“Cô câm à? Sao gọi cô bao nhiêu tiếng rồi vẫn không chịu đáp?”
�ện là một học viên nữ bên cạnh cô kéo tay cô một cái, cô mới hồi phục tinh thần, sau đó lập tức nhìn thấy gương mặt cay nghiệt kia của Tùy Tố.
Cô lập tức vui vẻ cười với Tùy Tố giống như lần gặp đầu tiên lúc ban ngày: “Có việc gì không?”
Tuy Tố ném thẳng quần áo của mình lên giường cô, không khách khí nói với cô: “Tôi muốn ngủ giường dưới.”
Thẩm Vị Ương vẫn duy trì nụ cười: “Nhưng giường này đã sắp xếp xong từ đầu rồi.”
Cô giơ tay chỉ nhãn dán trên khung giường, trên đó viết tên cô và Tùy Tố, còn đánh dấu thứ tự giường trên và dưới.
“Cô xem, cô giường trên, tôi giường dưới.”
Bị cô ngoài cười như bên trong không cười từ chối, Tùy Tổ lập tức tức giận nói: “Không phải đổi giường thôi à? Càm ràm làm gì, thật sự chưa từng thấy người bảo thủ cố chấp như cô, để cô ngủ giường trên thì mất miếng thịt nào đi à?”
Nụ cười Thẩm Vị Ương không đổi: “Nếu cô cũng cảm thấy không mất miếng thịt nào, vậy cô cứngủ giường trên theo như sắp xếp đi.”
Tùy Tố xém chút bị cô chọc cho tức hộc máu.
“Nhỏ để tiện kia, cô có ý gì?”
Đối mặt trước Tùy Tố đang thở hổn hển, Thẩm Vị Ương chỉ hơi cau mày, dáng vẻ giống như không hiểu nhìn cô ta hỏi: “Làm sao? Tôi làm gì sai rồi sao?”
Dáng vẻ vô tôi đơn thuần kia thật sự khiến Tùy Tộ tức giận.
Cô ta không để ý tới cô nữa, cầm hành lý của mình vứt lên giường cô: “Sen trắng nhỏ đừng dùng chiêu này với tôi, hôm nay tôi cứ muốn ngủ giường dưới, không vui thì
nhịn đi.”
“Tại sao tôi phải nhịn?”
Nụ cười trên mặt Thẩm Vị Ương dần biến mất, lạnh lùng nắm cánh tay của Tùy Tổ.
“Cô nói cô muốn ngủ giường dưới, có lý do chính đáng không? Nếu cô đi đứng không tiện thì dễ thôi, nếu cô cảm thấy giường dưới tiện cho cô thì cứ ngủ ở dưới.” “Như vậy rất xin lỗi, tôi cũng cảm thấy giường dưới thuận tiện, tôi cũng muốn ngủ ở chỗ thoải mái tí, tôi không có nghĩa vụ chiều theo sở thích của cô.”
Cô trông mềm mại yếu đuối, tuổi tác không lớn lắm, nhưng mà không ngờ lực tay lại rất lớn, Tùy Tố cảm thấy tay mình như thể bị cô bẻ gãy.
“Buông tôi ra!”
Cô ta gạt tay Thẩm Vị Ương ra, không khỏi tức giận trừng mắt nhìn cô.
“Cô nhanh mềm nhanh miệng phết đấy, nhưng mà tôi cho cô biết, thứ Tùy Tố tôi muốn chắc chắn phải có được, cô càng không cho tôi ngủ giường dưới, tôi cứ càng muốn ngủ giường dưới.”
đất.
Nói xong cô ném đồ của Thẩm Vị Ương lên trên.
Thẩm Vị Ương tay nhanh lẹ mắt đoạt lấy, mà Tùy Tố đúng lúc này muốn đẩy cô ra, nhưng không ngờ Thẩm Vị Ương lại đánh trả trong chớp mắt, đẩy cô ta té ngã xuống
Chờ lúc Tùy Tố thê thảm té ngã dưới đất, Thẩm Vị Ương cũng không thèm liếc nhìn cô ta, lần nữa ném đồ cô ta lên giường trên.
“Tố Tố, Tố Tố, cậu sao vậy?”
Học viên nữ có quan hệ tốt với Tùy Tố lập tức đi qua đó cô ta lên, còn liếc xéo Thẩm Vị Ương, ra mặt chính nghĩa cho Tùy Tố.
