Sau khi lăn bánh, trong thùng xe liền yên lặng một cách kì lạ.
Tùy Tố ngồi ở vị trí phó lái cách anh gần nhất, đến cả phải việc nên đặttay thế nào cũng bắt đầu rối rắm.
Cho đến khi Liễu Hoài Xuyên mở miệng đánh võ sự yên lặng: “Nghe nói em muốn kết hôn rồi?”
Tùy Tố nắm chặt hai tay, lúc mới mở miệng giọng nói còn hơi khàn: “Thì, chính là trước mắt có dự định trên phương diện này. Dự, dự định sống chung với nhau một khoảng thời gian trước, nếu như không có vấn đề gì, thì, thì lo liệu kết hôn.”
Liễu Hoài Xuyên ừ một tiếng, sau đó không nói gì nữa.
Đây là có ý gì.
Tùy Tổ theo bản năng muốn tra cứu tâm trạng của anh đến cùng.
Thế nhưng đáy lòng lại nhanh chóng nở nụ cười tự giễu.
Người ta không nói gì, chẳng qua là vì không có gì để nói cùng mày, khách sáo hỏi mày một câu mà thôi, cũng không tồn tại bất cứ suy nghĩ nào khác.
Nhưng mày lại vì một tiếng ừ của anh ấy mà tự bổ não ra nhiều yêu hận tình thù như vậy.
Đúng là nghĩ quá nhiều rồi.
Chỉ cần Liễu Hoài Xuyên có một chút tình cảm với cô ấy, lúc đó cô ấy cũng sẽ không từ chối kết hôn với anh ấy.
nữa.
Sau khi kết hôn Bạch Thần có yêu cô ấy hay không cô ấy cũng chẳng quan tâm, thế nhưng Liễu Hoài Xuyên thì không được.
Nếu như Liễu Hoài Xuyên không yêu cô ấy, mà cô ấy lại muốn ở bên cạnh anh ấy cả một đời, cô ấy sẽ rất đau khổ.
Bởi vì cô ấy yêu anh ấy, nên mới không chịu nổi bất kì tủi thân nào trong tình cảm với anh ấy.
Dọc đường đi hai người đều không nói thêm gì nữa, Tùy Tố cảm thấy thời gian đi qua đoạn đường này hơi nhanh, vậy mà lại đến nhà nhanh như vậy.
Chỉ có điều, trước cổng biệt thự của cô lại xuất hiện một vị khách không mời mà đến.
Một người phụ nữ mặc váy yếm ngắn, khuôn mặt xinh đẹp.
Là Lãnh Hoan.
Cùng là cô ấm con nhà giàu, khi còn nhỏ hai cô thường gặp mặt nhau, quan hệ cũng từng quen thuộc, nhưng sau này vì quan hệ công việc mà dần dần không qua lại
“Tố Tố, đã lâu không gặp.”
Lãnh Hoan tựa lên chiếc xe thể thao màu hồng phô trương của mình, cười như không cười mà hơi nâng mắt nhìn Tùy Tố, tầm mắt lại dần dần rơi trên người Liễu Hoài
Xuyên phía sau cô ấy.
“Đây không phải là cảnh sát Liễu sao, mới sáng sớm sao lại đưa Tố Tố về?”
Giọng điệu có phần khiêu khích của cô ta làm Tùy Tố rất khó chịu.
Tùy Tố che Liễu Hoài Xuyên ở sau lưng sau đó cau mày nhìn Lãnh Hoan nói: ”Cô Lãnh đến đây tìm tôi có chuyện gì?”
Lãnh Hoan cười nhẹ: “Vốn dĩ là có chuyện, bây giờ thì hết rồi.”
Cô ta lắc lư đến trước mặt Tùy Tố, hơi giơ thuốc đông y đang cầm trong tay lên cho Tùy Tổ xem, cười giống như yêu tinh: “Đây là thuốc chữa bệnh xuất tinh sớm, trước
đây Bạch Thần vẫn luôn dùng, tôi lo rằng sau khi kết hôn cô Tùy sẽ ghét bỏ anh ấy, liền muốn đưa thuốc đến đây kêu anh ấy không nên bỏ cuộc, tiếp tục tiếp nhận điều
tri.”
“Thế nhưng không nghĩ tới, cô Tùy lại có biện pháp khác.”
Cô ta nhìn Liễu Hoài Xuyên phía sau cô với ánh mắt ẩn ý.
“Cảnh sát Liễu như thế này, vừa nhìn là biết khỏe hơn tên Bạch Thần xuất tinh sớm kia.”
Sao lại có người phụ không biết liêm sỉ như vậy, nói loại chuyện này ra giống như trò đùa vậy.
Liễu Hoài Xuyên cau mày.
Tùy Tổ cũng cảm thấy xấu hổ: “Lãnh Hoan, cô đừng có nói bậy bạ, tôi với cảnh sát Liễu không có chuyện gì cả.”
