Sau khi Lãnh Hoài Cẩn nhận được hợp đồng của Tử Niệm, bởi vì không quá hiểu biết về chuyện trong giới giải trí nên anh trực tiếp gọi điện thoại cho Bạch Thần, muốn
ở Bạch Thần nhìn thử xem.
Âm thanh của Bạch Thần có chút khàn khàn: “Vị Ương, em tìm anh có chuyện gì vậy?”
Lãnh Hoài Cẩn nhíu mày: “Anh làm sao vậy?”
Giống như đã uống rất nhiều rượu vậy.
Bạch Thần cười khổ: “Không làm sao cả, thất tình thôi. Lãnh Hoan khi nào thì kết hôn vậy? Em là chị dâu của cô ấy, đến lúc đó hẳn là sẽ đi. Vậy em đến đó kính cô ấy một ly rượu giúp anh, chúc cô ấy cùng với chồng mới cưới trăm năm hoà hợp, sớm sinh quý tử.”
“Anh có bệnh à, em gái tôi muốn kết hôn lúc nào sao tôi lại không biết cho được? Anh uống nhiều quá nên xuất hiện ảo giác à?” Lãnh Hoài Cẩn không vui nhíu mày, khế gật đầu ra hiệu với người đại diện của Tử Niệm, sau đó đi đến bên cửa sổ nói chuyện.
Bạch Thần chua xót cười nói: “Chẳng phải cô ấy không tự đi nên tìm em làm người thuyết phục à? Vị Ương, em không cần sợ anh tự ái. Thật ra như vậy cũng tốt, ngay từ đầu lúc anh ở bên cô ấy cũng đã không nghĩ tới sẽ có kết quả gì rồi.”
“Anh không nghĩ tới vì cô ấy mà trở lại nhà họ Phong sao?” Lãnh Hoài Cẩn đột nhiên hỏi.
Bạch Thần sửng sốt, sau đó giọng nói nghe khẩn trương hơn, hỏi: “Em biết ư?”
Thẩm Vị Ương sao lại biết được?
Anh chưa bao giờ để lộ ra bên ngoài quan hệ của anh với nhà họ Phong, hiện tại Thẩm Vị Ương sao lại biết được chứ?
Thẩm Vị Ương quả thật không biết, cũng sẽ không đi điều tra chi tiết về Bạch Thần.
Nhưng Lãnh Hoài Cẩn thì biết.
Lúc trước khi biết được Bạch Thần muốn giúp Thẩm Vị Ương thưa kiện ly hôn với anh, anh đã tra sạch sẽ gốc gác mấy đời của anh ta rồi.
Chỉ là quan hệ của anh ta với Phong Hạo thì anh đã biết trước cả lúc đó.
“Bạch Thần, anh thử ngẫm lại kỹ xem. Cô ấy không muốn ép anh lựa chọn nên đã tự mình lựa chọn trước, thật ra cô ấy mới là người đau khổ hơn. Anh là một người đàn ông, không lý nào lại núp sau lưng một người phụ nữ được. Anh trai anh mấy năm nay cũng chăm sóc cho anh không ít, làm người không thể không có lương tâm như vậy
được.”
Giọng nói của Bạch Thần đã bình tĩnh lại không ít, quan hệ với “Thẩm Vị Ương” trong nháy mắt cũng đã xa cách đi không ít: “Chuyện của anh rốt cuộc em đã biết được bao nhiêu rồi?”
“Không nhiều lắm, chỉ vừa đúng lúc biết Phong Hạo… Chỉ là gần đây em có tiếp xúc với Chúc Tân Nguyệt, biết một ít về chuyện của Phong Hạo.” Lãnh Hoài Cẩn lúc này mới phản ứng lại rằng hiện tại anh đang là thân phận của Thẩm Vị Ương.
“Em cảm thấy Phong Hạo nhất định cũng rất hy vọng anh sẽ đi qua giúp anh ta, anh không thể để Lãnh Hoan cứ hy sinh mãi như vậy được.”
“Anh để Lãnh Hoan hy sinh?” Bạch Thần cười trào phúng, nói: “Vị Ương, sao đến em cũng cho rằng anh là một thằng hèn chỉ biết tránh ở sau lưng phụ nữ vậy? Hiện giờ là cô ấy muốn kết hôn, là cô ấy nhục mạ anh, muốn anh tiếp tục làm người yêu của cô ấy sau khi cô ấy kết hôn, là do nhà họ Lãnh bọn họ không chấp nhận một luật sư không có chống lưng!”
Giọng nói của Lãnh Hoài Cẩn lạnh đi vài phần: “Cho nên Lãnh Hoan đã đưa ra lựa chọn. Nếu như anh không muốn, em tin tưởng cô ấy cũng chưa từng ép buộc anh. Cùng lắm thì sau khi cô ấy kết hôn hai người đường ai nấy đi. Nhưng mà Bạch Thần, anh có thể làm được sao?”
Nhìn cô ta kết hôn sinh con, nhìn cô ta đầu bạc răng long với người khác.
Nếu Bạch Thần có thể làm được, anh tin tưởng Lãnh Hoan cũng sẽ không cưỡng cầu nữa.
Lãnh Hoan đã hy sinh cho anh ta nhiều như vậy rồi, nhưng mà bây giờ anh ta lại không muốn thẳng thắn về mối quan hệ của mình với Phong Hạo.
“Đây là chuyện của anh, không phiền em phải nhọc lòng.” Bạch Thần nói xong, trực tiếp cúp máy.
Lãnh Hoài Cẩn lúc này mới cảm thấy có chút xấu hổ.
