Thẩm Vị Ương vừa đi, Lãnh Hoài Cẩn liền nhận được điện thoại của Lộ Ôn Châu, nhắn anh hôm nay đến đoàn phim.
Anh ta không biết bây giờ Vị Ương đang mang thai sao? Sao cứ hai ba ngày là phải đến đoàn phim thế này.
Nếu không phải bọn họ hoán đổi cơ thể cho nhau, Lãnh Hoài Cẩn còn không biết cái đoàn phim này lại bóc lột vợ của anh như thế.
“Đạo diễn Lộ quên rồi à, lúc trước chúng ta đã từng nói tôi không cần phải đến đoàn phim nhiều, vì sao hôm qua đã đến rồi mà hôm nay vẫn phải đến nữa?”
“Thẩm Vị Ương” giọng điệu lạnh lùng, mất kiên nhẫn nói.
Lộ Ôn Châu hơi xấu hổ, tiếp tục nói: “Khụ, khụ, hôm nay đoàn phim tổ chức lễ dâng hương khay máy, cô là biên kịch, người quan trọng nhất trong đoàn phim, cho nên tôi, tôi mới gọi cô đến, nếu cô bận thì không đến cũng được.”
“Vậy thì thôi đi nhé, tôi bận lắm.”
Lãnh Hoài Cẩn trực tiếp từ chối, sau đó cúp điện thoại.
Hiện tại anh không chỉ không muốn ra ngoài, mà còn rất khó chịu vì sự ân cần của Lộ Ôn Châu đối với vợ anh.
Biên kịch quan trọng nhất của đoàn phim, anh còn chưa có chết mà tên đàn ông chó má này đã muốn dụ dỗ vợ anh rồi.
Thẩm Vị Ương bên này không biết Lãnh Hoài Cẩn vì ghen tuông tào lao mà gây ra mâu thuẫn với Lộ Ôn Châu, cô đã tới công ty.
So với căn phòng rộng lớn lúc trước, hiện tại văn phòng của Lãnh Hoài Cẩn chỉ là một gian phòng rất nhỏ, bên trong có rất nhiều nhân viên nghiệp vụ, ầm ĩ nhốn
nháo.
Vừa nghĩ đến lý do tại sao anh lại phải lưu lạc đến nơi này, trong lòng Thẩm Vị Ương đã cảm thấy khó chịu.
Tại sao còn có cả bánh ngọt.
Thoát khỏi dòng suy nghĩ miên man của chính mình, Thẩm Vị Ương mới phát hiện trên bàn vậy mà lại có một miếng bánh kem nhỏ nhỏ trông rất đẹp, bên cạnh còn có
một vài món ăn vặt tinh xảo, xem bao bì không giống như là của một cửa hàng.
Đây là phúc lợi của công ty sao?
Lãnh thị áp dụng phúc lợi là đồ ngọt từ khi nào vậy? Hơn nữa lại còn vào sáng sớm?
Lúc trước cô làm việc ở Huy chương vinh quang chưa từng được hưởng loại đãi ngộ như thế bao giờ, hiện tại là chuyện gì đây?
Thẩm Vị Ương cảm thấy rất lạ.
Đến khi cô cầm lấy bánh ngọt, phát hiện mảnh giấy hình trái tim đặt phía dưới mới hiểu đang xảy ra chuyện gì.
“Anh Lục Cẩn, cảm ơn tối qua anh đã chặn rượu giúp em, đây là bánh ngọt do chính tay em làm, một chút tấm lòng, hy vọng anh nhận lấy.”
“Lục Cẩn, cảm ơn anh hôm qua nhường đường cho em lấy nước trước, anh là người đàn ông ga lăng nhất em từng gặp.”
“Anh Lục Cẩn, cảm ơn hôm qua anh đã cổ vũ em, nếu không phải vì anh nhìn em một cái, có lẽ hiện tại em vẫn đang đắm chìm trong cảm giác đau khổ khi bị quản lý mắng mất.”
Người thứ nhất thì vẫn xem như bình thường, những người sau càng xem càng thấy lố.
Vẻ mặt Thẩm Vị Ương toàn dấu chấm hỏi.
Loại chuyện như nhường đường hay nhìn một cái xứng đáng nhận được lời cảm ơn trân trọng như vậy luôn đó hả?
Đây có lẽ là ý tại ngôn ngoại.
Nhưng xử lý mấy thứ này thế nào đây.
Trả lại hình như không được tốt lắm? Nhưng nếu như cô nhận lấy chúng, có khi nào sẽ khiến các cô gái kia hiểu lầm không?
