Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

"Muốn giết người trước mặt ta à, giỏi quá nhỉ!"

Ba ngân châm lao qua trước mặt Mục Vỹ, chưa kịp đâm trúng Khổng Kiệt đã bị hắn cản lại.

"Hai huynh muội cô cũng gan lắm, dám ra tay giết người diệt khẩu?", Mục Vỹ cười khẩy nhìn Cổ Tâm Nhã.

Hắn xoay người nhìn Khổng Kiệt rồi lạnh lùng dọa dẫm: "Bây giờ, ngươi hãy dùng hết sức nói thật to chuyện ngươi biết ra ba lần đi. Có thể ta sẽ tha ngươi một mạng đấy".

"Ta nói, ta nói!"

"Huynh muội Cổ Minh và Cổ Tâm Nhã rắp tâm hại Mục Phong Hành!"

"Huynh muội Cổ Minh và Cổ Tâm Nhã..."

Khổng Kiệt gần như dùng hết sức bình sinh hét thật to.

Giọng lớn đến điếc tai.

Toàn bộ Lôi Phong Viện tức thì trở nên náo động.

Tin tức này đúng là kinh thiên động địa!

"Khổng Kiệt, đồ vô dụng!"

"Đừng nôn nóng, đến lượt ngươi nhanh thôi!"

Mục Vỹ bật cười giêu cọt rồi nói với Mục Phong Hành: "Đệ đệ giỏi của ta, đệ muốn làm gì cứ làm!"

"Vâng!"

Mục Phong Hành lúc này cực kỳ bình tĩnh, bình tĩnh đến đáng sợ. Nhưng Mục Vỹ biết dưới vẻ thản nhiên ấy là cơn phẫn nộ điên tiết! Á...

Một tiếng hét thảm thiết thình lình vang lên khắp dãy phòng học.

"Mục Vỹ, tên khốn kiếp nhà ngươi, không phải ngươi đã nói sẽ tha cho ta sao?"

"Gì? Đúng là ta sẽ tha cho ngươi, nhưng ta có hứa giùm đệ đệ ta đâu!", Mục Vỹ khoát tay, tỏ ra cạn lời.

"Áp Lại một tiếng la đau đớn.

Mục Phong Hành bị gấy tay, có thể tạm thời cầm kiếm đã là kỳ tích rồi, thế nhưng thanh kiếm cậu ta cầm lại nặng tựa ngàn cân.

Thế nên mỗi một lần mũi kiếm chầm chậm đâm vào người Khổng Kiệt không khác gì đang phi lê cá.

Dần dần, trên cơ thể Khổng Kiệt ngày càng có nhiều vết chém, sâu hơn, kinh khủng hơn.

Tiếng la của gã cũng yếu dần. "Yên tâm, tiếp theo đến phiên cô!", Mục Vỹ nhìn Cổ Tâm Nhã, ôn hòa nói. Nhưng trong lòng hắn đang giận dữ muốn chết.

Cổ Minh!

Với tư cách là cao thủ đứng thứ 10 trên long bảng, chắc chắn Cổ Minh này là một đệ tử quyền cao chức trọng trong nhà họ Cổ.

Việc hắn ta bất ngờ ra tay với Mục Phong Hành như thế không đơn giản chỉ là tranh chấp giữa các học trò, mà đằng sau còn dính dáng đến ân oán tình thù giữa hai gia tộc lớn.

Mục Vỹ luôn biết mối quan hệ giữa nhà họ Cổ và nhà họ Mục xưa nay không hòa thuận, Cổ Minh ra tay với Mục Phong Hành khác nào tát vào mặt Mục Vỹ hắn. Quá rõ ẩn ý trong đó rồi.

Không đời nào Cổ Minh dám ngang nhiên làm vậy, lại còn chọn ngay thời điểm nhạy cảm thế này, trừ khi Cổ Minh là kẻ ngu ngốc.

Tất cả mọi thứ đều nói lên nhà họ Cổ đã gửi thư khiêu chiến đến nhà họ Mục.

Chính xác hơn, là tuyên chiến!

Lời tuyên chiến này làm Mục Vỹ hiểu sâu sắc một điều, rằng những mưu mô đối đầu với nhau trong thầm lặng của năm gia tộc lớn hoàn toàn không đơn giản và sóng yên biển lặng như bề ngoài.

Chẳng qua người ta đã vác mặt tới thì hắn cũng không chùn bước đâu.

Mục Phong Hành từ từ chém từng nhát kiếm lên cơ thể Khổng Kiệt, tay không cầm kiếm được thì dùng miệng cắn. Cậu ta liên tục để lại những vết chém chẵng chịt khắp nơi trên người Khổng Kiệt.

Cuối cùng, giọng của gã ngày càng nhỏ dần rồi tắt lịm.

Hình ảnh toàn thân Khổng Kiệt đầy rẫy vết kiếm làm cho những người vây xem kinh hồn bạt vía.

Chết kiểu này quá thảm.

Nhưng nhớ lại sự độc ác và ngang ngược của Khổng Kiệt trước đây, các học trò lớp chín đều thấy chưa hả giận.

"Tiếp theo đến cô!" Mục Vỹ quay lại nhìn Cổ Tâm Nhã, mỉm cười nói thật dửng dưng.

Người ta đã đến tận lớp mà lên mặt, hắn còn chưa chịu đáp trả thì yếu hèn không còn gì để nói rồi

Người thứ nhất là Khổng Kiệt, người thứ hai chính là Cổ Tâm Nhã.

Rõ ràng Cổ Tâm Nhã này cùng một giuộc với Khổng Kiệt, cùng gã tới đây diễn một vở kịch lâm li bi đát.

Vở kịch bi tình này khiến Mục Phong Hành mất đi bạn chí cốt - điều mà cậu ta không chấp nhận nổi, đồng thời cũng làm cậu ta nhận ra con người thật của Khổng Kiệt và Cổ Tâm Nhất!

"Cổ Minh, hành động của ngươi hôm nay là sơ xuất lớn nhất của ngươi. Ngươi tính toán rất kỹ lưỡng, nhưng gặp phải ta thì tất cả đều thành mây bay thôi".

Dứt lời, Mục Vỹ dùng lực linh hồn bọc lấy toàn thân Cổ Tâm Nhã. Cô ta dần thấy khó thở.

"Mục Vỹ, ngươi dám động vào muội ấy, ta sẽ khiến ngươi chết không nơi chôn thân".

Một giọng nói tàn khốc vang lên, một bóng người trước khu phòng học chớp. nhoáng lại gần.

Người này mặc trường bào màu tím, khuôn mặt trắng hếu âm u đến lạ lùng, đôi mắt phượng dịu êm như nước, toàn thân toát lên sự vô cảm như vừa bước ra

từ nghĩa trang.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận