“Nhục nhã tôi như vậy có thú vị sao?” Hạng Tri Mộ xua tay, trong ánh mắt lộ ra cực kỳ chán ghét nhìn anh, “Lãnh Quân, anh thực sự chính là người mà tôi cảm thấy ghê tởm nhất.”
“Thật không? So với Lý Cảnh còn ghê tởm hơn?” Ánh mắt của Lãnh Tuấn trở nên lạnh hơn, “Hạng Tri Mộ, cô ở trước mặt tôi kiên cường như vậy, nhưng đừng quên, là do
Lý Cảnh tự mình đưa cô tới đây.”
Vừa nói, ngón tay mảnh khảnh của người đàn ông vừa tùy ý vén dây vai váy của cô ra, vuốt ve bờ vai thanh tú của cô, cúi đầu hôn cô.
Hạng Tri Mộ chán ghét tránh đi.
Anh dịu dàng vuốt ve gò má cô, nhưng lời nói lại tàn nhẫn: “Chán ghét anh như vậy sao? Một mình anh đã chịu không nổi, lát nữa còn muốn đi xuống tiếp đãi khách
sao?”
Anh thờ ơ lạnh nhạt nhìn bộ dạng khó xử của cô, cũng lấy cái đó làm niềm vui.
Hạng Tri Mộ cố nén sự tức giận trong lòng, cầm bộ quần áo trong tay và đi về phía nơi trông giống như phòng ngủ: “Đối với tôi, mời rượu còn sạch sẽ hơn là tiếp
anh.”
“Em nghĩ mời rượu chỉ là mời rượu thôi sao?” Lãnh Quân cười nhạo sự ngây thơ của cô, nhưng vừa mới đi theo, suýt chút nữa đã bị cánh cửa đột ngột đóng sầm lại đập
vào mũi.
Anh tức giận đến nghiến răng nghiến lợi đập vào tấm ván cửa.
cửa.
Anh muốn xem cô mạnh mẽ đến đâu, đợi lát nữa xem có kiên trì nổi mà hướng mình cầu cứu hay không.
Đừng nói đợi lát nữa, Hạng Tri Mộ sau khi thay quần áo liền muốn rời khỏi đây.
Trên không che được dưới cũng không ngăn nổi.
Cúi người ngửa đầu lên đều lộ hàng.
Muốn để cô ra ngoài dùng bộ dạng này mời rượu cho người ta, cô thực sự không làm được.
Cô ấy không nên nhất thời nóng giận mà từ chối Tề Tinh Trác, sau đó đồng ý với Lý Cảnh.
Cô đi kiểm tra tủ quần áo ở trong phòng, bên trong có một dãy âu phục dành cho nam, hẳn là của Lãnh Quân.
Cô tùy tiện lấy một cái mặc vào, nó dài đến giữa đùi, so với quần áo trên người cô còn chật hơn nhiều.
“Mộ Mộ, Mộ Mộ, em còn ở bên trong sao? Mộ.”
Lãnh Tuấn tức giận thì tức giận, nhưng vẫn cảm thấy đau lòng, sợ cô ấy nghĩ quẩn xảy ra chuyện, bên trong yên tĩnh một hồi không có động tĩnh mới vội vàng gõ
Khoảnh khắc Hạng Tri Mộ mở cửa, anh ấy đã sững người.
Bộ vest đen rộng thùng thình khoác lên người cô, cúc áo cũng không che được bộ ngực trắng ngần, đôi chân dài trắng nõn và thẳng tắp mềm mại được bộ vest đen chỉ
che được một chút càng làm tôn lên vẻ quyến rũ.
Khung cảnh bên trong phong tình đến mức nào không cần phải nói.
Vào đêm hôm đó anh đã tự mình đo ra.
Chưa kể cô ấy còn mặc một chiếc váy dạ yến ngắn cũn còn rất khêu gợi nữa.
Quả táo Adam của Lãnh Quân lăn lộn, kìm không được tiến lên một bước, nắm lấy cổ tay đang định giãy giụa của cô, ấn cô vào tường hôn mãnh liệt, sốt ruột vuốt ve
lưng cô, lo lắng xé bỏ bộ âu phục mà cô đang mặc ở bên ngoài…
Hôm nay cô tô son, nhưng anh không phải không thích, ngược lại cảm thấy rất ngọt ngào, nhịn không được hôn cô.
Nếu không phải vì Hạng Tri Mộ đã nện thật mạnh vào vết thương do roi sau lưng anh ta, anh ta không nó buông tay.
Hạng Tri Mộ thừa dịp anh ta chậm trễ mà đẩy anh ra, sau đó hung hãng dùng tay áo của bộ âu phục chùi miệng, dáng vẻ cực kỳ ghét bỏ.
Lãnh Quân cười lạnh một tiếng: “Xem ra Hạng tiểu thư thà đi hầu hạ những lão già kia còn hơn cùng ta qua một đêm.”
“Anh biết là tốt rồi. ”
Hạng Tri Mộ cởi bộ âu phục cũ nát ném xuống đất, sau đó giẫm lên đôi giày cao gót và đi ngang qua anh.
