Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ - Khương Lam Hân - tác giả: Nam Cung Tử Yê

Trước đó chưa từng nghe qua tin tức về bà, không nghĩ tới cô còn có bà nội! Có Ức Sầm nghĩ tới bà nội nhà mình, nhịn không được cười cười, “Đúng rồi, bà nội vẫn luôn sống ở nước ngoài, từ sau khi ông nội qua đời, bà qua nhà anh trai sống, con dâu của ông bác khiến bà tức giận bà liền về nước, sẽ không quay lại nữa.”

Lam Hân vừa nghe, liền cảm giác bà nội không phải đèn cạn dầu.

“Anh, anh không nói cho bà biết tin tức về việc em trở về đúng không?”

Dù sao, cô lo lắng Cố An An sẽ xuống tay với người nhà mình.

Có Ức Sầm lắc đầu: “Không có, Tiểu Ức, em biết không?

Lần trước ở bữa tiệc, em bị tên họ Vương bắt nạt, có biết tất cả là do ai bày mưu không?”

Lam Hân vừa nghe, khẽ lắc đầu, tuy rằng cô biết chuyện này chắc chắn liên quan đến Lâm Tử Thường, nhưng trong tay cũng không có chứng cứ.Không thể không nói, Lâm Tử Thường trong giới cũng là nhân tố có tầm ảnh hưởng, rất nhiều người nể mặt mũi cô ta, ít nhiều cũng cho cô ta cơ hội để gây chút phiền toái nhỏ cho cô, cái này có thể dự đoán được.

Cố Ức Sầm bỗng nhiên tức giận mở miệng, “Tiểu Ức, là Có An An cùng Lâm Tử Thường, sau khi hai người rời đi, anh cùng Ức Lâm đi kiểm tra camera giám sát, phát hiện trước đó tên họ Vương, Cố An An và Lâm Tử Thường đều có tiếp xúc, còn có, Tiểu Ức, Lâm Tử Thường kia xuất thân không tồi, trong nhà cũng có mấy đồng tiền dơ bẩn.

Ra vẻ khoe khoang, quả thực không biết xấu hỗ.”

Lam Hân híp mắt, thì ra, Cố An An cũng có phần, cũng phải, Cố An An phẫn nộ muốn giết cô, có thể có cơ hội hại cô sao có thể bỏ qua chứ?

“Anh cả, không có việc gì, sau này em sẽ cẩn thận.”

Cô quả thật đã rất cẩn thận, nhưng âm mưu khắp nơi, chỉ có thể cẩn thận thật cẩn thận.

Nhưng Lam Hân cũng biết, cứ như vậy cũng không phải biện pháp.

Mọi chuyện một ngày nào đó cũng phải tìm cách giải quyết triệt để.

Cô và Cố An An sẽ phải có một ngày đối mặt trực tiếp.

“Tiểu Ức, cho eml”

Lam Hân cúi đầu suy nghĩ, bỗng nhiên thấy anh cả hé ra thẻ ngân hàng cho cô.

Ánh mắt Lam Hân chợt lóe, tối hôm qua nằm mơ, hái được một đống táo đỏ, hôm nay quả nhiên ứng nghiệm, may mắn phát tài.

Nhưng Lam Hân chỉ cười cười: “Anh cả, anh cho em tiền tiêu vặt sao?”

Có Ức Sầm cười gật đầu, vẻ mặt đau lòng nhìn cô, “Tiểu Ức, mấy năm nay để em chịu khổ, thật xin lỗi, là anh cả vô dụng, tìm không thấy em, đây là số tiền hàng năm anh cho để dành cho em, tuy rằng ngoài miệng nói sẽ không nhớ.

em, nhưng lòng anh vẫn thường xuyên nghĩ đến em, hàng năm đều sẽ dành cho em khoản tiền nhỏ, nghĩ chờ lúc em trở về sẽ đưa cho em.”

Lam Hân có chút buồn cười nhìn thấy anh trai mình, không hỗổ là người một nhà, nói chuyện làm việc cũng giống nhau như đúc.

Lần trước cha đưa tiền cho cô, cũng là lấy cớ này.

Nhưng cô vẫn rất cảm động, “Anh, không cần như vậy, em hiện tại có thể tự kiếm tiền, đủ dùng.”

Thật ra cũng không phải quá đủ dùng, tối thiểu cô hiện tại thật sự trả không nổi học phí của ba đứa nhỏ.

Khoản học phí làm cho cô líu lưỡi, có thể mua được căn nhà hiện tại, cô đã cảm thấy ông trời ưu đãi.Nhìn giá nhà ngày một tăng, ước mơ lớn nhất của cô là có một ngôi nhà cho riêng mình.

Cố Ức Sầm kéo tay cô, đem thẻ đặt trong tay cô, nhẹ nhàng cười: “Tiểu Ức, anh cả luôn luôn ngay thẳng, tiền này, thật là anh cả thật sự muốn đưa cho em, không nhiều lắm, một ngàn vạn, em chính là công chúa nhỏ của nhà chúng ta, nếu em không biến mát, tiền tiêu vặt hàng năm cũng phải một ngàn vạn, bà nội rất có tiền, cổ phần công ty của ông nội cùng tài sản đều ở trong tay bà, hàng năm đều sẽ cho anh cùng Ức Lâm rất nhiều tiền tiêu vặt”

Khụ khụ khụ...! Lam Hân vừa nghe tới con số, thiếu chút nữa ói ra ngụm máu, một ngàn vạn tiền tiêu vặt, không hỗ là nhà thế gia đứng thứ hai thành phố Giang, đây mà là tiền tiêu vặt sao?

Thật khủng! Mười năm cô cũng kiếm không ra nhiều tiền như vậy! Nhìn thẻ ngân hàng trong tay, Lam Hân đáy lòng tràn ngập cảm kích, “Anh cả, tuy rằng là tiền tiêu vặt, nhưng cái này cũng hơi quá rồi.”

Sống hai mươi mấy năm, thật đúng là không thấy nhiều tiền như vậy.

Tựa như Lâm Tử Thường khinh thường cô không mua nỗi quần áo hàng hiệu, quả thật, cô thật sự mua không nổi.
Nhấn Mở Bình Luận