Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ - Khương Lam Hân - tác giả: Nam Cung Tử Yê

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một người đàn ông như hắn đã từng nhìn thấy đủ loại mỹ nữ cũng không khỏi bị cô hấp dẫn.

Lam Hân ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn Lục Hạo Khải, người đàn ông này, trong đầu không có nhiều tri thức, nhưng giỏi đầu cơ trục lợi, hắn nói như vậy, Cố An An lại hận cô sâu thêm vài phần.

Cố An An lạnh lùng nhìn vẻ mặt si mê của Lục Hạo Khải, đáy lòng nồng đậm lửa giận dội thẳng lên đỉnh đầu.

Tên khốn này, bây giờ là lúc nào rồi, anh còn nói mát như: vậy.

Hắn mắt mù sao? Cô ta hiện tại là vợ hắn.

Trước mặt vợ của mình, khen phụ nữ khác xinh đẹp, người vợ nào có thể chịu được, mà còn là người cô ta hận nhất- Cố Ức Lam.

Lục Hạo Thành tiến lên từng bước, che trước mặt Lam Hân, liếc mắt cảnh cáo. nhìn Lục Hạo Khải: “Lục Hạo Khải, cách xa cô ấy chút.”

Trong bãi đậu xe rộng lớn, một luồng hơi thở lạnh lẽo đột nhiên ngưng tụ.

Xơ xác tiêu điều, lạnh lẽo!

Bùi Dao Tinh châm chọc nhìn Lý Nghệ Na, ánh mắt thâm thúy nhìn Lục Hạo Thành, lúc này Lục Hạo Thành, đang đấu mắt với Lục Hạo Khải, chiếc cằm kiên nghị, cùng đôi môi mỏng mím chặt, như nói cho mọi người biết lúc này anh đang phẫn nộ thế nào.

Thật là một người đàn ông quyết đoán lại quyến rũ, Bùi Dao Tinh hơi nheo mắt, thưởng thức nhìn Lục Hạo Thành.

Khi còn trẻ, bà ta thích nhát kiểu đàn ông táo bạo này.

“Hạ hà… ” Lục Hạo Khải cười xấu xa, “Nếu tôi nói không thì sao?” Lục Hạo Khải cũng lạnh lùng nhìn lại Lục Hạo Thành.

“Hạo Khải...!” Cố An An nhịn không được lên tiếng Lục Hạo Khải bắn ánh mắt hung ác nhìn về phía Có An An một mảnh lạnh thấu xương, người phụ nữ này, đây là gặp dịp thì chơi, cô ta nhìn không ra được sao?



Mỗi người ở cạnh Lý Nghệ Na đều là chân thành đối đãi, mà người bên cạnh bà ta, đều mang suy tính riêng.

Đôi khi, bà ta thật sự thực hâm mộ Lý Nghệ Na.

Lý Nghệ Na quay đầu lại nhìn bà ta, giọng lạnh nhạt: “Cũng không phải không quen biết, chẳng lẽ mỗi một lần gặp mặt, đều phải nói cho mọi người biết quan hệ của hai chúng ta sao?”

Bùi Dao Tinh vừa nghe Lý Nghệ Na sắc bén phản bác, cảm giác như Lý Nghệ Na trước kia đã trở lại.

Từ khi cảm thấy thất vọng, bà ta luôn cảm giác Lý Nghệ Na chưa gượng dậy nồi, nhưng ở lĩnh vực thiết kế, vẫn biểu hiện rất xuất sắc.

“Na Na, sao tôi lại cảm giác bà của trước kia đã trở lại.”

Bùi Dao Tinh nhìn qua, ánh mắt quỷ dị mê mang.

Hôm nay bà ta cùng Lý Nghệ Na mặc khá giống nhau, đều mặc đồ trắng, mà kiểu dáng hơi khác.

Bộ của Bùi Dao Tinh dài hơn một chút, nhưng điều này không ảnh hưởng đến chiều cao, cả người bà ta trở nên khí thế hơn.

Lý Nghệ Na lạnh lùng cười, không nói gì, xoay người nói: “Đi thôi!”

Trong khoảng thời gian này bà đã nghĩ thông, một tên đàn ông cặn bã, một người bạn không có lòng tự trọng, bà cần gì phải chấp nhất chứ.