“Lãnh Quân, dù sao tôi cũng đã bẩn rồi, không có gì là tôi không làm được, nếu các người muốn làm nhục tôi như vậy để xem kịch hay, ta sẽ thành toàn cho anh và Lý
Cảnh.”
Một khung cảnh tuyết trắng tuyệt đẹp lướt qua mắt anh, giống như cơn gió không thể bắt lấy.
Lãnh Quân tức giận đến mức đấm thẳng vào tường.
Anh đối với cô ấy quá nhân từ rồi.
Lý Cảnh đã hủy hoại cô như thế này, tại sao cô vẫn chưa ly hôn.
Nếu Lý Cảnh bảo cô ấy đi mời rượu, cô ấy có nhất thiết phải đến không? Tại sao cô ấy cứ nghe lời cái tên Lý Cảnh kia chứ?
Cô ấy ở trước mặt anh không phải rất cốt khí sao? Tại sao ở trước mặt cái tên khốn Lý Cảnh dó lại nghe lời như vậy?
Khi Hạng Tri Mộ xuất hiện trong VIP, những người đàn ông trong VIP không khỏi há hốc mồm.
Ngay lập tức, có tên công tử Chương Hoa vô công rỗi nghề nhìn về phía Du Chí, cười nói: “Du Chí, anh tìm đâu ra một cô gái xinh đẹp như vậy thế? Trước kia chưa từng thấy cô gái nào xinh đẹp như vậy.”
nào.
Du Chỉ khẽ cười nói: “Đương nhiên là do đại thiếu gia tìm đến.”
Trác Kiều Sơ bối rối, liếc nhìn sắc mặt của Lý Cảnh không tốt, lại nhìn Hạng Tri Mộ sắc mặt càng tệ hơn, không biết xảy ra chuyện gì, nhưng cũng không dám nói lời
Sau lần trước, anh ta chú ý và biết rằng Lý Cảnh này là chồng của Mộ tiểu thư.
Bây giờ cô ấy ăn mặc như thế này xuất hiện trong VIP, chồng của cô ấy đang ngồi đó trông như một con chó, tình huống này là sao đây.
Anh Quân đang làm cái quái gì thế, lần đó bị đánh chưa đủ sao?
“Mộ Mộ, ở đó làm gì, còn không mau qua đây chào khách.”
Giọng nói hơi nham hiểm của Lãnh Quân vang lên, lưng của Hạng Tri Mộ vô thức kéo dài thành một đường thẳng, và đôi mắt ác độc của đàn ông Chương Hoa kia dán
vào làn da lộ ra của cô, khiến cô cảm thấy buồn nôn muốn ói.
Cô nhìn Lý Cảnh.
Lý Cảnh ngoảnh mặt đi, làm như không quen biết cô.
Thu hồi ánh mắt tinh tế né tránh giữa bọn họ, Lãnh Quân đi tới trước mặt Lý Cảnh ngồi xuống, sau đó thân mật ôm lấy cánh tay của Lý Cảnh, giới thiệu với đám người
Chương Hoa: ”Giới thiệu với mọi người một chút, đây là Lý Cảnh, một người bạn mà tôi mới quen, hiện đang làm việc tại Cục đất đai, về sau mong mọi người quan tâm
chút.”
Không ai quan tâm đến sự tồn tại của một thư ký nhỏ, nhưng thư ký nhỏ trước mặt anh ta được Lãnh Quân xưng huynh gọi đệ, bọn họ đương nhiên phải cho Lãnh Quân
thể diện, vì vậy bọn người Chương Hoa bắt đầu vây quanh nịnh nọt tâng bốc Lý Cảnh, đem Lý Cảnh nịnh nọt đến mức không thể tìm thấy phía đông nam và tây bắc.
Sau khi khách sáo nói vài câu, ánh mắt Chương Hoa lại lộ ra ác ý nhìn về phía Hạng Tri Mộ, cười nói: “Mộ tiểu thư, cô ngẩn người ra làm gì, không rót cho tôi một ly rượu sao? Đại thiếu gia nhà cô không dạy cô cách phục vụ khách nhân sao?”
Hạng Tri Mộ nhìn Lý Cảnh.
Lý Cảnh vẫn tránh ánh mắt của cô.
Lãnh Quân cười nói: “Tiểu Mộ, cô ngẩn ra làm cái gì, còn không mau đi rót rượu cho Chương thiếu gia, tiền thưởng tháng này cô không muốn nữa sao?”
Lý Cảnh cầm ly rượu trong tay, cúi đầu không nói.
Sự tự mãn vừa rồi, cũng như sự im lặng của anh ấy bây giờ, tất cả đều cho thấy anh ấy không muốn thừa nhận rằng họ là vợ chồng một chút nào.
Anh ta đang cảm thấy mất mặt.
Cuối cùng, ở một nơi xa hoa như vậy, cảm thấy có vợ đi mời rượu sẽ khiến anh ta mất mặt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!