Chương 582: Hôm nay anh cũng đẹp trai
Cố An An run sợ, quả nhiên, anh cả đột nhiên nỗi điên, là vì nhìn thấy nội dung tin nhắn.
Nhưng cái này cũng không thẻ trách mình.
Cô ta nhìn vẻ mặt giận dữ của Có Ức Sầm, than thở khóc lóc: “Anh cả, anh cả, em biết em sai rồi, ta thật sự biết sai rồi, lúc ấy do quá sợ hãi , em không muốn mắt đi nhà họ Có, cũng không muốn mắt đi Hạo Khải, em cũng không muốn ngăn cản Lục Hạo Khải trợ giúp nhà chúng ta, chỉ bảo anh ấy cân nhắc cho kỹ, dù sao hai nhà hiện tại là người một nhà , có thể giúp thì hãy giúp. Thật sự không có ý gì khác.” Cô ta không biết Có Ức Sầm đã thấy được bao.
nhiêu.
Nhưng tuyệt đối không thể để bản thân bị đuổi ra ngoài, hơn nữa, nhà họ Cố nếu làm vậy, giữa đường vứt bỏ con gái nuôi, cũng sẽ bị mọi người phỉ nhỏ.
Cho nên, tuyệt đối không thể rời khỏi nhà họ Có, đồ cưới còn chưa nắm trong tay, cổ phần công ty cũng chưa giao cho cô ta.Chưa có được thứ mình muốn, cô ta tuyệt đối sẽ không rời đi.
“Ha hả….. . ” Cố Ức Sầm cười lạnh : “Cố An An, tôi đã thấy nhiều người không biết xấu hổ, nhưng chưa từng thấy qua người trơ trẽn đến vậy, cô không phải lo lắng mắt đi nhà họ Cố, mà là lo lắng mắt đi cuộc sống vinh hoa phú quý này. Nhưng nếu không có nhà họ chúng tôi, cô cùng Lục Hạo Khải có thể êm đẹp được bao lâu, thật ra tôi muốn nhìn xen, nửa đời sau của cô sẽ vượt qua thế nào?”
Cố Ức Sầm nói xong, chợt nhìn Lâm Mộng Nghi “Mẹ, cô ta không phải đã lĩnh chứng cùng Lục Hạo Khải sao? Tìm thời gian tổ chức hôn lễ đi, có con sói mắt trắng này ở.
nhà, không biết nhà họ Có chúng ta sẽ bị cô ta hại chét.”
Cố Ức Sầm nói xong, liền nổi giận đùng đùng chạy lên tầng.
Cố Ức Lâm cũng không nói gì, xoay người lên tầng.
Lâm Mộng Nghỉ nhìn hai con trai, vô cùng đau lòng.
Cố Tích Hồng đứng dậy, lạnh nhạt nhìn Cố An An, “An An, hiện tại nhà họ Cố đã vượt qua cửa ải khó khăn , chuyện này coi như xong, về phần lập trường của con, ta cũng có thể hiểu được, sau này hãy sống tốt với Hạo Khải.” Cố Tích Hồng nói lời thắm thía xong, cũng trở về phòng nghỉ ngơi.
Lâm Mộng Nghi đứng dậy, không thèm nói gì, xoay người rời đi.
“Mẹ.” Cố An An bỗng nhiên khóc lóc hô, “Mẹ, lúc ấy con cũng không có biện pháp nào khác, mẹ cũng biết, con không thông minh, từ nhỏ đã nghe lời mẹ nói, mẹ nói cái gì, con làm cái đó, chưa bao giờ làm chuyện mẹ không thích, nhưng mà con cũng chỉ muốn có một cuộc sống tốt hơn mà thôi.”
Lâm Mộng Nghỉ nghiêng đầu lại nhìn cô ta: “Cuộc sống tốt là dựa vào chính mình nỗ lực đạt được , con tự xem lại đi, nhà họ Cố chúng ta cũng không giúp đỡ được cái gì, ta chỉ hy vọng sau này con có thể tự giải quyết cho tốt, quý trọng cuộc sống hiện tại, một khi đụng chạm đến giới hạn của ta, con cũng biết thái độ làm người của ta rồi đấy .”
Lâm Mộng Nghỉ ngoan độc nói xong thì bước đi.
