“Sao lại không có khả cô? Mộ Mộ, cậu cẩn thận ngẫm lại xem, nếu Lãnh Quân này không có ý gì với cậu, tự dưng sao lại giữ các cậu lại ăn cơm cơ chứ, lại còn làm quen
với Lý Cảnh cơ chứ? Lý Cảnh nghĩ anh ấy là bạn trai tớ, nhưng không phải cậu là người rõ nhất hay sao? Một người xa lạ bình thường, cớ gì lại phải đối xử tốt với hai vợ chồng các cậu như vậy?”
Quan Thi Nam càng nghĩ càng cảm thấy khả nghi.
Cô ấy cũng không mù, hôm nay lúc Lãnh Quân trực tiếp tới ngồi bên cạnh Hạng Tri Mộ, nếu một người đàn ông không hứng thú với ai thì sao có thể làm ra hành đồng
có mục đích rõ ràng như vậy.
Hạng Tri Mộ lại rất lý trí: “Cậu cũng nói người ta vốn không quen biết trước rồi, vậy một người đàn ông “vốn không quen biết trước” tỏ vẻ hứng thú với cậu, cậu cảm thấy tại sao họ lại làm vậy?”
“Đó tất nhiên là tán tỉnh cậu rồi.” Quan Thi Nam rất quyết đoán lắc đầu: “Quên đi, Mộ Mộ, cậu cứ chọn an ổn sống qua ngày đi, loại thiếu gia gia thế như Lãnh Quân, chúng ta chọc vào không nổi đâu.”
tâm.
So với Lãnh Quân khó nắm bắt kia, quả thật là Lý Cảnh dễ nắm trong lòng bàn tay hơn.
Gia đình Lãnh Quân giống như trăng sáng treo dài trên cao, những người bình thường như bọn họ nhìn một chút là được rồi.
Hạng Tri Mộ lại nói chuyện cùng Quan Thi Nam một hồi, sau đó thì chuẩn bị đi ngủ, Lý Cảnh có về hay không, Lãnh Quân muốn làm cái gì, cô cũng không thèm quan
Nhưng cuộc sống êm đềm, bắt đầu từ thời điểm cô kết hôn với Lý Cảnh, đã được định trước là sóng gió ập đến rồi.
Mẹ của Lý Cảnh là Trương Phương Hoa đến rồi.
Sau khi vào nhà đã mở miệng bắt đầu quở trách cô: “Tiểu Hạng à, cô ở có một mình mà sao lại thuê một căn nhà lớn như vậy, bây giờ cô đã kết hôn với Lý Cảnh nhà
chúng tôi, sau khi kết hôn mấy chuyện vặt vãnh như lông gà vỏ tỏi này đừng có tiêu tiền lung tung, bây giờ không phải so với lúc cô làm con gái muốn xài tiền phung phí sao thì xài đâu, cô phải biết làm thế nào để chi tiêu hợp lí trong cuộc sống chứ!”
“Tôi biết cha mẹ cô từ nhỏ đã không có ai dạy cô, nhưng cô yên tâm, sau này ngươi gả cho Lý Cảnh, cô gọi tôi một tiếng mẹ rồi thì tôi sẽ dạy cô cách sống sao cho đúng đắn.”
“Dì gọi “sống hợp lí” chính là bảo tôi phải chịu thiệt bấm lưng buộc bụng, chi tiêu dè sẻn sao?” Hạng Tri Mộ nhịn xuống xúc động muốn đuổi bà ta ra khỏi nhà, cười nói với bà ta: “Vậy thì ngại quá, tôi quen hưởng thụ cuộc sống như vậy rồi, bấm bụng không nổi đâu.”
Hạng Tri Mộ nhìn qua thì dịu dàng, ôn hòa, dáng vẻ rất dễ bị người ta bắt nạt, không nghĩ lúc cà khịa người khác lại có chút nể nang như vậy.
Trương Phương Hoa lập tức có chút trở tay không kịp, thẹn quá hóa giận nhỏ giọng chửi thầm vài câu rồi đi về phía phòng ngủ, ngữ khí không vui: “Lý Cảnh, Lý Cảnh! Cậu đứng lên cho tôi, mẹ cậu tới còn không biết ra tiếp đãi mẹ cậu à, nằm lì đó chờ người khác chọc mẹ cậu tức chết rồi đuổi tôi ra khỏi nhà sao?”
Nhưng sau khi mở phòng ngủ ra, bên trong đó lại trống rỗng.
Hạng Tri Mộ chờ bà ta tận mắt nhìn xong mới mặt không chút thay đổi nói: “Tối hôm qua anh ta uống rượu với một đám đàn ông, không về nhà.”
“Cô nói vậy là có ý gì, ý của cô là con trai tôi đang đi ra ngoài ăn chơi đàng điếm, phóng đăng trác táng sao?” Trương Phương Hoa không vui nhìn Hạng Tri Mộ hỏi. Hạng Tri Mộ bĩu môi: “Dì muốn hiểu như vậy thì tôi cũng hết cách giải thích.”
Nói xong, cô lấy hộp đồ ăn nhanh vừa được làm nóng xong trong lò vi sóng ra, sau đó cầm chìa khóa định đi ra ngoài: “Dì cứ tự nhiên, tôi đi làm đây.”
Thái độ không người trong mắt của cô khiến Trương Phương Hoa tức giận không chịu nổi.
Thật ra trước kia cô rất tôn trọng Trương Phương Hoa, nhưng lúc mới xác định quan hệ, cô và Lý Cường cùng về quê, Trương Phương Hoa lại chướng mắt cô, cảm thấy
cô không có cha mẹ, không có ích lợi gì nhiều với tương lai của con trai bà ta, không xứng với con trai bà ta.
Hạng Tri Mộ biết suy nghĩ của Trương Phương Hoa sau này cũng lười giả bộ với cô, tất cả đều tùy tâm, cho nên cô sẽ không nịnh bợ bà già này, chờ cho sau này bà ta
biến thành mụ già ác độc, leo lên đầu cô, ức hiếp cô đâu.
“Từ chức? Tiểu Hạng, cô vừa mới trở thành quán quân của cuộc thi thiết kế, là người mới có tiềm năng nhất của công ty, làm việc chưa đến hai năm đã có thể trực tiếp thăng chức lên làm ở tổng bộ rồi, vì sao lại muốn từ chức đột ngột như thế?”
Khi Hạng Tri Mộ đưa đơn từ chức cho tổng giám đốc Ngô, trong ánh mắt ông ta tràn đầy vẻ tiếc nuối.
Hạng Tri Mộ ngược lại tỏ vẻ không sao cả, cười cười đáp: “Nếu tổng giám đốc Ngô cảm thấy đáng tiếc, không bằng viết thư giới thiệu cho tôi đi, chờ tôi về quê Uyển Thành, sau này đến chi nhánh bên kia phỏng vấn xin việc cũng dễ hơn.”
Vừa nghe nói cô muốn về quê phát triển, tổng giám đốc Ngô đã biết không thể giữ được cô, tuy rằng ông ta tiếc lắm nhưng cũng rất vui vẻ mở đường cho cô: “Cô yên tâm, tôi sẽ viết thư giới thiệu cho cô, sau này gặp phải vấn đề gì cứ đến tìm tôi bất cứ, mong tương lai ở tổng bộ có thể nhìn thấy cô, nhà thiết kế ưu tú như cô không thể bị
chôn vùi mai một được.
Nhưng mà Tri Mộ này, cô có cần đi xem thiết kế của cô không? Đây chính là thiết kế đầu tiên cô làm ra và bản thành công, sau khi trang trí xong để nửa năm, nghe nói người mua ngày mai sẽ dọn vào ở, nếu không thừa dịp người ta cũng đến đó xem thử đi?”
“Chúng ta có thể xem sao?” Hạng Tri Mộ vui mừng nhìn tổng giám đốc Ngô hỏi: “Có khi nào lại làm phiền người ta không?”
Tổng giám đốc Ngô đáp: “Đương nhiên là không rồi, cô là nhà thiết kế, đi xem thành quả của mình cũng không có gì phiền cả, tôi gọi điện thoại cho người ta báo trước một tiếng là được rồi.”
Hạng Tri Mộ lập tức cảm kích: “Cám ơn tổng giám đốc Ngô, thật sự quá tốt rồi, tôi thật không nghĩ tới mình lại có thể nhìn thấy thiết kế của bản thân được hoàn thành
trước khi rời đi.”
Lúc trước cô cũng thắc mắc không biết trước khi rời khỏi Đế Đô có thể nhìn thấy thiết kế của mình hay không, nhưng dù sao phòng ốc đã bán đi, một người mới chưa
tiếp xúc với giới thiết kế nhiều như cô cũng ngại đi hỏi.
Không nghĩ tới trước khi đi lại còn có thể được nhìn thấy.
Khi đến khu biệt thự vịnh Ỷ Sơn, cô có chút khẩn trương.
Nhìn khu biệt thự vừa giàu có vừa sang trọng này, cô đột nhiên cảm thấy thiết kế của mình quá nhỏ bé, thật sự không xứng với khí chất của nơi này.
Người có thể mua được phần thiết kế của cô, đối với cô coi như bao dung.
“Cô là cô Hạng đúng không ạ? Ông chủ ở nhà chờ cô đã lâu.”
Hạng Tri Mộ vừa đi tới trước biệt thự kia ngay lập tức đã có một nữ giúp việc trẻ tuổi xinh đẹp đi ra chào hỏi cô, nếu không phải cô ta cung kính xưng ông chủ như vậy, Hạng Tri Mộ xém chút đã cho rằng cô ta là nữ chủ nhân của căn biệt thự này.
Sau khi được người giúp việc giới thiệu, thiết kế của mình như bất ngờ sống lại trước mắt cô.
Phong cách tối giản hiện đại, nhưng cũng tạp sự ấm áp và thoải mái của ngôi nhà, đáng chú ý nhất là cây đàn piano được đặt ở giữa phòng khách.
Chữ ký của bậc thầy Mosley!
Nhìn thấy trên thân đàn piano lại có chữ ký của một bậc thầy trong làng dương cầm như vậy, ánh mắt Hạng Tri Mộ thoáng cái lập tức sáng lên.
Mặc dù cô chưa từng trải cuộc sống quá nhiều, nhưng đối với đàn piano, cô lại rất hiểu biết, cô biết cây đàn piano như vậy có thể đáng giá trên trời.
“Nếu thích thì có thể đàn thử một chút.”
Một giọng nói lành lạnh dễ nghe vang lên, mang theo một sự cưng chiều không dễ phát hiện.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!