Ông cụ Quyển hơi thở dài.
Những lời này của Vũ Thần đã gợi lên những hồi ức rất xa xưa bị vùi lấp trong lòng ông ta.
Lúc trước ông dự định để con trai cả đi du học xong sẽ về xử lý công ty.
Lại không ngờ trong lúc thằng cả đi du học, đã tình đầu ý hợp với Tô Mai. Hai người còn trẻ không hiểu biết, lại có thai ngoài ý muốn.
Nhà họ Tô giận dữ, tìm đến tận cửa đòi một câu trả lời rõ ràng.
Lúc đó ông Cụ Quyền đang giữ chức vụ quan trọng, nhất quyết không thể tuyên dương chuyện này ra bên ngoài. Cho nên mới một sự nhịn chín sự lành, cho hai người kết hôn. Mà 15% cổ phần đó cũng được chuyển nhượng đến danh nghĩa của con trai cả và ngày kết hôn.
Bởi vì nhà họ Tô cũng không phải là sui gia hợp ý của ông cụ Quyền, cho nên cũng không thể nào giúp đỡ được con trai cả chuyện gì trên thương trường.
'Thậm chí lúc đó bởi vì chuyện chuyển nhượng cổ phần này, Quyền Giản Li còn từng làm ầm lên ở nhà.
Ép buộc cả gia đình nhà con trai cả phải dọn ra nước ngoài.
Cho nay ngay từ khi còn nhỏ, Vũ Thần đã không muốn kể cho người ngoài nghe về chuyện của gia đình mình.
Cũng chưa từng có chút hảo cảm nào đối với người chú hai này.
Chỉ oán trách bản thân không đủ sức chống lại, cho nên mới nhẫn nhịn chịu đựng, mãi đến ngày hôm nay.
Tuy rằng ông cụ Quyển rất bất công với con trai cả, nhưng cũng không thể làm trái ý con trai thứ hai.
Cho nên những năm gần đây ông ta đều cảm thấy gia đình nhà con trai cả thiệt thòi rất nhiều.
Hiện tại lại bởi vì một lần đánh cược của ông mà cướp đoạt mất tài sản trong tay con trải cả, thật ra trong lòng ông ta cũng có chút khó xử.
Trong lòng cũng càng thêm áy náy với đứa cháu đích tôn không được ở cùng từ nhỏ này.
Nhìn đứa cháu trưởng tôn đang không hề kiêu ngạo cũng không tự tỉ đứng trước mặt mình, cuối cùng ông ta chỉ thở đài, bất đắc dĩ nói: “Là lỗi của ông nội, ông nội thua cá cược với chú hai của con, cho nên mới liên lụy đến bố của con, con muốn trách thì cứ trách ông nội đi.
Mặt Vũ Thần hơi tối xuống, cong môi cười.
"Vậy Vũ Thần muốn hỏi, rốt cuộc là cá cược gì mà lại cần tiền đặt cược lớn đến thế? Lại còn đính đến 15% cổ phần kia:
Chỉ một câu hỏi đã làm ông cụ Quyền nghẹn họng không nói nên lời.
Tầm mắt tàn nhẫn lạnh lùng lướt qua bên cạnh, nhìn Lâm Mặc Ca đang trưng vẻ mặt vô tội, xoang mũi phát ra tiếng hừ lạnh đầy khinh thường.
Ở trước mặt mọi người như thế này, sao ông ta có thể nói thẳng ra là ông ta và thằng con bất hiếu kia dùng người phụ nữ này để đánh cược, cược xem cô có bò được lên giường của thằng con bất hiếu kia hay không chứ?!
Cho dù là ai nghe xong trò cá cược độc ác như thế này cũng đều sẽ làm cho cái mặt già của ông ta xấu hổ.
Nhưng mà vào thời khắc này, người phụ nữ này còn dám đứng ở đây!
Thật sự làm người ta phát ghét mà!
'Thấy mặt ông cụ Quyền đã xanh mét, Vũ Thần lại quay đầu nhìn về phía Quyền Giản Li còn đang đứng sở đằng xa.
Mặt anh vẫn cứ lạnh tanh, giống như những người khác nói cái gì thì cũng không liên quan đến anh.
“Chú hai có thể nói cho cháu biết chú và ông, nội đã đánh cược cái gì không?”
Khi giọng nói dịu đàng của anh chạm phải ánh mắt lạnh buốt của Quyền Giản Li, lập tức bị đông cứng ngay giữa không trung.
Đôi mắt phượng của Quyền Giản Li âm u, dùng ánh mắt tỏa ra khí lạnh nhìn lướt qua gương mặt sạch sẽ của Lâm Mặc Ca, không nói tiếng nào.
Đốt ngón tay ẩn dần cứng lại, lửa giận đã xông lên đến tận đỉnh núi.
Không khí cũng vì thế mà trở nên cương cứng.
Dường như mọi người đều đã ý thức được tính đặc thù của lần đặt cược này.
Nếu không thì cũng sẽ không làm cho Quyền Giản Lỉ và ông cụ Quyền đều ngậm miệng không nói gì.
Vũ Thần ngoái đầu nhìn lại, dịu đàng nhìn về phía Lâm Mặc Ca, ngón tay siết chặt, nắm chặt tay cô hơn.
Sau đso mới gần từng chữ nói: “Nếu ông nội và chú hai không muốn mở miệng, vậy để cháu nói. Theo cháu được biết, thứ mà ông nội và chú hai đánh cược chính là cô gái đứng bên cạnh cháu."
Chỉ một câu nói đã hấp dẫn tầm mắt của mọi người hội tụ lên trên người Lâm Mặc Ca.
Trong lòng cô hoảng hốt, theo bản năng nắm chặt lấy tay Vũ Thần.
Rụt ra phía sau anh ta.
“Hai người đã giao kèo, nếu như cô gái ở bên cạnh cháu tình nguyện... trở thành... người tình của chú hai, vậy thì ông nội thua. Như vậy, cổ phần trong tay của bố cháu nhất định phải chuyển đời sang danh nghĩa của chú hai... cháu nói có đúng không?”
Giọng nói ung dung thoải mái kia lại giống như tiếng sầm.
Ẩm!
Làm Lâm Mặc Ca chấn động đến run lên, suýt chút nữa đã ngất đi.
Lúc nãy cô còn đang kinh ngạc, không biết vì này lại là vì cô!
Vũ Thần nói là người tình, đã là nói rất uyển chuyển rồi, là vì muốn giữ mặt mũi cho cô.
Trên thực tế, thứ mà hai bố con này đánh cược chỉ sợ là cô chủ động cởi hết quần áo, bò lên giường Quyển Giản LiI
Đúng là một cặp bố con xấu xa đê tiện mà!
Hình tượng người đàn ông rắn rỏi ngay thẳng. của ông cụ Quyền trong lòng cô lập tức sụp đổ.
Cô vốn còn nhớ ơn vì ông cụ Quyền từng tha. cho cô một lần.
Lại không ngờ rằng, trong miệng hai bố con này, cô chỉ là một thứ để chơi đùa!
“Mặc Nhi, làm người tình của tôi được không?"
“Mặc Nhi, đừng yêu tôi, đừng động lòng với tôi...”
Chẳng trách...
Chẳng trách!
Thì ra ngay từ lúc bắt đầu, mọi thứ đã là một âm mưu rồi!
Khi anh gặp tai nạn giao thông, đột nhiên đưa ra lời hứa hẹn một tuần kia, bảo cô làm người tình của anh.
Cô vẫn luôn cho rằng lời hứa hẹn kia là bởi vì anh không chịu nổi việc phải chia tay với Bạch Nhược Tuyết, đang tự sa ngã!
Xem cô trở thành thứ để an ủi.
Đến tận hôm nay mới giật mình hiểu ra, thứ để an ủi gì chứ?
Ha hả.
Cô chẳng qua chỉ là một thứ dùng để cá cược, một quân cờ, thậm chí còn không bằng một thứ để an ủi nữa.
Trái tim, dần dần đóng băng lại.
