Là Chris, vừa xuất hiện đã kẹp dao giấu kiếm mang theo địch ý với cô, Thẩm Vị Ương biết, chắc chắn anh ta cũng nghe đồn chuyện Lãnh Hoài Cẩn ngoại tình.
Mà bây giờ, anh ta xem cô là vợ bé phá hỏng hạnh phúc của bạn thân.
Thẩm Vị Ương nhìn Chris, nhất thời nghẹn lời, khí thế còn muốn chứng cứ vừa rồi lập tức yếu đi nhiều.
Chris lại cho rằng cô sợ, lạnh lùng mỉa mai: “Loại phụ nữ như cô, hôm nay có thể xuất hiện trong bữa tiệc này đã là phước ba đời, bây giờ còn dám làm ầm ĩ lên như vậy, cô thật sự cho rằng có Lãnh Hoài Cẩn che chở là có thể kê cao gối mà ngủ sao?”
Bởi vì Chris là bạn của cô, cho nên Thẩm Vị Ương vẫn chừa lại vài phần tình cảm, nhưng không có nghĩa vì anh ta không biết nội tình mà có thể nói về mình như vậy
trước mặt mọi người.
Thẩm Vị Ương kéo Diệp Phù Tô định ra mặt cho mình lại, sau đó bước lên một bước nhìn Chris, lạnh lùng nói: “Lúc nãy tôi đã nói, là công chúa Haya đẩy tôi, gián tiếp mạo phạm tới bà Berg cũng là cô ta.”
Haya lập tức ôm lấy cánh tay Chris, chối ngay: “Anh họ, không phải là em, thật sự không phải em, anh phải tin em. Nếu ngay cả anh cũng không tin thì em còn biết phải làm sao đây, chẳng lẽ anh muốn trơ mắt nhìn em họ của mình bị người ta đổ oan như vậy sao?”
Chris đưa mắt trấn an Haya sau đó lạnh lùng nói với vệ sĩ cách đó không xa: “Người phụ nữ này gây sự trong bữa tiệc, còn bất kính với công chúa và công tước phu nhân, mấy người đuổi cô ta ra ngay, sau này không được phép xuất hiện trong lâu đài nữa.”
Nói xong đã có hai thị vệ chạy tới, một trái một phải kẹp Thẩm Vị Ương muốn đưa cô ra ngoài.
Diệp Phù Tô lập tức ngăn lại, tức giận nói với Chris: “Chris, anh làm trò gì vậy, Chiêu Chiêu là em gái tôi, nếu anh không nể mặt thì đừng trách tôi không khách sáo.”
Thẩm Vị Ương cản anh lại, nói nhỏ mấy câu.
Chris nhìn qua lại giữa hai người, sau đó cười mỉa mai nói với Thẩm Vị Ương: “Được lắm, Diệp Chiêu Chiêu, bản lĩnh quyến rũ đàn ông của cô đúng là khó lường, thảo nà o ngay cả Lãnh Hoài Cẩn cũng bị cô câu đi, Vị Ương thua cho cô cũng không thiệt.”
Diệp Phù Tô trừng anh ta rồi bỏ đi.
Thẩm Vị Ương lạnh nhạt nói: “Đường đường là hoàng thất, mà ngay cả dũng khí đối mặt với sự thật cũng không có?”
Chris cười lạnh: “Cô không cần nói khích tôi, camera của lâu đài hoàng thất được quản lý chặt chẽ, không phải ai cũng có thể xem, ai biết cô muốn mượn danh nghĩa xem camera để làm gì.”
Vấn đề an ninh chỉ là một mặt, mặt khác, e là anh ta đã biết ai mới là kẻ đầu sỏ thật sự nên mới muốn bảo vệ Haya mà thôi.
Haya được Chris và đám đông chống lưng, đắc ý cười nói với Thẩm Vị Ương: “Diệp Chiêu Chiêu, nể mặt cô là em gái của Diệp Phù Tô nên tôi không tính toán với cô chuyện ngày hôm nay, nhưng bây giờ mời cô lập tức biến khỏi mắt tôi, tôi không muốn nhìn thấy cô nữa.”
