Chương 88: Mộc Tử Hoành vừa gặp đã yêu.
Qua một lát, Lam Hân mới mở miệng hỏi: “Nghiên
Nghiên, Nhiên Nhiên, sao hai người lại ở đây?”
Cần Nghiên lúc này mới nở nụ cười dễ thương, môi
đỏ tôn lên hàm răng trắng của cô ấy: “Giám đốc Lam,
tớ còn cho rằng cậu nhìn thấy bọn tớ sẽ rất ngạc
nhiên mà hét lên ấy chứ? Không ngờ chỉ hời hợt nói
một câu như vậy?”
Cần Nghiên đối với vẻ mặt của Lam Hân có chút thát
vọng, tối qua không cho Nhiên Nhiên về là muốn sáng
nay cho cậu ấy một kinh hỉ đó?
“Mẹ ơi!” Nhiên Nhiên nhìn mẹ, bọn họ ở đây hình như
mẹ rất không vuil
Lam Hân nghi hoặc nhìn con trai, lại nhìn Cẩn Nghiên.
Lục Hạo Thành thấy vẻ mặt nghi hoặc của Lam Hân,
bỗng nhiên lên tiếng: “Giám đốc Lam, đây chính là
người đại diện thời trang trẻ em của chúng ta năm
nay, thật trùng hợp là con trai của giám đốc Laml”
Ánh mắt cười mỉm của anh dừng trên dung nhan dễ
thương xinh đẹp của Cẩn Nghiên, đây quả thật là
người tình trong mộng hoàn mỹ của anh.
Người phụ nữ này phù hợp với gu của anh.
Anh hơi nghiêm mặt, đưa tay ra, lòng bàn tay hơi đỏ,
năm ngón tay thon dài xinh đẹp, khuôn mặt vậy mà
xuất hiện mấy áng đỏ, dáng vẻ cợt nhả thường ngày
cũng trở lên cẩn thận: “Cô Nhạc, tôi là Mộc Tử Hoành
tối qua đã gọi điện cho cô.”
Cần Nghiên hờ hững nhìn anh một cái, đưa tay ra,
cười khách sáo bắt tay anh: “Chào Mộc tổng!”
“Chào cô Nhạc!” Mộc Tử Hoành kéo tay Cần Nghiên,
không muốn buông ra.
Người này xinh đẹp, tay cũng trắng mịn như bơ, thon
dài xinh đẹp!
Cần Nghiên rút ra chút, nhưng không rút ra được, Mộc
Tử Hoành nắm rất chặt, cô khẽ cau mày, ánh mắt
trong đôi mắt phượng xinh đẹp dần lạnh xuống.
Lục Hạo Thành nhìn Mộc Tử Hoành, hung dữ chau
mày, chưa từng thấy cậu ta si mê người phụ nữ nào
như vậy.
Bộ dạng này của cậu ta xem ra có chút giống như vừa
gặp đã yêu.
“Nhạc, Nhạc tiểu thư, cô thật xinh đẹp!” Mộc Tử
Hoành không chút keo kiệt khen ngợi.
Anh từng nhìn ảnh của cô, không nghĩ tới người còn
đẹp hơn ảnh.
“Nhạc tiểu thư, có bạn trai chưa?”
“Nhạc tiểu thư, năm nay cô bao nhiêu tuổi, cầm tinh gì?
Mộc Tử Hoành hỏi liên tiếp mấy vấn đề, Lam Hân
đứng một bên không nhịn được muốn cười, cô nhẹ
nhàng giơ ngón tay lên, bịp miệng cười tủm tỉm.
Cần Nghiên, thực sự rất xinh đẹp!’
Sự dễ thương của cô ấy, từng cử chỉ hành động của
cô ấy đều bộc lộ ý vị trưởng thành của người phụ nữ,
lộ ra sự quyền rũ thầm lặng.
“Hừ! Lục Hạo Thành thấy xấu hổ thay Mộc Tử Hoành.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!