Chương 2006:
Đối với trẻ em mà nói, có cha mẹ ở bên bầu bạn, mới là chuyện khiến bọn chúng vui vẻ nhất.
Lam Hân đi ra cửa chào đón ba đứa nhỏ, “Tiêu Tuân, Nhiên Nhiên, Kỳ Kỳ.”
Cô cười đi qua, nhìn ba anh em mà cười với vẻ mặt hạnh phúc.
“Mẹ, ngày nào con đi học trở về cũng được nhìn thầy mẹ đi ra đón bọn con, thật hạnh phúc thật hạnh phúc, mẹ, bảo bồi, con yêu mẹ.”
Lam Tử Nhiên cười bổ nhào vào lòng Lam Hân.
“Ha ha……” Lam Hân nhẹ nhàng vuốt ve đầu con trai, Nhiên Nhiên luôn thích nói ra những lời này, được chính con trai của mình cưng nựng, cô cũng rất hạnh phúc.
“Đi thôi, vào đi thôi, hôm nay mẹ có làm chân gà rút xương đề mấy đứa ăn vặt đó nha .”
“Oai”
Lam Tử Kỳ cười khúc khích với vẻ mặt hạnh phúc, “Me, gần đây bọn con rất nhanh đói, hôm nay có kiêm tra sức khỏe, vóc dáng của ba anh em con là cao nhất lớp đó, bác sĩ nói sức khỏe và sự phát triển của bọn con rất tốt đó.”
“Hừ!”
Lam Tử Nhiên ở một bên nhìn em gái rồi hừ một tiếng, “Trong miệng em có hai cái răng đen, bị sâu ăn răng, em còn thồi phông nữa đi, ai bảo em bình thường cứ thích ăn kẹo GỚI GIÚP ˆ “Hừ! Là em đang thay răng đó, rất nhanh sẽ thay được cái mới thôi, còn không tới lượt anh đến chê cười em.”
Lam Tử Kỳ thở phì phì xốc cặp sách lên rồi đi thẳng vào nhà “thìa ha… Có mỗi vậy đã tức giận, xem em có còn dám ăn bữa sáng tình yêu của Hàn Vũ Hiên hay không.”
am lrlanilse ” Tại sao lại còn ôm hận chuyện này vậy chứ?
“Nhiên Nhiên, con đó, sao cứ thích trêu chọc em gái con vậy, chẳng lẽ con không biết con bé ghét nhất là bị người ta nói ra khuyết điệm của bản thân hay sao?”
Lam Hân bất đắc dĩ nhìn con trai.
Lạm Tử Tuần cười nói: “Mẹ, mẹ cứ đề cho hai đứa nó làm loạn đi, Kỳ Kỳ quá kiêu ngạo, có Nhiên Nhiên thường xuyên chế nhạo con bé vài câu, sau này con bé mới không quá quất.”
“Cũng phải.”
Lam Hân cũng biết Nhiên Nhiên cũng sẽ không làm gì quá đáng.
“Được, chúng ta vào đi thôi, công việc của cha con cũng sáp xong rồi, ngày mai là cuối tuần, nêu Tiểu Tuần thích, liền đi theo cha con cùng nhau học tập đi.”
Lam Hân nói xong, đang muốn xoay người, lại nhìn thấy, một cô gái đang – đứng lảng vảng ở cổng.
Lam Hân nhìn kỹ liếc mắt một cái, vậy mà lại là Lục Tư Ấn.
Cô nói: “Tiểu Tuấn, Nhiên Nhiên, các con cứ đi vào trước, lát nữa mẹ sẽ vào sau.”
“AI Mẹ, vậy mẹ nhanh trở lại nhé, chúng ta sẽ cùng nhau ăn.”
Lam Tử Nhiên vừa nói vừa đeo cặp sách đi vào bên trong, rất là vui vẻ.
“Được!”
Lam Hân cười nhìn hai đứa con trai đi vào nhà xong, lúc này mới đi vệ phía công lớn.
Lục Tư Ân đang đứng ‹ ở cổng lớn, cô ấy đưa lưng về phía công lớn, cúi đầu không biệt đang suy nghĩ cái gì?
Sau khi khôi phục một phần ký ức lúc còn nhỏ, cô biết Lục Tư Ân không có mưu mẹo như Lục Hạo Khải, Lục Tư Ẩn là do được mẹ cô ây bảo vệ quá.
tốt, chính bản thân cũng không có gì ý kiến riêng nên mới đê xảy ra những Sự Việc sau này.