“Thẩm Vị Ương, cô đừng quá đáng!”
Thẩm Vị Ương thấy chút chính nghĩa rẻ tiền ấy của cô ta, lập tức cười khẩy: “Là tự cô ta trêu chọc tôi, tôi không cúi đầu để cô ta bắt nạt thì là quá đáng sao?”
Chỉ cho phép Tùy Tổ ra tay với cô, không cho phép cô đánh trả sao?
Tùy Tổ được học viên nữ kia đã dậy, rất “rộng lượng” nói với học viên kia: “Miêu Miêu, không sao, tớ không so đo với cô ta, chỉ một cái giường thôi mà, giường trên hay
dưới đều giống nhau, tớ cũng không để ý cái này lắm.”
Thẩm Vị Ương: “…”
Không để ý mà vừa nãy cô tranh giành với tôi như vậy, cô bị điên hả?
Nhìn dáng vẻ vờ vịt của Tùy Tổ, khóe mắt cô khẽ giật, cô nghĩ dự cảm của mình quả nhiên không sai.
Cho dù không có thân phận tình địch, quan hệ giường trên và dưới cũng định sẵn cô và Tùy Tố không có cách ở chung với nhau yên ổn.
Quả nhiên đợi đến tối nghe Mộ Dung Văn Dư nói một vài lời khách sáo, Thẩm Vị Ương không được tự nhiên tắm rửa xong trong nhà tắm rồi chuẩn bị ngủ, cô phát hiện giường của mình ướt đẫm.
Má!
Cái này cũng thất đức quá rồi.
“Vị Ương, cô sao vậy, sao không ngủ?”
Vừa ngẩng đầu đã thấy gương mặt vui sướng khi người gặp họa kia của Tùy Tố.
Buổi tối tẩy trang, Thẩm Vị Ương mới phát hiện tuổi tác cô ta cũng không lớn là bao, trông cũng được, chỉ không phong tình như lúc trang điểm.
Cô sẽ không chủ động kết thù với học viên nữ, nhưng mà bây giờ cái người Tùy Tố này lại khiến cô chỉ muốn xé xác cô ta ra.
“À, không biết sao giường tôi bị ướt, Tùy Tố, cô biết ai làm không?”
Cô bình tĩnh nhìn cô ta hỏi thăm.
Những học viên nữ khác nghe nói như vậy thì chỉ đi lướt qua.
Cô bé ngủ ở phòng bên cạnh Thẩm Vị Ương trông rất thanh tú, lúc tới đây nhìn thấy một vũng nước lên trên đệm chăn thì hoảng sợ: “Sao lại như vậy? Hôm nay lúc đi
nhận, chăn của mọi người đều ổn mà.”
Cô ta là người phụ trách lấy chăn, vì vậy lúc này rất tự giác cảm thấy việc này có trách nhiệm của mình.
Ánh mắt Thẩm Vị Ương luôn nhìn chằm chằm Tùy Tố, chậm rãi mở miệng: “Chắc không phải mới lấy về đã như vậy, tôi nhớ buổi chiều lúc Tùy Tố giành giường với tôi, chăn tôi vẫn còn bình thường.”
Cô nói kháy một câu, quả nhiên khiến những học viên nữ xung quanh dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Tùy Tố, xế chiều hôm nay Tùy Tố muốn đổi giường, Thẩm Vị Ương
không bằng lòng, hình như hai người cãi nhau rất dữ, có thể nào là Tùy Tổ không…
“Nhìn tôi làm gì? Các người nghi ngờ tôi sao?”
Bị ánh mắt của những người này nhìn chằm chằm, Tùy Tố tức đến mức giậm chân.
Học sinh nữ bên cạnh Thẩm Vị Ương nói nhỏ: “Nhưng lúc kiểm kê chăn mền đều bình thường, tất cả mọi người mới quen, cũng không có thù oán gì, buổi chiều chỉ có cô và Vị Ương…”
“Bốp..”
Cô gái nhỏ còn chưa nói xong, Tùy Tố đã tát một phát vào mặt cô ấy.
“Nhỏ bỉ ổi kia, làm gì đã đến phiên mày nói chuyện hả? Mày nghĩ mày là ai mà dám quản chuyện của tao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!