“Ai biến khỏi mắt ai còn chưa chắc đâu.” Thẩm Vị Ương thấy Diệp Phù Tô ôm máy tính đến, nhìn Chris cười lạnh: “Chris, anh kêu tôi rời khỏi đây là bởi vì vừa rồi tôi đụng phải tháp champagne, làm bà Beger bị thương đúng không?”
Chris im lặng, xem như cam chịu.
Vẫn là bà Beger hùa theo: “Đương nhiên, loại phụ nữ không có giáo dục như cô, không xứng xuất hiện trong bữa tiệc hoàng thất của chúng tôi.”
Thẩm Vị Ương: “Được, vậy có nghĩa là người làm ra chuyện vô giáo dục trong bữa tiệc không xứng xuất hiện ở đây đúng không?”
Beger giật mình, sau đó gật đầu.
Thẩm Vị Ương nhìn Haya : “Công chúa Haya, cô có ý kiến gì không? Nếu tôi có thể chứng minh vừa rồi là cô đẩy tôi làm loạn bữa tiệc, có phải cô là người không xứng xuất hiện trong bữa tiệc hôm nay, cần phải rời khỏi đây ngay không?”
Haya âm thầm siết chặt nắm tay, khó chịu trừng Thẩm Vị Ương: “Tôi sẽ không cho cô xem camera của hoàng thất đâu, ai biết cô muốn làm gì.”
Thẩm Vị Ương không quan tâm cô ta, mà nhận máy tính trong tay Diệp Phù Tô, sau đó đặt trên bàn dài đầu thao tác.
Ngón tay thon dài lướt nhanh trên bàn phím, đôi mắt sáng ngời phản chiếu số liệu phức tạp trên màn hình máy tính.
Người xung quanh im lặng quan sát, không biết Thẩm Vị Ương muốn làm gì.
Không đến ba phút, cô dừng tay rồi quay thẳng màn hình sang cho Chris và bà Beger xem: “Đây là đoạn camera vừa rồi, các người có thể xem thử đến cuối cùng là ai động tay động chân.”
Trong đoạn phim, Haya lén lúc đẩy Thẩm Vị Ương, đoạn phim được phóng to nhìn thấy vô cùng rõ ràng.
“Đây là camera của hoàng thất, cô hack vào hệ thống phòng thủ hoàng thất sao?”
So với người xung quanh thổn thức sau khi biết sự thật, Chris càng kích động hơn, ánh mắt nhìn Thẩm Vị Ương tràn đầy khiếp sợ, như muốn nhìn xuyên qua cô vậy.
Hệ thống phòng thủ của hoàng thất là do hacker giỏi nhất thiết kế, phòng thủ kiên cố, ngoài kỹ sư tổng công trình không rõ lai lịch kia ra, không ai có thể xâm nhập vào
hệ thống kín không kẽ hở như vậy.
Mà Chris vẫn luôn cảm thấy thân phận của tổng kỹ sư kia là Ella.
Nhưng bây giờ, người phụ nữ trước mắt này lại dùng thân phận vợ bé tham gia tiệc kết hôn của Ella, còn dám hack vào hệ thống của hoàng thất, trong thời gian ngắn đã lấy được đoạn camera mà mình muốn.
Vừa rồi người này làm tất cả mọi chuyện ngay trước mắt anh ta, xâm nhập vào hệ thống tìm được thứ mình muốn trong khoảng thời gian ngắn như vậy.
“Cô chính là Edith? Cô thật sự là cô Edith?”
Trong lúc Chris khiếp sợ, đã có người còn kích động hơn anh ta, trực tiếp tới nắm tay Thẩm Vị Ương, dáng vẻ chỉ hận gặp nhau quá muộn.
Thẩm Vị Ương kịp rút tay lại, giữ khoảng cách với người đàn ông trông có vẻ ngay thẳng trước mặt: “Xin hỏi ông là ai?”
Chris nhìn Thẩm Vị Ương bằng ánh mắt phức tạp, giới thiệu: “Ông ấy chính là công tước Alistun, chồng của bà Beger, đồng thời là một lập trình viên tận tụy, yêu nghề như mạng, năm đó lâu đài tạo hệ thống phòng thủ, ông ấy từng nghiên cứu rất lâu, vẫn luôn muốn gặp tổng kỹ sư Edith kia.”
Edith.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!