Chương 1856:
Anh không biết là đến lần thứ máy, khả năng Si đựng của cô đã tói cực hạn, mà anh vận chăm chỉ ‘cày cây”
dưới tác dụng của thuốc.
Anh khi đó đã hoàn toàn mắt đi lý trí, dùng sức bừa bãi.
Nhìn cánh tay anh kín đầy những vết cào, anh liên biết, cô đã khó khăn đến thế nào.
“Lam Lam.”
Anh nhẹ nhàng võ lên khuôn mặt nhỏ nóng bừng của cô.
Lam Hân không hê có phản ứng, tôi hôm qua cô bị rơi xuông nước, vệt thương đã được khâu trên trán đã biến thành màu trắng.
Lục Hạo Thành vừa thấy, nhanh chóng xung giường mặc quân áo, lại giúp Lam Hân mặc xong quân áo thì lập tức gọi điện thoại cho bác sĩ.
Nửa giờ sau, Lam Hân được truyền nước muỗi.
Lục Hạo Thành ở một bên canh giữ cô, sác mặt cô vốn đã nhọt nhạt, nay thật mỏng manh, yêu ớt, cô tựa như con búp bê sứ có thê bị bóp vỡ tan tành.
Nhìn cô như vậy khiến lồng ngực Lục Hạo Thành cuộn trào đau đớn.
Ngón tay anh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt thanh tú của bà xã, trong đầu đột nhiên nhớ câu nói ngày hôm qua cô đã nói với anh: “A Thành, tại sao giữa hai chúng ta lại khó khăn tới vậy?”
Đúng vậy, lúc ấy trong lòng anh cũng suy nghĩ, giữa hai bọn họ sao lại khó khăn tới vậy.
Cả nhà tải app truyện hola về đọc tiếp nhiều nhé!
Bọn họ là thanh mai trúc mã, bọn họ yêu nhau trân trọng lẫn nhau, nhưng con đường tình duyên lại luôn trắc trở đến vậy.
Luôn có người muốn chia cắt hai người bọn họ.
Đáy lòng anh thấy đau âm ỉ, anh lại Tnhh chóng kìm nén lại, trên thế gió này, không có bất cứ kẻ nào có thê chia cắt được bọn họ cả.
Lam Hân đã ngủ thẳng được ba ngày, thân thể mới tỗt hơn một chút, thân mình cô từng bị thương rất nặng, không thê chịu. nổi giày vò hay chút bệnh 1 tật, rất dễ ngã quy Một lần bệnh này kéo dài tận ba ngày.
Ba ngày này, Lục Hạo Thành vẫn luôn canh giữ ở bên cạnh Lam Hân không rời nửa bước.
Ngày hôm sau, Tống Ngôn Tư cùng người phụ nữ đứng ra vu oan cho Lam Hân tới đây, dưới áp lực của cả hai gia đình họ, quả thật muốn tới nói lời xin lỗi với Lam Hân .
Tuy nhiên Lục Hạo Thành tránh mặt không nhìn, hai người kia đợi hai mươi phút xong liên rời đi.
Lời xin lỗi không có chút chân thành như vậy, Lục Hạo Thành càng thây khinh thường, ngày hôm sau là ngày thứ ba, hai người kia vẫn vác mặt qua như cũ, Lục Hạo Thành cũng đóng cửa xem như không thấy.
Đối với Lục Hạo Thành mà nói, những người đó quá chướng mắt, chỉ một tiêng thật xin lỗi, cũng vẻ quá rẻ mạt rồi.
Nhìn người mà cư xử, Lục Hạo Thành đã gặp qua không biết bao nhiêu người, biết rõ nhóm người Tống Ngôn Tư các cô cũng không piữïi chân thành muôn đến xin lỗi, ngược lại sẽ chỉ khiến lòng người anh yêu ngột ngạt hơn mà thôi.
Tống Ngôn Tư cũng không phải là người đã cứu anh, chút ân tình của anh đối với Tống Ngôn Tư lúc đó, sớm đã biên mất hậu như không còn.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!