“Y Y đừng khóc nữa, đổi yêu cầu được không? Bây giờ A Quân còn phải học rất nhiều, không thể chơi với con được nữa.”
Hẳn là Thẩm Vị Ương đã nói với cô bé rằng A Quân phải đi học thêm, cho nên bây giờ anh nói với cô bé như vậy, cô bé cũng dễ dàng chấp nhận hơn.
Nhưng Tiểu Y Y chỉ hiểu rằng cô bé không thể chơi với A Quân, vì vậy cô bé càng khóc to hơn: “Daddy là kẻ xấu, daddy nhốt A Quân lại, daddy là đồ xấu xa.”
Lãnh Hoài Cẩn: “..”
Về việc đến Ám Dạ, anh cũng đã hỏi ý kiến của Thẩm Quân trước, chính Thẩm Quân muốn đi, nên anh mới đưa con qua đó.
Tại sao Y Y lại giống như mẹ cô bé, cảm thấy anh đang giam giữ trái phép con trai ruột của mình.
Nhưng đã bị hiểu lầm rất nhiều chuyện, bây giờ chỉ có một hai chuyện này cũng không thành vấn đề gì to tát.
Chỉ cần làm quen là được, cuối cùng chỉ có thể dùng thực lực để thanh minh cho mình thôi.
“Y Y, đổi sang chơi với người khác đi, hay là con đi chơi với A Diên được không, không phải con rất thích chị A Diên sao?”
Không biết sao trẻ con lại dồi dào năng lượng đến thế, Lãnh Hoài Cẩn dỗ dành có chút mệt mỏi.
Thẩm Y Y vừa khóc vừa lắc đầu: “Chị A Diên phải đi học đàn piano, mẹ nói là bé ngoan không nên quấy rầy người khác.”
Khi Thẩm Y Y nói điều này, Lãnh Hoài Cẩn cuối cùng đã tìm ra giải pháp: “Y Y, không phải con phải đến lớp toán Olympic để học sao? Con đến lớp chơi với các bạn trong lớp đi.”
Lớp toán Olympic này là một kế hoạch trưởng thành mà anh đã nhờ các chuyên gia căn cứ vào điểm yếu của Y Y để đặt ra cho cô bé, sau khi chuyên gia giáo dục lập ra nó, anh đã xem qua và nhớ rằng cuối tuần này cô bé phải tham gia lớp toán Olympic.
Mặc dù con gái rất đáng yêu, nhưng anh thật sự không chịu nổi, không bằng đuổi cô bé đi ra ngoài.
Nhưng mà ngay vào lúc anh cho rằng cuối cùng mình cũng có thể thoát khỏi tiếng khóc, Thẩm Y Y lại càng khóc lớn hơn, nhỏ giọng nức nở: “Không, không thể đi quấy rầy các bạn học tập, không, nếu không bạn học sẽ, sẽ không thích Y Y nữa.”
Lãnh Hoài Cẩn thuyết phục từng bước: “Vậy thì Y Y cũng đi học đi, bây giờ sắp đến giờ học rồi, Y Y có muốn đi tìm di Phàn rửa mặt cho sạch sẽ rồi đến lớp toán Olympic
học cùng các bạn không.”
Thẩm Y Y vẫn còn đang khóc: “Daddy xấu xa, daddy cũng không muốn Y Y sống thoải mái. Y Y khổ quá, trước kia khi Y Y ở cùng bố nuôi, bố nuôi sẽ không làm Y Y không vui.”
“Y Y không thích daddy, Y Y chỉ thích bố nuôi, hu hu hu.”
Thích Cố Trường Đình, không cần bố ruột nữa?
Lúc này Lãnh Hoài Cẩn sắp bị cô nhóc này chọc cho hộc máu: “Đứa bé vô tâm, daddy làm vậy vì muốn tốt cho con, quan tâm đến việc học của con.”
Lần này có vẻ Thẩm Y Y khóc đã mệt, cô bé giống như một con cá nhỏ ướp muối dựa vào ghế, tuy tiếng nói yếu ớt nhưng giọng điệu vẫn rất bất mãn: “Nhưng mà daddy phải có cam, daddy làm Y Y tức giận, hôm nay Y Y không muốn đi học. Nếu không, nếu không thì..”
Lãnh Hoài Cẩn cảm thấy nhóc con còn nhỏ mà uy hiếp mình cũng thú vị, nhìn cô bé cười hỏi: “Nếu không Y Y sẽ làm sao?”
Gương mặt búng ra sữa của Thẩm Y Y hung hăng lườm anh: “Nếu không Y Y sẽ vẽ con rùa lên mặt daddy tiếp, sau đó chụp ảnh cho mommy xem.”
Nghĩ đến bi kịch “Dấu ấn con rùa đội nón xanh” lần trước, tâm trạng Lãnh Hoài Cẩn không được vui.
