Anh đủ xuất sắc, khó trách Tư Tư sỉ mê anh như vậy.
Tống Nguyên Thanh lại cười cười, giỗng như hôm nay những lời đồn thối bay đầy trời, đối với anh không có một tia ảnh hưởng.
“Lục tổng, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, con gái tôi giầu cậu nửa năm, tôi cũng không phát hiện ra sự tồn tại của cậu, đôi với cách làm của con gái tôi, tôi cảm thấy rất tiếc cho cậu, tôi thay ¡ nó ở đây nói với cậu một tiếng xin lôi.
Đứa nhỏ này từ nhỏ đã bị tôi nuông chiều hư, cho rằng mình muốn thứ gì đó, chỉ cần nghĩ là có thể lây được, mới có thể tạo thành tính ch bá đạo của nó.” Giọng nói của ông mạnh mẽ, chất lượng âm thanh tuyệt đẹp và thất vọng.
Ngày đó sinh ra tư thái kiêu ngạo kim quý, giống như cao nhân nhất đẳng.
Nhưng trước mặt Lục Hạo Thành vẫn kém hơn vài phân, Lục Hạo Thành trời sinh chính là loại người đứng trên đỉnh kim tự tháp nhìn xuống chúng sinh.
Lục Hạo Thành không nói gì, biết Tống Nguyên Thanh làm người, dễ dàng xin lỗi như vậy, chẳng qua chỉ là đi một trận mà thôi.
Tiếp theo là vở kịch lớn.
m Hạo Thành vừa suy nghĩ như vậy, liền nghe được thanh âm của.
Tổng Nguyên Thanh, so với vừa rồi trâm xuông một chút: “như ng Lục tổng, đôi mặt với sự sỉ tình của con gái tôi, cậu một chút cũng không cảm động sao? Hay cậu nghĩ con gái tôi không xứng đáng với cậu? “
Mắy chữ cuối cùng, Tống Nguyên Thanh nhắn chữ rât nặng, đôi mắt sắc bén, giỗng như báo, Lục Hạo Thành giỗng như con mồi trong mắt ông ta vậy.
Lục Hạo Thành vẫn bình tĩnh tự nhiên ngồi, đều nói người đàn ông có tiền có thời gian không tính tình đó là tuyệt phâm.
Lục Hạo Thành lại vừa vặn ngược lại, anh là giai phẩm không có thời gian có tính tình.
“Tông tông, Tông Ngôn Tư rất ưu tú, là Lục Hạo Thành tôi không xứng với con gái của ông. Hơn nữa, tôi có vợ: con, nêu tôi phụ vợ con tôi, trong mắt Tống tông, cũng chỉ là một người đàn ông căn bã. Tôi vô cùng biết ơn sự cứu rồi của cô Tống. Nhưng Sẽ không bao giờ hứa hẹn, tối yêu vợ tôi rất nhiều, cuộc sống này tôi sẽ không kết hôn với bắt kỳ người phụ nữ nào ngoại trừ cô ấy.
Lục Hạo Thành bình tĩnh trầm ổn lên tiếng, tốc độ nói rất chậm, rõ ràng mà cực kỳ xuyên thấu.
Tống Nguyên Thanh nhìn Lục Hạo Thành mặt không đổi sắc, can đảm và năng lực của anh, khiến cho người ta khâm phục cũng làm người ta kính SỢ.
Vợ anh cũng là một người rất có năng lực trong mùa này, sản phẩm mùa hè của tập đoàn Lục thị, hoàn toàn ngăn chặn sự phát triển của công ty họ.
Tông Nguyên Thanh hơi nheo mắt sác bén, một thương nhân thành đạt lại yêu vợ của mình như thế, trên thế giới này khó có được, hai người bọn họ có tình yêu ngưỡng mộ của người khác, càng có ba đứa con thông minh khiến người ta ngưỡng mộ.
Con gái của ông tính cách gì, tính tình gì, ông rõ ràng, không phải lục Hạo Thành không leo lên được con gái của ông, mà là con gái ông không xứng với anh.
“Vậy cậu muốn báo đáp ân cứu mạng của con gái tôi như thê nào?”
Tống Nguyên Thanh thản nhiên hỏi ra, trong ánh mất lóe ra hào quang như hồ ly.
Ánh mắt tối tăm của Lục Hạo Thành đột nhiên chuyền sâu, anh bưng tách trà ở một bên lên, nông cạn ngâm một ngụm, lại hơi cúi đầu, tựa như không nghe được vẫn đề của Tống Nguyên Thanh.
Tống Nguyên Thanh cũng không sốt ruột, do Lục Hạo Thành.
Ông ta hiểu Lục Hạo Thành, anh nỗi tiêng với việc sát phạt trên thương trường rât cay đăng vô tình.
Hiện nay xã hội thượng lưu nhắc tới cái tên Lục Hạo Thành, có thê nói là không ai không biết, không ai không rõ.
Ở quốc gia A, thân phận nỗi bật, gia thê hạng nhất.