Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Một Chín Một Mười

Cũng may mà ngự trạm những ngày gần đây trạng thái cũng không quá tốt, cũng không gọi người thị tẩm, qua mấy lần cũng đều rất thuận lợi.

Sau vài lần, sương đen trên trán Ngự Trạm ngày càng dày đặc.

Ta biết, khí vận của hoàng triều sắp sụp đổ.

Những ngày tháng tốt đẹp của Ngự Trạm sẽ sớm kết thúc.

12.

Ngày hôm đó, trong đêm Ngự Trạm lại không tiếp tục để cho ta đốt hương an thần.

Hắn hồi lâu đều không thể chìm vào giấc ngủ, ngược lại là một mình uống rượu dưới ánh trăng, uống một bình rượu hoa đào.

Đây là rượu ta đã ủ khi còn sống.

Không so được với các loại rượu ngon trong cung, nhưng cũng từng là loại rượu tốt trong lòng Ngự Trạm.

Hắn uống say.

Đêm dài, hắn đổi bộ y phục màu đen, một mình ra cửa.

Ta không tiện ra ngoài cùng hắn, nhưng lại không cưỡng nổi sự tò mò, cho nên chỉ có thể tìm cách khác, gọi một oan hồn gần đây tới, để nó theo sau thay ta dò xét.

Sau hai canh giờ, oan hồn trở về phục mệnh ——

Ngự Trạm một mình đi đến một tòa lãnh cung đã bỏ hoang nhiều năm.

Lãnh cung?

Ta nhíu mày, để nó tiếp tục nói, sau đó mới biết được, thì ra Ngự Trạm sai người chế tạo một cái quan tài bằng băng, đem thi thể của ta đặt ở trong quan tài băng, giấu ở lãnh cung.

Biến thái.

Trong căn phòng trống, ta thấp giọng hỏi: “Vậy đêm nay hắn làm cái gì?”

Nghe vậy, biểu cảm trên khuân mặt của hồn ma lại tỏ ra có chút xấu hổ.

Nó gian nan kể lại.

Nghe xong ta cũng có chút không khỏe, cổ họng có cảm giác nôn nao.

Ngự Trạm đúng thật là một tên biến thái, đối với một cái xác chết đã có mấy phần hư thối vậy mà vẫn còn hứng thú.

Quả thực lợi hại.

Im lặng hồi lâu, miễn cưỡng đè nén cảm giác buồn nôn trong lòng xuống, ta lệnh cho hồn ma này ra ngoài phiêu đãng, truyền tin đồn này ra.

Quả nhiên.

Ngày hôm sau, trong cung liền âm thầm truyền ra tin tức, nói có người trong đêm gặp quỷ, quỷ kia nói, Hoàng Thượng đem thi thể của Cảm tiểu thư giấu trong quan tài băng ở lãnh cung, mỗi đêm đều đến gặp, nối lại tiền duyên.

Chuyện liên quan đến Thánh Thượng, không ai dám lung tung nhiều lời, nhưng trong hậu cung nhiều người lắm mồm, tin tức vẫn là lặng lẽ truyền đi trong âm thầm, rất nhanh đã truyền ra ngoài cung.

Nhưng mà.

Còn chưa đủ.

Ta không chỉ muốn dao động căn cơ của hắn, ta còn muốn cho giang sơn hắn liều mạng có được, bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Nếu không, mối huyết hải thâm thù năm đó của hàng trăm người trong tộc ta làm sao có thể báo?

Những người từng ở trước mặt hắn bị làm bẩn, bị nhục nhã, làm sao có thể gấp bội trả lại.

Ta từng thích Ngự Trạm rất nhiều năm, đã từng vô số lần ảo tưởng được gả cho hắn, làm vợ của hắn, vì hắn sinh một đứa con trai, tạo thành một nhà ba người.

Thế nhưng là.

Người kia, sớm đã chết vào ngày mà Chu gia bị diệt môn.

Năm đó, cha ta bất chấp khó khắn ủng hộ hắn, nâng đỡ hắn thượng vị, đại ca lãnh binh sa trường, giúp hắn mở rộng lãnh thổ, nhưng khi đã leo lên được địa vị cao, lại bởi vì cái gọi là công cao chấn thủ, bởi vì kiêng kị cùng không tín nhiệm, mà xuống tay buộc tội bọn họ, đưa bọn họ xuống dưới cửu tuyền.

Hắn chưa bao giờ quan tâm đến ta.

Hắn giết chết cha mẹ ta, lại ép ta ăn tình cổ, liền cho rằng ta sẽ lại một đời một kiếp nghe lời yêu hắn.

Quả thực buồn cười.

Tình cổ thì như thế nào? Dù là cả ngày lẫn đêm phải chịu đựng nỗi đau bị gặm nhấm trái tim, ta cũng sẽ không tiếp tục yêu với hắn.

13.

“Cút!”

Trong Dưỡng Tâm điện truyền ra tiếng rống của Ngự Trạm.

Thêm hai vị thái y bị hắn đuổi ra ngoài với vẻ mặt sợ hãi.

Mọi thứ trong điện đều bị Ngự Trạm đập nát, hai tay của hắn chống lên mặt bàn, hơi thở dồn dập, sắc mặt có chút tái nhợt.

Cơ thể của Ngự Trạm ngày càng suy yếu, mỗi ngày đều có thái y tiến Dưỡng Tâm Điện giúp hắn chẩn trị, nhưng khám đi khám lại, cũng không thể tra ra là bệnh gì, chỉ có thể bốc thang thuốc giúp hắn tẩm bổ thân thể.