Lạnh nhạt nhìn về phía gương mặt sắc lạnh không chút biểu tình kia, trái tìm, đã đau đến chết lặng.
Thì ra những lời an ủi thì thầm kia, những lần triển miên lưu luyến kia, thậm chí là những lần dịu đàng ngắn ngủi như pháo hoa kia.
Đều là giả!
Trong mắt hai bố con này, trong mắt anh, cô chỉnh là một trò hề!
Trước kia, cô đã từng vì câu nói tuyệt đối không cưới một người phụ nữ không có tình cảm về làm vợ của Quyển Giản Li mà cảm động đến rơi nước mắt.
Hiểu lầm, cho rằng anh khác hẳn với vẻ bề ngoài, là một người trọng tình trọng nghĩa.
Thì ra, tất cả mọi thứ đều chỉ là cô đơn phương dâng hiến mà thôi.
Anh chỉ là một người làm ăn, từ đầu đến cuối chỉ là một người làm ăn.
Vì đạt được mục đích, không từ thủ đoạn! Vì muốn chiến thắng trận cá cược này, được đến 15% cổ phần kia mà vẫn luôn lợi dụng cô!
Ha hả.
Cô thật sự quá bội phục người đàn ông này, khi đối mặt với lợi ích, thậm chí đến cả bệnh ưa sạch sẽ của không tính là gì.
Vì cổ phần mà phải lên giường với một người phụ nữ bẩn thỉu như cô, đúng là làm khó anh thật!
Nếu không phải cô vẫn còn có điều vướng bận, cô ước gì có thể liều mạng ôm tên đàn ông dơ bẩn này cùng nhau xuống địa ngục!
Nhìn gương mặt càng thêm tái nhợt của cô, Vũ Thần hơi nhíu mày lại.
Duỗi tay, ôm lấy cô vào lòng.
“Mặc Mặc, đừng sợ, có anh ở đây, anh sẽ không để bất cứ ai làm tổn thương em nữa...”
Giọng nói trầm thấp kia lại giống như một liều thuốc trợ tìm được bơm vào trong lòng cô. Hơi chữa lành lại một chút trái tim đã sắp sửa tan vỡ của cô.
Vũ Thần ngước mắt nhìn ông cụ Quyền, âm thanh vang đội nói: “Ông nội, Mặc Mặc là bạn gái của cháu. Cho nên trận cá cược kia ông cũng không thua. Cổ phần trong tay bố cháu đương. nhiên cũng không cần phải chuyển nhượng.”
Loảng xoảng.
Cây gậy chống của ông cụ Quyền rơi xuống sàn nhà.
Cơ bắp bên trên gương mặt cương nghị kia liên tục run rẩy.
"Vũ Thần, người phụ nữ này... cô ta..."
Đầu ngón tay khô như khúc gỗ run rẩy chỉ về phía Lâm Mặc Ca, đôi mắt vẩn đục toát ra lửa giận độc ác: “Sao cô ta có thể xứng đôi với cháu được!”
“Ông nội, em ấy là người phụ nữ cháu yêu thương, cho nên xin ông đừng nói những lời làm tổn thương người khác nữa.”
Vũ Thần ôm chặt lấy người trong lòng, gương. mặt lộ ra vẻ tức giận.
Ngô Ngọc Khiết nhanh chóng bước lên đỡ ông cụ Quyền, lại không dám nhiều lời.
Ánh mắt như cố ý lại như vô tình nhìn về phía Lâm Mặc Ca.
Tuy rằng bà ta đã nghe nói qua về việc đánh cược, lại không ngờ rằng người phụ nữ mà bà ta từng gặp mặt một lần này sẽ là nguyên nhân gây ra cuộc cá cược kia.
Hai vợ chồng Quyền Hi Phàm bốn mắt nhìn nhau, đều vô cùng lo lắng.
Con trai tranh thủ cơ hội cho bọn họ thì đúng là tốt thật đó, nhưng làm bố mẹ, bọn họ cũng không muốn con trai có dính líu gì đến cô gái có thân thế phức tạp như vậy.
Lâm Mặc Ca rúc vào trong lòng Vũ Thần, trái tim bị xé rách thành từng mảnh nhỏ.
Vũ Thần đã từng nói sau này sẽ luôn che chở cô, sẽ không là cô bị tổn thương thêm chút nào nữa.
Mà ngày hôm nay chính là lúc chứng minh. điều đó.
Hốc mắt lập tức cay cay.
Trái tim lại đau đến cực hạn.
Sao cô lại có thể làm anh vì cô mà lại phản bội người nhà chứi?
Những ánh mắt rơi xuống trên người cô, có oán hận, có lạnh nhạt, có đánh giá, cũng có khinh thường...
Mỗi một ánh mắt đều như muốn lăng trì cô, xé rách côI
Dường như cô đang bị một bầy sói vây bắt, mà thứ duy nhất cô có thể bắt lấy, có thể dựa vào, chỉ có cánh tay đầy quan tâm này...
“Bậy bạ! Không lẽ cháu muốn chọc ông tức chết hay sao!”
Ông cụ Quyển nổi giận gầm lên, khí thế kia đáng sợ giống như muốn kéo Lâm Mặc Ca ra ngoài cho chóän vậ
“Ui chu choa! Ai chọc giận ông cụ thế?”
Một giọng nói cợt nhả từ ngoài cửa truyền đến.
Gương mặt tà mị quyến rũ của Quyền Huyền chợt xuất hiện trước mặt mọi người, vẫn cứ tùy ý bữa bãi giống hệt như giọng nói của anh ta.
Quả nhiên là một tên yêu nghiệt hại đời, chỉ một ánh mắt nụ cười cũng tự mang theo vắng sáng riêng.
Trong lòng ngực anh ta còn đang ôm một cậu bé vô cùng đáng yêu như búp bê sứ.
Mắt to đen nhánh sáng bóng, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp.
Lại kết hợp với một bộ đồ vest màu xanh caro, rõ ràng là một chàng hoàng tử nhỏ vừa mới bước ra từ trong truyện cổ tích.
Hai người cùng nhau xuất hiện một cách vô cùng chói mắt, giống như nam chính trong phim thần tượng.
Vũ Hàn!
Trong lòng Lâm Mặc Ca hoảng sợ, suýt chút nữa đã không đứng vững.
Sao cô lại quên mất, Vũ Hàn cùng về cùng với Quyền Giản Li!
Khung cảnh hỗn loạn như thế này, lại thêm con trai.
Cô muốn chết quách đi cho xong.
Quyền Huyền vừa mới bước vào cửa đã cảm nhận được bầu không khí không giống bình thường, tuy rằng anh ta đã có chuẩn bị sẵn tỉnh thần, nhưng không ngờ lại lạnh đến mức độ này. Đang định thừa địp này gây chuyện thêm, đảo mắt nhìn lướt qua mọi người để tìm kiếm người thích hợp, đột nhiên lại cứng đờ người lại.
“Tiểu... Tiểu...”
Cho dù như thế nào thì cũng không thể nói nên lời hai chữ Mặc ra.
Nhìn người đàn ông đang ôm chặt Lâm Mặc Ca vào lòng, lại liếc nhìn Quyền Giản Li đang. giống như một cột băng đứng ở bên cạnh, ực, anh ta nuốt nước bọt.
Cho dù có là ngài Henri - người từng có kiến thức rộng rãi trong chuyện trăng hoa - thì cũng không thể hiểu nổi tình cảnh hiện tại.
Anh ta cũng hiểu biết đôi chút về mối quan hệ mập mờ giữa Quyền Giản Li và Lâm Mặc Ca.
Nhưng hiện tại...
Cô lại được cháu trai Vũ Thần ôm vào trong lòng!
Hơn nữa Quyển Giản Li còn không phản đối.
"Trời đất ơi, anh ta chỉ mới về trễ một chút xíu mà thôi, có phải đã bỏ lỡ chuyện gì rồi không?
'Vũ Thần ngước mắt lên, cười xán lạn: “Chào chú ba.”
“Ặc... Chào... cháu ngoan Vũ Thần! Cháu về nước lúc nào thế...”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!