Chương 2000:
Lục Hạo Thành dùng chân đá văng đổi phương ra không thương tiêc một chút nào, giọng điều đây ghét bỏ vang vọng cả căn phòng.
Ngay cả Quyền Cẩm Trình đang ngồi nhặt ảnh chụp lên cũng không tự chủ được run rầy thân mình một chút.
Lục Hạo Thành nhanh chóng rời đi, tư thế và dáng người chói mặt nhưng tuyệt không có một chút độ âm nào.
“Không……” Ánh mắt Tống Ngôn Tư dại ra nhìn cánh cửa từ từ đóng lại, lòng cô ta đang run rây.
Cô ta cho rằng Lục Hạo Thành sẽ không làm ra chuyện gì, rôt cuộc những việc này trước đó anh cũng chưa từng hỏi đến Nhưng Tổng Ngôn Tư đã quá xem nhẹ rồi, rồng cũng có vảy ngược, nếu chạm vào chỉ có đường chết! Lam Hân đối với Lục Hạo Thành mà nói, chính mạng của anh! Không có Lam Hân, một mình anh sông không còn ý nghĩa.
Trong lòng Lục Hạo Thành hiểu rõ điêu này hơn bất cứ ai, đó là chấp nhất cả đời của anh.
Cuộc sống mà anh vẫn luôn mơ ước là giây phút đầu tiên khi anh tỉnh lại môi ngày là được nhìn thấy cô ở bên cạnh, nhìn thấy nụ cười nhẹ nhàng ấm áp của cô, tựa như ánh mặt trời có thể sưởi ấm toàn bộ thế giới của – anh.
Mà đối với những người khác, anh chỉ quan tâm tới kết quả, chưa từng chờ mong gì ở quá trình.
Nhưng mà đối với Lam Hận, mỗi phút mỗi giây anh đều muốn đắm chìm trong sự âm áp của cô.
Anh đã nghe thấy những lời ngọt ngào nhất từ trong miệng cô..
*“A Thành, trong thế giới của em, chỉ có mỗi anh.
Tim đập thình thịch là vì anh, lòng tràn đầy thích thú cũng là anh, ở cạnh nhau đền khi bạc đâu cũng là anh.”
Cô gái nhỏ anh đã đánh mắt hơn mười năm đó, trái tim thuận khiêt đó vẫn chỉ yêu mình anh trước sau như một.
Trong lòng cô chưa từng có một người đàn ông nào khác ngoài anh, môi khi nghĩ đên chuyện này, anh đều cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ.
Làm sao bỏ được cô chịu nửa điểm ủy khuất.
Quyền Cẩm Trình nhặt lên hết ảnh chụp xong, nhìn thoáng qua Tống Ngôn Tư đang ngơ ngác tuyệt vọng, không hề có một chút đồng tình, người đáng thương thì sẽ có chỗ đáng giận.
Người phụ nữ như vậy thì ai dám lấy chứ?
Xem ra sau này anh có tìm bạn gái thì – phải mở to mắt nhìn cho kỹ. Anh ta nhanh chóng đuôi theo Lục Hạo Thành.
Chậm rãi bước tới mở cửa xe, để cho Lục Hạo Thành ngồi vào ghế sau.
Sau đó nhanh chóng trở lại vị trí ghế lái, khởi động xe rồi rời đi.
Xe đã đi được một hồi lâu, Quyền Cảm Trình mới mạnh. dạn hỏi: “Giám đốc Lục, ngày mai, số ảnh chụp cùng video đó…… ø “Đăng lên mạng đi.”
Giọng nói Lục Hạo Thành khàn khàn , lạnh lẽo không có chút cảm xúc nào.
“Vâng, ngày mai sau khi đi làm, tôi lập tức tung ra.”
Quyền Cẩm Trình đáp.
Lục Hạo Thành về đến nhà, lại nhẹ nhàng tiến vào phòng, nhìn qua á ánh đèn mờ ảo, , người trên giường vân đang ngủ rất say Khóe môi Lục Hạo Thành cong lên, anh cười cười, đứng ở mép giường nhìn một lúc lâu mới xoay người đi vào. phòng tắm tắm gội.
Đi một chuyên tới quán bar, trên người khó tránh khỏi bị dính mùi rượu và mùi khói thuốc, anh chán ghét những thứ mùi đó.
Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, Lam Hân bị đánh thức, cô hơi có chút kỳ quái nhìn về phía phòng tắm, chớp chớp đôi mắt nhập nhèm.
A Thành không phải đã ngủ rồi sao?