Khí vận loại này vốn là một sự tình huyễn hoặc khó hiểu, các thái y chỉ có thể phát giác được long thể yếu dần, lại không thể giải thích rõ nguyên do tại sao.

Đúng lúc gặp ta đi tới.

Nhìn thấy Ngự Trạm tức giận đập phá đồ đạc, ta chỉ có thể cùng những cung nữ khác quỳ trên mặt đất.

“Ngươi, tới.”

Giọng nói của Ngự Trạm đột nhiên vang lên trên đầu.

Ngẩng đầu mới biết, người hắn gọi chính là ta.

Hắn chống tay lên mặt bàn, lặng lẽ nhìn ta: ” Ngươi nói, thân thể của trẫm ngày càng suy yếu, có phải là A Cẩm đang trừng phạt trẫm.

Trong nháy mắt, tim ta run lên, thậm chí còn tự hỏi có phải là hắn đã phát hiện ra điều gì.

Không có khả năng.

Ngự trạm từ trước đến nay không tin vào những sự việc thần quái, ngay cả quốc sư hắn cũng chưa từng tin.

Sắc mặt ta không thay đổi, thấp giọng đáp: “Hoàng thượng là Chân Long Thiên Tử, không ai dám trừng phạt Hoàng Thượng.”

Ngự trạm lại cười lạnh một tiếng.

“Không dám?”

“Nàng cũng dám chết ở trẫm trước mặt, trên đời này còn có cái gì là nàng không dám?”

Ta quỳ trên mặt đất, không tiếp tục lên tiếng.

Cũng may, Ngự Trạm tựa hồ cũng không có quá chú ý ta, chỉ xua tay để cho ta đứng lên.

Ta và A Thúy đang đứng ở cửa, Ngự Trạm thì đang ngồi xuất thần trước bàn, trong tay đang vuốt chiếc lược ngà mà ta thường chải khi còn sống.

Sau khi ta chết, Ngự Trạm càng ngày càng trầm mặc.

Trong cung hàng chục phi tần xinh đẹp kiều diễm như mẫu đơn, hắn lại chưa từng triệu kiến qua một người, thậm chí cũng không chịu gặp ai, mặc cho những nữ tử xinh đẹp mỹ lệ kia, ngày qua ngày bị vây trong cấm cung này, dần dần khô héo, mục nát.

Đêm hôm ấy.

Thời điểm ta cùng A Thúy trực đêm phát hiện——

Nửa đêm, bỗng nhiên Ngự Trạm đứng dậy, đi tới trước gương đồng ngồi xuống, cầm chiếc lược ngà mà ta dùng khi còn sống chải tóc.

Nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị này, hai chân của A Thúy bỗng run lên.

Ta còn chưa kịp đỡ nàng, thì hai chân của A Thúy mềm nhũn, quỳ trên mặt đất.

Động tác bên này thu hút sự chú ý của Ngự Trạm, hắn quay đầu nhìn A Thúy nói: “Lại đây.”

A Thúy run rẩy bước qua.

Ngự Trạm nhìn nàng, trong mắt cảm xúc dâng trào, cuối cùng nhẹ giọng hỏi: “”Trẫm hỏi ngươi, nếu như một người nam nhân khinh bạc ngươi, nhục nhã ngươi, nhưng lại rất yêu ngươi, ngươi sẽ làm như thế nào?”

A Thúy không biết trả lời thế nào.

Thân thể của nàng run rẩy dữ dội, nói không ra lời.

“Trả lời trẫm!”

Trước tiếng gầm của Ngự Trạm, A Thúy suýt nữa bị dọa khóc, nghẹn ngào trả lời: “Nô tỳ sẽ…… Sẽ hận hắn.”

Cũng không biết đến tột cùng Ngự Trạm có hài lòng với câu trả lời này không, tóm lại trong nháy mắt hắn trầm mặc một lúc.

Sau đó hắn khẽ cười một tiếng, khoát khoát tay thả A Thúy đi.

Ta đứng ở một bên, lặng lẽ nhìn hai mắt của Ngự Trạm đỏ hoe, nhìn hắn một mình trong đêm khuya nhớ đến ta.

Nhưng trong lòng ta chỉ có cười lạnh.

Thâm tình đến muộn còn không bằng cỏ rác

Những cảnh tượng nhục nhã cùng xấu hổ mà ta phải chịu đựng ở trước mặt hắn, từng chuyện từng chuyện hiện ra trước mắt——

Hắn ra lệnh cho ta quỳ rạp trên đất, dùng tay giúp hắn lau chân, thuần phục một cách hèn mọn.

Trong chuyện nam nữ, hắn tức giận vì ta không chịu lên tiếng, liền rất khoát cởi quần áo của ta ngay trước mặt các cung nữ cùng thái giám, dùng ngón tay khiêu khích ta một cách thô bạo, đem tư mật của ta lộ ra trước mặt mọi người, dùng sự xấu hổ buộc ta phải liên tiếng cầu xin hắn.

Hắn biết tính tình ta nóng nảy nên tìm mọi cách để rèn giũa tính khí nóng nảy của ta, buộc ta yêu hắn, buộc ta phải khuất phục trước hắn.

Mọi người trong cung đều biết Chu Cẩm chính là một con chó được hoàng thượng nuôi.

Trong suốt hai năm không thấy ánh mặt trời, ta bị chèn ép bị nhục nhã, mọi niềm kiêu hãnh của ta đều bị hắn nghiền nát từng chút một.

Bây giờ hắn có hối hận thống khổ như thế nào, cũng vĩnh viễn không thể bù đắp lại những chuyện ta đã phải chịu đựng trước kia.

14.

Rốt cục.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận