Hiểu Di cảm thấy bữa ăn này thật sự rất vui. Nhưng cô lại không hiểu? Tại sao, anh lại tốt với cô đến như vậy? Còn mua đồ ăn trưa mang đến cho cô, còn giúp cô rất nhiều lần. Bây giờ, Hiểu Di có cảm giác như mình đã mắc nợ anh rất nhiều, cô e ngại đứng dậy nói.
" Chủ tịch, rất cảm ơn anh về bữa ăn trưa này! Sao này, anh không cần mua đồ ăn mang tới cho tôi nữa, tôi có thể tự mua được "
Tử Đằng bỏ đũa đang gấp thức ăn của mình xuống, anh tiến tới chỗ cô, Tử Đằng cứ đi tới đè cô vào góc tường. Cái người này đang tính làm gì vậy? Lâm Hiểu Di nghĩ, Chẳng lẽ, Chủ tịch...muốn hôn mình sao?.
Anh đứng nhìn cô, sau đó khom thấp người. Hiểu Di cứ nghĩ, anh đang tiến gần để hôn cô, bấc giác cô nhắm chặt hai mắt, cái miệng nhỏ nhắn đỏ hồng chu lên.
Anh nhìn thấy Lâm Hiểu Di đứng trước mặt mình. Cô là đang tưởng tôi muốn hôn cô sao? Cô ngây thơ thật đó, Anh dùng tay phủi bỏ hạt cơm đang dính trên miệng cô, anh khoanh tay cười, đứng nhìn Hiểu Di đang chờ đợi nụ hôn của mình.
Lâm Hiểu Di chợt mở mắt, nhìn thấy anh đang cười trêu cô, Hiểu Di lấy tay che đi gương mặt đỏ bừng đang xấu hổ của mình, cô đang làm gì vậy? Xấu hổ chết mất! Sau đó lại nghĩ đến, muốn thoát ra chỗ chỉ có hai người, cô muốn ra ngoài ngay bây giờ.
Hiểu Di dùng sức đẩy anh ra, Tử Đằng lại dễ dàng khóa tay cô lại.
" Cô ruốt cuộc là muốn như thế nào? Sao cứ muốn trốn tránh tôi? " Tử Đằng cau mày hỏi.
" Tôi muốn như thế nào? " Hiểu Di có chút không hiểu, câu đó hẳn là cô hỏi anh mới đúng!
" Ruốt cuộc là anh muốn như thế nào!? "
" Tôi! " Hàn Tử Đằng nói một nửa, chợt dừng lại, đúng vậy! Anh là muốn như thế nào đây.
Hàn Tử Đằng hít thở một hơi, anh táo bạo nói.
" Tôi muốn cô làm người phụ nữ của tôi " Bị kích động, khiến Tử Đằng buộc miệng nói ra.
" Cái gì? " Hiểu Di kinh ngạc nhìn Tử Đằng
" Tôi muốn cô làm người phụ nữ của tôi " Tử Đằng lặp lại một lần nữa.
" Làm người phụ nữ của anh sao? "
Hiểu Di có chút vui mừng, như vậy, có phải ý anh là anh cũng yêu cô? Hàn Tử Đằng không trả lời câu hỏi của Hiểu Di, mà tiếp tục nói.
" Nếu muốn làm người phụ nữ của tôi, thì cô tự từ chức đi, dù sao nhà thiết kế tôi sắp sếp cũng sắp quay trở lại, để hắn thay thế công việc của cô "
" Cái gì? " Hiểu Di không dám tin nhìn Tử Đằng. Một giây trước, anh còn muốn cô làm người phụ nữ của anh, một giây sau đã muốn đem cô đá văng rồi!
" Vì sao " Lâm Hiểu Di hỏi.
" Vì sao muốn tôi từ chức? Anh có biết, để được ngồi vào cái ghế nhà thiết kế chính thức của Hàn thị, tôi đã phải vất vả thế nào không? Bây giờ anh bảo tôi nhường công việc mình cực khổ đạt được cho người khác, anh nghĩ anh là ai chứ! "
" Người phụ nữ của tôi, chỉ dùng để nâng niu, yêu thương biết không! cô không cần phải làm việc " Hàn Tử Đằng giải thích.
Hiểu Di sửng sốt nhìn Tử Đằng.
Đây là câu trả lời của anh, bởi vì là người phụ của nữ của anh, là không cần ra ngoài làm việc sao? thế này cô thà rằng không cần, như vậy có khác nào cô bán thân đổi lấy cuộc sống sa hoa chứ!.
" Tôi sẽ không từ chức " Hiểu Di chắc chắn nói.
" Và tôi cũng không làm người phụ nữ của anh "
" Tại sao? " Hàn Tử Đằng không thể tưởng tượng nổi nhìn Hiểu Di.
" Tôi hỏi anh " Hiểu Di thận trọng nhìn Tử Đằng
" Anh yêu tôi sao? tôi hỏi anh, anh có yêu tôi không? anh nói cho tôi biết đi "
Ánh mắt của Tử Đằng như bị lời nói của Hiểu Di làm cho tối sầm lại.
Đàn bà đều vì tiền của đàn ông mà thôi, vì tiền mà có thể làm bất cứ chuyện gì. Huống hồ, cô lại là con gái của Trương Cung, là kẻ đã giết chết ba anh.
Con gái nuôi thì sao chứ? Được ông ta nuôi lớn, chắc chắn cũng không tốt lành gì! Đàn bà đều không đáng tin. Lâm Hiểu Di cũng không phải ngoại lệ.
" Yêu? " Tử Đằng cười khẩy nói.
" Tôi nói cho cô biết, phụ nữ không nên vọng tưởng nhận được tiếng yêu từ tôi, bởi vì tôi đối với cô không yêu,chẳng qua chỉ là hứng thú mà thôi "
Hiểu Di thất vọng cúi đầu, cô buồn bã tiếp tục nói.
" Nếu anh không yêu tôi, cũng không nên trêu chọc tôi, tôi không phải là loại phụ nữ tùy tiện để anh đùa giỡn. Dù cho là đùa giỡn, tôi còn tưởng nó là thật! Nếu như anh không thích tôi, vậy xin anh hãy đối xử với tôi như những nhân viên khác "
" Nhất định phải như vậy sao? Lúc trước Trương Khiết nói với tôi, cô không phải rất cần tiền sao? Làm người phụ nữ của tôi, cô sẽ có rất nhiều tiền "
Hiểu Di tức giận hầm hầm nói.
" Tôi nói rồi, tôi muốn có một cuộc tình đẹp sao đó đi đên kết hôn, chứ không phải là kiểu ép buộc như vậy. Tôi cần tiền nhưng tôi không bán thân mình để kiếm tiền "
Hàn Tử Đằng cau mày nhìn Hiểu Di, có phải anh đã làm sai rồi không? Anh yêu cô,nhưng vì cô là con gái của Trương Cung, cô cũng chẳng có tội gì về vụ tai nạn 5 năm trước, anh lại đem nó tính sổ lên đầu cô, mới đầu là định sỉ nhục, hành hạ cô, nhưng giờ lại trở thành muốn che chở. Kết hôn? Cái này anh không thể cho cô được, cũng không nghĩ là sẽ cho.