Chương 739:
“Cô đừng cười, cô mỉm cười, tôi nhường như cảm thấy như nhìn thấy con sói treo cổ, cô mở miệng nói chuyện, tôi liền cảm thấy như có con chuột nhảy trước mặt tôi, cô nói xem ban ngày ban mặt, đừng ra ngoài giả quỷ dọa người khác có được không? Tôi không muốn biết cô bị bệnh, vì vậy đừng biểu hiện quá rõ ràng?” Cô ấy nói với giọng điệu nhanh, rõ ràng bên tai, khiến tất cả những người có mặt đều choáng váng.
Lạc Cần Nghiên cảm thấy mình thậm chí còn nhìn Cố An An bằng ánh mắt bẩn thỉu, người phụ nữ này, là kẻ thích bắt nạt Lam Lam, hôm nay, cuối cùng cũng xã giận cho cục cưng của cô ấy rồi.
Cố An An nằm mơ cũng không ngờ rằng, cô ta luôn không nói gì, nhưng chỉ nói câu vậy, ngay lập tức liền bị Lạc Cẩn Nghiên xem như đầu chim rồi.
Hơn nữa, còn đánh cô ta không thể phản kháng lại.
Lục Tư Ân nhìn Lạc Cần Nghiên, giọng tức giận: “não của cô bị úng nước chưa sửa đúng không? Tại sao miệng lại hôi như vậy chứ? Tại sao anh Mộc lại có thể để ý người phụ nữ như cô chứ?”
Lục Tư Ân luôn không thuận mắt Lạc Cẩn Nghiên, đây chính là người đến cướp người đàn ông của cô ta.
Anh Mộc cũng là người của cô ta, ai cũng đừng hòng cướp.
Lạc Cẩn Nghiên: “ống nước trong não cô sửa xong rồi sao, sao miệng lại thối như vậy chứ? Anh Mộc nếu như có thể để ý cô, vậy thì mắt của anh ấy còn mù hơn cả người mù đấy.” Lạc Cẩn Nghiên biết tâm tư của người phụ nữ này.
Nhưng nếu Mộc Tử Hoành thực sự để ý người phụ nữ này, vậy cũng chứng minh rằng cô ấy bị mù.
“Cô…” Lục Tư Ân tức giận nghiền chặt răng, không thể nói nên lời.
Lạc Cẩn Nghiên lạnh lùng nhếch khóe môi, nói đến cãi nhau, cô sẽ không thua bắt cứ ai.
Có một câu nói rất hay, một người sắc bén, độc ác đến cùng cực, đều là vì để bảo vệ bản thân.
Bây giờ thế giới đã thay đổi, có những lúc có tiền cũng không tốt, cho dù vòng tròn của bạn lớn như thế nào, thì bạn đều phải nói chuyện cho tốt.
Chẳng hạn như tiểu thư không thấu chuyện đời như Lục Tư Ân, quen được người ta tâng bốc nịnh hót, đến khi người khác tình cờ nói một vài câu khó nghe, thì liền có thể tức giận.
Không, không phải cô ta đang diễn sao?
Tuy nhiên, người đàn ông như Mộc Tử Hoành thực sự là một người đàn ông tốt.
Cô ta vừa hay không có người tình cũ, anh ấy vừa hay có thể theo đuổi.
Lạc Cần Nghiên từ từ nhếch môi, nhìn vào ba người phụ nữ ở trước mặt, đáy lòng thực sự sảng khoái.
Sống hơn hai mươi năm thật không dễ dàng, đây là lần đâu tiên gặp phải tình địch.
Mà hai phục vụ đứng bên cạnh nhìn năm người phụ nữ: cãi nhau khuôn mặt bị sốc.
Đều nói ba người phụ nữ đó đóng kịch, bây giờ năm người phụ nữ này còn thú vị hơn cả đóng kịch nữa.
Lâm Tử Thường quay người nhìn hai phục vụ: “mang toàn bộ đồ ở đây, gói lại hết cho tôi.”
Hai phục vụ vừa nghe xong, toàn bộ hiện trường, từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên gặp vị khách hào phóng như vậy, cãi nhau có thể ra đơn lớn, đây quả thật là lần đầu tiên trong đời.
Hai nhân viên bán hàng ngay lập tức ngạc nhiên: “vâng, thưa cô, bây giờ sẽ gói cho cô, cho xin địa chỉ và số điện thoại của cô, chúng tôi sẽ gửi tất cả quần áo và túi xách trong cửa hàng này đến nhà của cô trong ngày hôm nay.”
Lạc Cẩn Nghiên và Lam Hân hai người họ nghe những lời bá đạo của Lâm Tử Thường, liền nhìn nhau cười.
Lời nói giận dữ, tại sao tiền bạc cũng giận dữ theo chứ?
“Hai người cười cái gì?” Lâm Tử Thường kiêu ngạo nhìn hai người họ, có tiền thật đã, có thể mua bắt cứ thứ gì mình muốn, cũng có thể mua sĩ diện mà mình muốn.
Áo quần mà Lam Hân thích, cô ta sẽ không để cô mua được nó.
Với lại, cô không thể đủ khả năng mua!
Lam Hân chỉ vào tất cả quần áo trên quầy, những bộ quần áo này là sản phẩm mùa mới, cô mỉm cười nói: “Cô Lâm, cô thực sự hào phóng đấy, những bộ quần áo này ít nhất có hàng trăm bộ, theo giá của mùa này, được chuyển đổi thành nhân dân tệ, ít nhất là hơn 10 triệu! Wowl Cô Lâm, cô thật bá đạo.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!