Có An An chảy nước mắt ngồi tại chỗ, sao mọi chuyện lại biến thành như vậy.
Cô ta là con gái ngoan trong mắt mẹ, là em gái mà hai anh trai đều yêu thương, nhưng hiện tại sao tất cả mọi người lại thay đổi, tắt cả mọi người hy vọng cô ta rời đi, cô ta vì lợi ích của bản thân, thì có gì sai?
Có chết cũng không rời khỏi nhà họ Cố , cho dù có rời đi, cũng phải mang theo tài sản nhà họ đi mới được Hôm sau, Lam Hân thức dậy sớm, tối hôm qua trở về đã buôn chuyện với Cẩn Nghiên cho tới khuya, nhưng hôm nay cô vẫn rất có tinh thần .
Nhưng Lục Hạo Thành còn dậy sớm hơn Lam Hân.
Hôm nay đi triển lãm, Lục Hạo Thành cũng dậy sớm, thay một bộ âu phục thủ công tinh tế, khiến anh càng thêm trầm ổn nội liễm, anh ngồi ở ban công , uống trà sáng.
Lam Hân vừa đi ra, liền thấy được cảnh tượng say lòng người này.
Hôm nay Lam Hân mặc một bộ vest nữ màu đỏ, mái tóc mềm buông xuống sau đầu, một đôi hoa tai pha lê lắp lánh dưới ánh mặt trời, cả người trông có vẻ phong trần và thời thượng, màu đỏ này cô có thể dễ dàng khống chế, khiến cô trông thành thục hơn rất nhiều.
Lục Hạo Thành nhìn cô trông giỏi giang khí chất sạch sẽ, cười khen ngợi: “Lam Lam, thật đẹp!”
Lam Hân nhìn anh, anh hôm nay mặc vest chỉnh tè, thực sự giống hệt Lục Hạo Thành trong lời đồn.
“Hôm nay anh cũng thật đẹp trai!” Quả thực, khuôn mặt Lục Hạo Thành hoàn mỹ không chê vào đâu được.
Lục Hạo Thành khi nghe được lời nói của cô liền nở nụ cười hạnh phúc. Anh đứng dậy nhìn cô, khóe miệng hơi nhếch lên “Lam Lam, đi thôi!”
Cô mặc bộ đồ này, cùng mình đứng chung một chỗ, xứng đôi chết đi được.
Lục Hạo Thành lái xe mang theo Lam Hân đi khu Giang Phổ đón Lý Nghệ Na.
Lý Nghệ Na đã ra ngoài , đứng ngay ven đường chờ.
Hôm nay Lý Nghệ Na ăn mặc cũng hình thức hơn nhiều , là tây trang màu trắng đang thịnh hành năm nay, phụ nữ khoác lên người đặc biệt có khí chất, nhất là những người có khí chất tốt, mặc lại càng phát huy khí chất tự nhiên, ngay cả cô cũng ưa thích.
“Bác.” Lam Hân nhìn Lý Nghệ Na cười cười, xuống xe mở cửa xem cho bà.
“Lam Lam, giám đốc Lục, phiền hai người rồi.” Lý Nghệ Na cười nói.
Lục Hạo Thành nói: “Cô khách khí rồi .”
Lam Hân cùng Lý Nghệ Na ngồi ở ghé sau.
Lý Nghệ Na nhìn Lam Hân trước mắt sáng ngời, “Lam Lam, quần áo không tồi, nhìn rất thoải mái, khiến mắt người đối diện sáng ngời, rất tuyệt!”
Lam Hân nhìn lại mình, nói: “Cô giáo, đây là con tự may cho mình , Chát liệu rất nhẹ và mỏng, không nhăn, mặc rất thoải mái, có kết cấu tốt.”
“Ừ!” Lý Nghệ Na nhìn thoáng qua, đúng là không tồi, hôm nay Lam Lam trông rất thu hút.
Lục Hạo Thành nhìn hai người tán gẫu vui vẻ, tâm trạng rất không tốt.
Cô nhóc kia, rõ ràng là ngồi cùng mình, giờ lại chạy xuống phía sau.
Lục Hạo Thành lại ghen tuông.Chỉ là anh không còn cô đơn như trước nữa, chỉ cần ở bên cô, anh sẽ không đơn độc.
Một giò sau, nhóm người Lục Hạo Thành tới trung tâm triển lãm.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!