Bởi vì hai người này, khiến cuộc đời mình trở nên cay đắng như vậy.

Thực ra không phải do họ mà là do bản thân bà, nếu chịu buông bỏ sớm hơn, nhất định sẽ sóng hạnh phúc hơn Bùi Dao Tỉnh.

Tuy rằng bà ta đã kết hôn, nhưng tình cảm cũng không phải tốt lắm!

Điểm này bà vẫn luôn biết, nhưng Bùi Dao Tinh vẫn chưa có con, nguyên nhân này bà lại không biết.

Cả ba đi đến triển lãm ở sảnh 1, vừa mới đi vào, đã thấy quanh gian hàng của mình có rất nhiều người vây quanh Lam Hân nhìn thoáng qua, Âu Cảnh Nghiêu đã tới trước rồi.

Anh tuy rằng ngoài miệng nói không đến, nhưng đi còn sớm hơn bọn cô, có thể thấy được, anh làm việc gì cũng dồn hết sức.

Lý Nghệ Na nhìn chung quanh, tất cả đều được bồ trí tốt lắm, nhưng cũng không có bao nhiêu người.

Chỉ có nơi này, chật ních người, bà cười nói: “Khu này sao đông người thế?”

Lục Hạo Thành cười nói: “Thưa cô, đây là khu của tập đoàn Lục Thị, trưng bày những thiết kế mới của mùa này.”

Lục Hạo Thành nhìn thoáng qua khu triển lãm, loại khí chất quý tộc cao ngạo trời sinh tựa như nắm trong tay tất cả.

“ÒI” Lý Nghệ Na hứng thú, nói: “Đi, chúng ta qua nhìn xem, có rất nhiều doanh nghiệp đầu tư nước ngoài đang ở nơi này cũng cảm tháy hứng thú.”

Lục Hạo Thành cúi đầu nhìn thoáng qua Lam Hân, “Lam Lam, có lẽ hôm nay em sẽ nồi tiếng đó!”

Lam.Hản:”…<:s “Sao trông anh còn tự tin hơn em vậy?”

Lục Hạo Thành dùng ngón tay như ngọc nhẹ nhàng vuốt ve trán của cô, “Em đó, có cần phải khiêm tốn như vậy không? Một lát nữa sẽ biết kết quả.”

Lam Hân cười cười, không nói gì, cùng ba người đi tới.

Đã thấy Âu Cảnh Nghiêu mặc một chiếc áo sơ mi thủ công màu trắng, khí chất nhẹ nhàng tao nhã, mỗi bước đi đều tao nhã cao quý, anh ta nổi bật giữa đám đông, dường như làm chủ được toàn bộ tình huống, giọng nói trong trẻo khiến người nghe rất thoải mái.

Anh ấy đang giới thiệu sản phẩm của họ với một số người nước ngoài.

Mọi người từ bộ phận của Dương Tĩnh đến đây, đều đang giới thiệu với người tham quan.

Lam Hân lần đầu tiên nhìn thấy thành phẩm thiết kế mùa thu này của mình, mỗi một trang phục, đều là cô tỉ mỉ thiết kế, hiện tại nhìn thấy thành phẩm, cô cũng rất vừa lòng.

Người chung quanh bàn tán rất nhiều, đều khen ngợi hết lời.

Lam Hân không tự chủ được cười cười, có thể đạt được thành quả như vậy cô đã rất vừa lòng rồi.

Gian của Tập đoàn Lục Trăn cùng nhà họ Cố cũng ở hội trường số một.

Lúc nhóm người Tần Ninh Trăn tiến vào, nhìn thấy khu triển lãm của tập đoàn Lục Thị tấp nập người, đáy lòng Tần Ninh Trăn bỗng nhiên có dự cảm không tốt.

Lục Hạo Khải cũng thấy được, ánh mắt âm u nhìn bóng lưng Lục Hạo Thành, người đàn ông này, mặc kệ ở nơi nào, đều xuất sắc như vậy.

Bùi Dao Tinh là tham gia triển lãm hàng năm, khi nhìn thấy.

cảnh này, liền hỏi: “Đây là khu triển lãm của bên nào?”
Nhấn Mở Bình Luận