Nhìn thoáng qua thuốc đông y trong tay cô ta, giọng nói của cô ấy dần trở nên có hơi xấu hổ: “Tôi với Bạch Thần còn chưa phát triển nhanh như vậy, không cần cô quan tâm nhiều đến thế.”
Lãnh Hoan khế nhún vai không quan tâm: “Trốn tránh cũng không phải là biện pháp, sau này cô Tùy hối hận thì có thể tìm tôi lấy thuốc này, có điều thuốc này trị ngọn không trị gốc, phần cứng của Bạch Thần rất nhỏ, cũng bởi vì điều này nên tôi mới chia tay với anh ấy.”
“Lãnh Hoan, cô có bị điên không, cô lại nói bậy cái gì vậy!”
Lãnh Hoan vừa nói xong, Bạch Thần liền nghiến răng xuất hiện, tức giận bước xuống xe, đi tới trước mặt nắm lấy cổ tay cô ta, gắt gao nhìn chằm chằm thuốc đông y
trong tay cô ta.
“Tôi xuất tinh sớm? Cô cần mặt mũi một chút có được không hả, nếu như tôi xuất tinh sớm, vậy người mỗi lần đều ở dưới người tôi kêu đến dục tiên dục tử là ai?” Tùy Tổ:
”
Liễu Hoài Xuyên: “…”
Ai nhìn vào mà không nói một câu trời đất tác hợp.
Mặt của Lãnh Hoan đúng là không phải dày bình thường, khẽ dò xét Bạch Thần bằng ánh mắt khinh thường sau đó cười lạnh: “Tôi diễn mà anh cũng tin?”
Bạch Thần cắn răng, trực tiếp kéo cô ta đi: “Cô có bệnh không nhẹ, chuyện của chúng ta không liên quan tới Tùy Tố, cô không cần kéo cô ấy xuống nước.” “Bây giờ có thể nói chuyện với tôi rồi?” Lãnh Hoan hất tay anh ta ra, đứng nguyên tại chỗ: “Nhưng tôi lại không muốn nói nữa.”
Nói rồi ánh mắt rơi trên người Tùy Tố, lập tức khôi phục nụ cười xán lạn: “Cô Tùy, tôi còn chưa ăn sáng đầu, nhà cô có cái gì ăn không?”
“Cô Lãnh tự trọng.”
Liễu Hoài Xuyên lạnh lùng quăng ra câu này rồi kéo Tùy Tố đi.
Lãnh Hoan nhìn bóng lưng của bọn họ, bĩu môi không quan tâm, nhìn Bạch Thần đang tức giận với ánh mắt giễu cợt, cười nói: “Đây là lưỡng tình tương duyệt mà anh nói sao, chàng trai xuất tinh sớm?”
“Tôi xuất tinh sớm? Lãnh Hoan, cô đúng là thiếu dạy dỗ.”
Lòng tự tôn của đàn ông bị khiêu khích, Bạch Thần cũng không đoái hoài đến chuyện của anh ta và Tùy Tố nữa, chỉ tức giận áp Lãnh Hoan lên trên xe, chứng minh với cô ta rằng mình không xuất tinh sớm.
anh.”
“Lãnh Hoan, cô nhìn kĩ xem, không làm một thời gian cô liền quên rồi sao?”
“Chưa quên.” Cô gái bị đặt ở dưới người bỗng chốc trở nên dịu dàng, không chờ Bạch Thần kịp phản ứng, cô ta đã kéo cổ anh xuống mà hôn lên: “Cho nên em rất nhớ
Nhiệt độ xung quanh nháy mắt cao lên, nhiệt độ cơ thể của hai người trong lúc hơi thở dồn dập cũng dần dần bùng cháy, sau khi lảo đảo nghiêng ngả tiến vào trong xe, xoay người liền bắt đầu lắc lư kịch liệt…
“Bạch Thần, kết hôn với cô ta cũng không ảnh hưởng đến quan hệ của chúng ta.”
Trong khi hai người tình nồng ý mật, Lãnh Hoan vuốt ve mồ hôi đang chảy trên gương mặt anh ta, nói với giọng khàn khàn.
Không khi xung quanh chợt trở nên lạnh lẽo, mà lòng của Bạch Thần còn lạnh hơn.
Tất cả lửa nóng bừng bừng, đều bị những lời này của cô ta dập tắt.
“Anh còn muốn em làm tình nhân không?”
Bạch Thần nhìn người phụ nữ vẻ mặt ửng hồng nhưng trái tim rắn rết trước mặt với ánh mắt lạnh như băng.
“Lãnh Hoan, nhục nhã người khác cũng phải có mức độ.”
Lãnh Hoan mím môi, né tránh ánh mắt của anh: “Vốn dĩ hôn sự của em gắn chặt với lợi ích của gia tộc, một luật sư nhỏ như anh, hoàn toàn không lọt vào mắt bà nội em, chỉ có như vậy chúng ta mới có thể ở bên nhau.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!