“Hôm nay daddy làm Y Y tức giận trước, vì muốn xin lỗi nên Y Y có thể ra ngoài chơi một ngày, không cần đi học thêm.”
Cuối cùng Lãnh Hoài Cẩn cũng phải thỏa hiệp với nhóc con này.
“Hôm nay Y Y muốn ông Lý dẫn con ra ngoài chơi hay là để dành kỳ nghỉ, đợi daddy khỏe lại, mommy bớt bận thì dẫn chị A Diên cùng ra ngoài chơi?”
Cho tới bây giờ anh vẫn chưa từng đưa Thẩm Vị Ương và các con ra ngoài chơi, nghĩ đến lại thấy rất mong đợi.
Nhưng con gái anh lại đâm vào trái tim anh.
“Thật là phiền quá, tại sao ra ngoài với mẹ còn phải dẫn bố đáng ghét đi cùng?”
Tại sao, tại sao anh lại gặp phải tình cảnh bị chán ghét như vậy?
Lãnh Hoài Cẩn: “
”
Nhưng con gái anh lại đâm dao không một chút thương tiếc: “Con không muốn đi chơi với daddy, ông Lý cũng lớn tuổi rồi không thể chơi với con, vậy con đi với bố nuôi. Bố nuôi là hiểu con nhất, con thích được đi chơi với bố nuôi.”
Nhóc con này muốn anh hộc máu bỏ mạng đây mà.
“Y Y, đổi người khác đi, đổi người khác cùng con chơi được không?”
Lãnh Hoài Cẩn chỉ có thể tiếp tục ám chỉ trong lòng rằng người trước mặt đang chọc anh tức giận là con gái của anh, để anh không u ám mặt mày vì cơn tức giận.
Cũng may Tiêu Y Y có chừng mực, không tiếp tục nói đến Cố Trường Đình làm bố ruột của mình đứng tim nữa.
“Được rồi, vậy con đi chơi xả giận với dì Thanh Hoan.”
Mộ Thanh Hoan là bạn thân quen biết nhiều năm của Thẩm Vị Ương, lần này Thẩm Vị Ương trở về, bởi vì nhớ Mộ Thanh Hoan, cô còn sống một thời gian trong căn nhà
mà Mộ Thanh Hoan và cô cùng thuê trước đây.
Nếu Y Y ra ngoài chơi với Mộ Thanh Hoan, Lãnh Hoài Cẩn cũng cảm thấy yên tâm
Dù thế nào thì vẫn tốt hơn là ra ngoài chơi với Cố Trường Đình.
“Vậy bây giờ daddy gọi điện thoại cho mommy của con, bảo mommy hỏi xem dì Mộ có rảnh không, nếu rảnh thì kêu dì đến đón con đi chơi.”
Bây giờ chỉ cần cô bé không khóc, không muốn đi cùng Cố Trường Đình, Lãnh Hoài Cẩn thật sự không còn gì để đòi hỏi nữa.
Khi Thẩm Vị Ương nhận điện thoại của anh, giọng điệu lạnh lùng: “Là con gái ruột của anh, sao lại cần người khác dỗ?”
Lãnh Hoài Cẩn biết cô cho rằng mình bị lợi dụng điểm yếu, cho nên bây giờ cũng không có thái độ tốt với anh. Giờ đây bị cô chất vấn như vậy, cũng thật sự lúng
túng.
“Tôi vừa mới dỗ dành nhóc con xong, nếu em không gọi cho Mộ Thanh Hoan, con bé chắc chắn sẽ lại khóc.”
Thẩm Vị Ương: “Vậy thì để con bé khóc đi, khóc mệt thì sẽ ngưng.”
Thái độ lạnh lùng của Thẩm Vị Ương đối với con gái khiến Lãnh Hoài Cẩn rất không vui: “Thẩm Vị Ương, con bé là con gái của em, là con gái ruột đấy, sao em có thể
mặc kệ con bé?”
Thẩm Vị Ương: “Vậy thì Thẩm Quân cũng là con ruột của anh, sao anh lại ném thằng bé đến nơi như vậy?”
Lãnh Hoài Cẩn: “Anh…”
“Mặc dù giờ đây Thanh Hoan đã trở thành tổng biên tập, nhưng ngày nào cũng rất bận rộn.” Thẩm Vị Ương cắt ngang lời anh: “Anh muốn có người dỗ con gái hộ anh sao không có thái độ tốt hơn chút đi, bù gấp đôi tiền lương nghỉ phép cho cô ấy. Tôi sẽ gửi cho anh số điện thoại của cô ấy, anh thêm WeChat của cô ấy vào, đã nói thì sau đó phải chuyển tiền cho cô ấy.”
Lãnh Hoài Cẩn: “
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!