Không đâu, chắc là không đâu, nếu chỉ có một người tặng, cô nhận sẽ khiến người khác hiểu lầm, nhưng hiện tại nhiều người tặng quà như vậy, cô nhận lấy hết thì
người khác đâu thể hiểu lầm được.
Nghĩ vậy, cô quyết định nhận hết, về sau sẽ trân trọng cảm ơn các cô gái đã tặng quà cho Lãnh Hoài Cẩn trong nhóm chat của công ty, cơm trưa hôm nay cô bao hết,
mời toàn bộ nhân viên trong công ty ăn cơm.
Xử lý như vậy rất hợp lý, vừa không phụ tấm lòng của đám con gái này, cũng thể hiện lập trường của bản thân, sẽ không khiến các cô ấy hiểu lầm nữa.
Quả thật vẫn thiếu một chút nhẫn.
Thẩm Vị Ương nhìn ngón áp út trống rỗng, tiếc nuối nghĩ.
Vốn lúc trước bọn họ đã định tổ chức hôn lễ, cuối cùng lại vì Thân Khiết gây chuyện mà kéo dài đến hiện tại, thậm chí cả hai đã ly hôn, không còn là vợ chồng nữa.
Sau khi về nước, do bản thân lại lần nữa mang thai, Lãnh Hoài Cảnh cũng không nhắc đến chuyện kết hôn lại và tổ chức hôn lễ nữa.
Nếu trên tay anh đeo nhẫn, để người khác biết anh đã kết hôn, hẳn là sẽ không còn nhiều bướm ong vây xung quanh anh như vậy nữa.
Thẩm Vị Ương quyết định phải nhanh chóng thiết kế một cặp nhẫn cưới.
Đợi đến khi bọn họ đổi cơ thể lại, cô sẽ đeo nhẫn trước, cho anh một bất ngờ.
“Tiểu Lục, hôm nay tâm trạng rất tốt, có tiến triển rồi đúng không?”
Lúc Thẩm Vị Ương ngồi xuống chuẩn bị làm việc, một anh trai ngồi xuống đối diện cô, cười nói.
Thẩm Vị Ương mê mang ngẩng đầu nhìn anh ta, không biết anh ta nói vậy là có ý gì.
Anh trai nhìn bánh ngọt trên bàn cô, bĩu môi: “Ngày thường cậu đều đưa cho dì Bảo Khiết ăn, hôm nay sao lại nghĩ thông rồi, có phải nhìn trúng cô nào rồi không, muốn đục nước béo cò ăn bánh của cô ấy.”
“Giống như lúc tốt nghiệp ấy, vì muốn được ôm anh, nên em ôm cả lớp luôn.”
Thẩm Vị Ương: “…
Não bổ thật sự.
”
Cô lấy điện thoại cá nhân của Lãnh Hoài Cẩn ra, vào vòng bạn bè tìm ảnh của chính mình, nhìn anh trai kia cười nói: “Đương nhiên không phải, tôi có vợ rồi, đây là ảnh của vợ tôi, sao nào, có phải rất xinh đẹp không?”
Bữa tiệc ngày đó của Tôn Phi Phi chỉ có Lãnh Hoài Cẩn và quản lý Chương ở đó, quản lý Chương cho rằng Lãnh Hoài Cẩn có thể “tỉnh ngộ đúng lúc”, cùng Tôn Phi Phi phát triển chút gì đó, nên anh ta không tiết lộ chuyện Lãnh Hoài Cẩn đã có vợ cho người ngoài biết.
Bây giờ trong văn phòng Thẩm Vị Ương trực tiếp đem ảnh của cô ra cho anh trai xem để tuyên bố chủ quyền, những người trong văn phòng nhìn qua cứ tưởng đang cúi đầu nghiêm túc làm việc, nháy mắt nhìn hết về phía này, hiếu kỳ và ngạc nhiên nhìn điện thoại của cô.
Bây giờ Thẩm Vị Ương mới phát giác ra chuyện không ổn, trước khi bọn họ nhìn thấy đã nhanh chóng rút tay về.
Mặc kệ lớn hay nhỏ, bọn họ đều là nhân viên của Lãnh thị, nhiều người như vậy nhất định sẽ có mấy người đã từng xem được tin tức liên quan, nếu như nhận ra cô là ai
thì làm sao giải thích được đây.
Nhân viên quèn và phu nhân tổng tài yêu nhau? Hay dọa họ, nói với bọn họ Lục Cẩn của bọn họ chính là tổng tài của Lãnh thị?
Cô thật sự quá hồ đồ, thiếu chút nữa đã gây họa lớn rồi.
“Sao lại không cho xem nữa, Lục Cẩn, anh sẽ không vì lừa gạt chúng tôi mà tìm đại tấm ảnh mạng để đùa giỡn chúng tôi đâu hả?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!