Anh theo bản năng muốn bảo vệ em gái của mình, lại quên rằng quan hệ của Thẩm Vị Ương và Bạch Thần còn thân thiết hơn nhiều so với quan hệ của cô ấy và Lãnh
Hoan.
Hiện tại Bạch Thần tức giận với Vị Ương, anh nên giải thích với Vị Ương như thế nào đây.
Anh tìm một luật sư khác xem hợp đồng, sau khi xác nhận không có vấn đề gì thì đưa cho Tử Niệm ký tên. Đúng lúc bà cụ Lãnh gọi bọn họ trở về trang viên của nhà họ Lãnh, anh tính chờ Vị Ương sau khi tan tầm sẽ dẫn theo cô ấy trở về nhà họ Lãnh một chuyến, sẵn tiện xem xem chuyện kết hôn của Lãnh Hoan rốt cuộc là như thế nào.
nhất.
chút.
Ngoại trừ về mặt tình cảm giữa hai anh em, anh cũng cảm thấy Bạch Thần nếu có thể nghĩ thông suốt đến nhà họ Phong, anh ta mới là đối tượng liên hôn chính trị tốt
Trước mắt bởi vì Chúc Tân Nguyệt, quan hệ của anh và Phong Hạo đã trở nên gay gắt. Nếu như hai nhà liên hôn với nhau, quan hệ của bọn họ cũng sẽ giảm bớt đi một
Không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh hằng.
Quan hệ giữa các gia tộc lớn với nhau chưa bao giờ do yêu ghét của cá nhân quyết định được.
Một lần họp cổ đông khiến cho cả thể xác và tinh thần của Thẩm Vị Ương đều mệt mỏi. Chờ đến lúc kết thúc, cô cảm thấy bản thân gần như đã đứng não rồi.
Một đống ông chú cãi tới cãi lui, nghe đến mức khiến cô thấy to cả đầu. Nhưng cô chỉ có thể dựa theo lời dặn dò của Lãnh Hoài Cẩn, chờ bọn họ cãi nhau xong thì sẽ
nói một câu tạm thời ngừng ở đây, lần sau sẽ tiếp tục thảo luận.
Sau khi kết thúc, nàng cảm thấy lỗ tai của mình ong ong cả lên, tràn đầy tạp âm ồn ào.
Sau khi nhận được điện thoại của Lãnh Hoài Cẩn nói phải về nhà cũ, cô muốn trực tiếp qua đời tại chỗ.
Nhưng mà đây cũng là chuyện không thể tránh khỏi được.
Lãnh Hoài Cẩn vì cô trở về nhà họ Lãnh, sinh hoạt của cô và anh về sau cũng không có khả năng tránh đi nhà họ Lãnh được.
Sau khi gặp mặt, anh kể lại nội dung cuộc gọi điện thoại với Bạch Thần hôm nay cho cô nghe. Thẩm Vị Ương nghe xong ngược lại không tức giận, chỉ là cảm thấy thắc mắc về thân thế của Bạch Thần.
Trước kia cô đã cảm thấy rất kỳ quái. Có thể lăn lộn đến vị trí luật sư như thế ở cái tuổi này, chắc chắn phía sau Bạch Thần phải có một bối cảnh không hề nhỏ.
Nhưng mà nhà họ Lãnh lại coi thường anh ta như vậy, lại có vẻ giống như anh ta không có bối cảnh gì vậy.
“Anh ta và Phong Hạo là anh em cùng mẹ khác cha. Anh ta không chảy dòng máu của nhà họ Phong, nhưng có thể được chủ nhà đương nhiệm của nhà họ Phong là Phong Hạo quan tâm cũng đã tốt hơn so với cái huyết thống kia rồi.”
“Cùng mẹ khác cha?”
Thẩm Vị Ương khiếp sợ.
Lãnh Hoài Cẩn nói: “Nhà họ Phong cuồng gen, Phong Hạo sinh ra giống như một lần thí nghiệm gen vậy. Mẹ của anh ta bởi vì dung mạo và chỉ số thông minh nên mới
được lựa chọn, sau khi sinh Phong Hạo ra thì đã rời khỏi bố của Phong Hạo, bắt đầu cuộc sống của chính mình. Bạch Thần là con trai của bà ta với người chồng sau. Phong
Hạo từ lúc sinh ra cho tới bây giờ vẫn chưa từng gặp mặt bà ta, nhưng ngược lại anh ta vô cùng quan tâm đến Bạch Thần, thật tình đối xử với Bạch Thần như em trai, vẫn luôn muốn gọi Bạch Thần đi đến nhà họ Phong giúp đỡ anh ta.”
Thẩm Vị Ương hiểu được điều này: “Nhưng mà Bạch Thần rốt cuộc cũng không phải nhà họ Phong, danh không chính ngôn không thuận. Anh ấy cảm thấy mẹ anh ấy
đã nợ Phong Hạo quá nhiều, bản thân cũng vì thế mà áy náy, không muốn chọc thêm phiền toái cho Phong Hạo, cũng không muốn có quan hệ gì với nhà họ Phong thì sao?
”
Lãnh Hoài Cẩn gật đầu: “Một khi anh ta gọi Phong Hạo hai tiếng anh trai thì không khác gì muốn nhìn Phong Hạo bị người ta chê cười. Anh ta sinh ra đã là một chuyện đáng buồn đến mức nào, chuyện mà Phong Hạo không để bụng thì anh ta lại vô cùng để ý.”
Vẫn là bởi vì trong lòng anh ta cảm thấy mình nợ Phong Hạo quá nhiều.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!