Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lâm Tiêu Thiên cho Mục Vỹ cảm giác là một người cởi mở xuất trần. Nhưng đồng thời cũng khiến hắn thấy hơi bất an. Người này dường như luôn thờ ơ với mị Mục tiêu và nguyện vọng của

người thường luôn là muốn kiếm được nhiều tiền, nhưng mục tiêu của y như đã thoát khỏi nơi này, thoát khỏi mọi ràng buộc.

Không một ai có thể hiểu được kiểu người như y, nhưng một khi đã hiểu thì sẽ bị thu hút.

“Lời của Lâm đại đại nói không sai, nhưng đôi khi cảnh giới lại là một nhãn hiệu, khiến người ta không dám đắc tội, đúng không?”

“Ha ha...”

Lâm Tiêu Thiên cười lớn rồi nói: “Thầy Mục đúng là một người thú vị! Hôm nay, ta không làm phiền thầy nữa, ngày khác sẽ đến chào hỏi sau. Trông coi lũ tiểu yêu của long bảng thật sự rất phiền phức, cáo từ!”

“Không tiễn!”

'Thấy Lâm Tiêu Thiên bỏ đi, Mục Vỹ chợt phát hiện lưng mình đổ đầy mồ hôi, không lâu sau thì mặt mũi cũng vậy.

“Thầy Mục, thầy không sao chứ ạ?”

“Không sao!”

Mục Vỹ xua tay, thở dài một hơi rồi ngồi xuống. “Phong Hành, qua đây!”

Nghe thấy Mục Vỹ gọi, Mục Phong Hành chầm chậm đi tới cạnh hắn như một con rối.

Mục Vỹ chống hai tay lên cánh tay của Mục Phong Hành, sau đó khế thở ra một hơi.

Răng rắc...

Một âm thanh vang lên, Mục Phong Hành biến sắc mặt, không nhịn được hộc ra một ngụm máu tươi.

Nhưng cánh tay của cậu ta đã cử động được. “Đừng nhúc nhích!”

'Thấy Mục Phong Hành định cử động cánh tay, Mục Vỹ nhắc nhở.

Tiếp theo, thần lực được pha loãng ra nhiều lần ở trong lòng bàn tay Mục Vỹ bắt đầu chui vào trong người Mục Phong Hành.

Ngay sau đó, Mục Phong Hành bất ngờ cảm thấy vết thương trong cơ thể mình đang hồi phục nhanh chóng. Điều quan trọng hơn là mới trước đó cậu ta thấy hai cánh tay của mình như đã lìa khỏi cơ thể, nhưng bây giờ đã nối liền trở lại.

Đây chính là tác dụng diệu kỳ của thần lực. Gọi nó là linh đan thần dược cũng không có gì là quá.

Không lâu sau, Mục Phong Hành trông như đã mất nửa cái mạng đã cảm thấy khoẻ khoắn trở lại.

“Được rồi, tạm thời trò đừng luyện võ, cố gắng lĩnh ngộ đi”.

“Vâng!”

“À, sao có mỗi trò ở đây, đám Mặc Dương đâu?”

Bọn truyen.Full .io và truyen.full. com, trum_truyen. vn ăn cắp trắng trợn công sức bên mình nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương

Chỉ vào web bên mình mới có nhé! Hơn mấy chục chương trước

Các bạn vào mê truyện hot hoặc truyen.azz thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

 Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

Mục Phong Hành như nhớ ra chuyện gì đó, nói: “Lẽ ra Mặc Dương đang ở lớp học, nhưng sáng sớm nay, hình như chỗ Lâm Chấp xảy ra chuyện gì đó nên nhóm Mặc Dương đã tức tốc đến đấy rồi ạ, về sau... hình như xảy ra chuyện gì đó thì phải”.

Mục Phong Hành nghẹn ngào nhìn cái xác của người huynh đệ tốt của mình nằm dưới đất.

“Thôi, trò đừng tự trách mình nữa, chỉ có kẻ yếu ớt mới liên tục oán trách bản thân, rõ chưa?”

“Vâng!”

Mục Phong Hành gật đầu.

“Nhất định trò sẽ bắt Cổ Minh phải trả một cái giá thật đắt!”

Mục Phong Hành nắm chặt tay thành nắm đấm, thầm hạ quyết tâm. Cậu ta sẽ tận tay giết chết Cổ Minh.

'Tốp mười của long bảng chính là mục tiêu của cậu ta.

“Đám này đi lâu như vậy lẽ ra phải về rồi chứ nhỉ! Hay có chuyện gì rồi!” “Thầy Mục, có chuyện lớn rồi ạ!”

“Sao cơ?”, Mục Vỹ sầm mặt khi nhìn thấy dáng vẻ vội vội vàng vàng của Hiên Viên Giá.

Hôm nay thật sự có quá nhiều chuyện.

“Là Lâm Bân ạ!”

Hiên Viên Giá vội nói: “Sáng sớm nay, Lâm Chấp nhờ chúng trò giúp, bảo là muốn đưa mẹ mình chuyển ra ngoài ở. Thầy cũng biết đây ạ, Lâm Chấp là con riêng của tỳ nữ nhà họ Lâm nên không được ai chào đón ở gia tộc cả, vì thế cậu

ấy mới muốn chuyển ra riêng”.

“Nhưng chúng trò vừa đến nhà họ Lâm thì đã bị người ta chặn lại, sau đó Lâm Chấp bị một người quẳng từ trong nhà ra, người đó là Lâm Bân ạ!”

Lâm Bân?

Mục Vỹ ngoảnh lại nhìn Lâm Hiền Ngọc ở cạnh mình.

“Này hộ vệ số một, gã ca ca của ngươi ngang ngược quá đấy”. Lâm Hiền Ngọc không lên tiếng.

Gã là con trai của trưởng tộc nhà họ Lâm, nhưng bây giờ toàn đi theo Mục Vỹ, vì thế hoàn toàn không biết nhà họ Lâm dạo này thế nào.

“Đi thôi! Xem hôm nay là ngày gì mà lắm chuyện xảy ra thế, đã vậy còn toàn nhằm vào học trò của Mục Vỹ ta chứ”.

“Dạ?”, Hiên Viên Giá ngạc nhiên hỏi: “Thầy ơi, Lâm Bân đó là cao thủ đứng thứ chín trên long bảng đấy, thầy cứ thế này mà đi ạ?”

“Không thì thế nào?”

“Hay là gọi thêm đại sư Hồng Trần với tiền bối Trương Tử Hào đi cùng để chỉnh đốn tên Lâm Bân khốn kiếp ấy”.

“Chỉnh cái đầu trò ấy!”

Mục Vỹ đập một phát vào đầu Hiên Viên Giá rồi tức giận nói: “Đến ta mà trò còn không tin à. Hiên Viên Giá, cái thằng đần độn này”.

Sau khi bị Mục Vỹ đập vào đầu, Hiên Viên Giá tủi thân gãi đầu.

Không phải là cậu ấy không tin Mục Vỹ, mà là Lâm Bân đó là người thứ chín trên long bảng. Dù Mục Vỹ có thể chiếm lợi thế khi giao đấu với một thiên tài như vậy, nhưng nhỡ các lão quái vật của nhà họ Lâm chạy ra thì phải làm sao?

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận