Ở tầng sáu - Bất Tử Chi Thân, võ giả bất tử bất diệt, trừ khi linh hồn thật bị tiêu diệt.
Tầng thứ bảy là Kim Đan biến thành Nguyên Anh, đây là một sự thay đổi về chất.
Tầng tám là nắm giữ sức mạnh không gian với khả năng di chuyển một cách tự nhiên giữa các không gian, tốc độ nhanh hơn tốc độ của một võ giả biết phi hành rất nhiều.
Đặc biệt là thân pháp xuất quỷ nhập thần và khả năng xé không gian ở cấp bậc này, là một thủ đoạn đáng sợ khi tiếp cận đối thủ một cách âm thầm và lặng lẽ
Tầng thứ chín sẽ là thống trị thời gian.
Thử nghĩ mà xem, nếu như cho dừng thời gian trong lúc giao thủ với kẻ địch, sau đó giết kẻ đó chỉ bằng một chiêu sẽ thế nào? Tưởng tượng thôi cũng thấy kinh khủng rồi.
Tầng mười là cấp bậc cuối cùng trong cảnh giới Vũ Tiên - Phong Hỏa Đại Kiếp. Một khi vượt qua thành công, thân xác và linh hồn thật được tăng tiến đáng kể, chỉ còn một bước nữa là thành tiên!
Mỗi một tầng trong mười tầng cảnh giới Vũ Tiên đều có sự huyền diệu của riêng mình.
Bởi vậy dù chỉ tăng một tầng thôi, thiên tài hay yêu nghiệt đều phải tốn ít nhất ba đến năm năm, người nào thiên phú kém hơn thì mười năm, trăm năm, không tiến thêm được bước nào cũng là chuyện thường ở huyện.
Đây cũng là lý do tại sao Trần Nhiễm sửng sốt trước sự tăng cấp nhanh chóng của Mục Vỹ.
Sao không ngạc nhiên cho được, Mục Vỹ bước vào cảnh giới Lưu Ly Kim Thân (tầng ba) chỉ trong một năm cơ mà!
Ba người tiếp tục đi.
Vẫn chưa tìm thấy báu vật gì nên ba người đều giữ khoảng cách với nhau, đồng thời không để lộ sự cảnh giác của mình ra ngoài.
Nhưng Mục Vỹ cũng hiểu rằng sự hợp tác này chỉ mang tính tạm thời.
Lật mặt, những cuộc chiến thật sự sẽ diễn ra ngay sau khi tìm thấy bảo bối thôi.
Con neu dọc đường chỉ đoi mat với hung thu hung hiểm thì se chang co mau thuẫn nào xảy ra giữa ba người.
Không có lợi ích thì không có tranh chấp.
"Cổ Phi Dương, ngươi nói đúng rồi đấy!", Bạch Tuyệt vừa đi vừa nuốt một viên đan dược, nói: "Nếu sơn chủ và những người khác vào được đây thì kiểu gì cũng phát hiện dấu vết gì rồi. Lần này ba chúng ta gặp được kỳ ngộ hi hữu, nhưng ai trong chúng ta lấy được thì phải xem nữ thần may mắn sẽ đứng về phía ai!"
Mục Vỹ nghe vậy thì ngẩn người, chốc lát sau lên tiếng: "Núi Huyền Không là bá chủ tiểu thế giới Tam Thiên, chắc chắn sơn chủ các ngươi vượt trên tầng mười cảnh giới Vũ Tiên rồi, chắc sắp chạm đến Tiên Cảnh thực thụ rồi chứ?"
Bạch Tuyệt nói một cách tự hào: "Sơn chủ chỉ còn nửa bước nửa là thành tiên rôi!"
Nghe vậy, nét mặt Mục Vỹ trở nên thất vọng.
Bán bộ Tiên Cảnh, thảo nào núi Huyền Không như một con quái vật tồn tại suốt hàng vạn năm trong tiểu thế giới Tam Thiên.
Xem ra hắn phải thực hiện kế hoạch báo thù từ từ từng bước một thôi. Chỉ cần một lỗ hổng nho nhỏ, chờ đợi hắn sẽ là vạn kiếp bất phục.
"Nhìn kìa!"
Đúng lúc này, Cổ Phi Dương giật mình nhìn đằng trước.
Một hư ảnh đang lơ lửng trên bề mặt mặt đất làm bằng thủy tinh ở đối diện ba người.
Thứ đó tựa như hai bàn tay đang đỡ lấy cái gì.
Nhưng giữa lòng bàn tay chúng nó chẳng có gì, làn da mặt ngoài lại hiện lên mấy cái vảy!
Vảy rồng!
Vừa thấy vảy rồng, mặt Cổ Phi Dương và Bạch Tuyệt lộ vẻ cuồng nhiệt.
Đến hai người họ cũng không ghìm nổi sự mừng rỡ phát ra từ tận đáy lòng khi nhìn thấy nó.
Di chỉ này là nơi cất giấu bảo bối của Thất Thải Thiên Long. Đó là Thất Thải Thiên Long, là thần thú!
Thần thú là khái niệm gì!
Trong tiểu thế giới Tam Thiên, thánh thú là cấp bậc cao nhất, có điều trong mười cấp, thánh thú từ cấp một đến cấp năm còn dễ bàn, thánh thú cấp năm trở lên thì mạnh đến đáng sợ, đã thế còn thông minh không kém gì nhân loại.
Nhưng so với thần thú, thánh thú là cái gì chứ?
Chỉ là cặn bã thôi!
Đối với chúng, thần thú cũng giống như tiên nhân, cao cao tại thượng, bất khả xâm phạm.
Thất Thải Thiên Long thuộc dạng thần thú Long tộc, có địa vị hết sức cao quý trong lớp thần thú.
Vảy của thần long có rất nhiều công hiệu.
Cấu thành đại trận, luyện chế thần binh lợi khí, thậm chí còn đem lại lợi ích rất lớn cho việc tu luyện của võ giả.
Đương nhiên, luyện chế hộ giáp mới là tác dụng thích hợp nhất của vảy rồng.
Bộ tộc Thần Long có khả năng phòng ngự rất mạnh, vảy rồng quý giá cũng là lẽ thường tình.
Nhìn dáng vẻ mừng như điên nhưng không dám manh động của hai người, Mục Vỹ thấy buồn cười thật sự.
Chỉ là một miếng vảy rồng thôi mà ...
Mục Vỹ thật sự rất muốn nói với họ rằng, nếu cần vảy rồng quá thì sau này trở lại được đại thế giới Vạn Thiên, hắn sẽ bảo tiểu tử Tạ Thanh lột tất cả vảy rồng trên người xuống, chế tạo thành một chiếc hộ giáp vô song luôn cũng được!
Nhưng phải cong nhan rang, thay được vay Thần Long ở tiểu thế giới Tam Thiên là điều cực kỳ khó.
Mặc dù Mục Vỹ rất muốn tự hào nói một câu: Vài miếng vải rồng thôi mà, có gì đáng để ngạc nhiên đâu?
Nhưng hắn vẫn nhịn không nói ra!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!