Edit: Thanh Hoa
Beta: Tinh Niệm
Khi nói đến chuyện này, Quân Tà liếc mắt một cái đến Quân Vực đứng ở cửa.
Quân Tà từng câu từng chữ nói
“Ngươi dạy hư con ta, không thể nhẫn nhịn!”
Nghe hắn nói rất có khí thế.
Người không biết chắc chắn sẽ cho rằng con của hắn ngoan ngoãn biết bao, tâm địa vô cùng thiện lương.
Tô Yên nghe xong, mở miệng.
“Đây là lí do ngươi bắt hắn kết thân?”
Quân Tà lười nhác gõ tay lên tay vịn của ghế.
“Vì tương lai của con trai ta, tất nhiên là phải tìm một cuộc hôn nhân tốt cho nó.”
Quân Vực ở đằng kia nghe ông bố tiện nghi của mình cứng nhắc nói chuyện ma quỷ hết bài này đến bài khác, còn ra vẻ đúng lý hợp tình như vậy.
Hắn ghé vào bả vai Tô Yên, không tính toán giải thích, thậm chí còn hùa theo cha hắn tiếp tục nói.
“Tiểu Quai nghe được chưa? Về sau phải đối xử với ta tốt một chút.”
Tô Yên ôm hắn, ngoan ngoãn gật đầu.
“Được.”
Nàng đồng ý tất cả.
Quân Tà ngồi trêи ghế giật giật mí mắt.
Đôi phượng nhãn đảo qua người Tô Yên.
Đây không phải người thừa kế Thiên Đạo sao?
Không có nguyên tắc như vậy?
Quân Tà
“Ngươi không có gì muốn giải thích?”
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát
“Có”
Quân Tà yên lặng chờ Tô Yên nói câu kế tiếp.
Tô Yên mở miệng
“Phu nhân của ngươi, Vân Chi từng nói với ta, nếu ta yêu cầu trợ giúp, cứ việc nói với nàng một tiếng.”
Lời vừa nói ra, hơi thở Quân Tà liền ngưng kết.
Dù Tô Yên không nói rõ ra nhưng Quân Tà cũng đoán được.
Đơn giản chính là tìm Vân Chi, để nàng ấy hủy bỏ việc kết thân này.
Con của hắn còn có người con dâu này, hắn nhìn thế nào cũng không thấy thuận mắt.
Mí mắt Quân Tà buông xuống
“Vậy là ngươi thề sống thề chết cũng không buông rồi.”
Quân Vực bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Quân Tà.
Chỉ thấy trêи tay Quân Tà lờ mờ xuất hiện một cỗ lực lượng màu đen.
“Lời ta nói, chưa bao giờ có ý định thu hồi. Không có ngươi, vậy thì hắn sẽ ngoan ngoãn cưới công chúa Minh giới.”
Giây tiếp theo, lực lượng màu đen kia từ bàn tay hắn bay ra.
Quân Tà thật sự ra tay với Tô Yên.
Nhưng mà kết cục là con trai hắn che chắn cho nàng.
Lực lượng kia Đánh vào người Quân Vực.
Quân Vực nhìn Quân Tà.
Quân Tà bị con trai nhìn như vậy, tầm mắt lại rời đi nhìn về nơi khác.
Không khí yên tĩnh.
Mí mắt Quân Tà buông xuống, nhưng lực lượng màu đen khí thế nồng đậm lại lần nữa xuất hiện trong tay hắn.
Hắn chậm rãi mở miệng.
“Ngươi không chết được, nhưng nàng ta sẽ chết. Người ta để ý là mẫu thân của ngươi, ngươi cũng không dám động. Lấy cái gì mà chống lại ta?”
Tới cuối cùng, đơn giản chính là uy hϊế͙p͙.
Đối với Quân Vực mà nói, Tô Yên là uy hϊế͙p͙.
Đối với Quân Tà mà nói, phu nhân của hắn quan trọng nhất.
Đáng tiếc, Quân Tà có thể không hề cố kỵ xuống tay với Tô Yên.
Nhưng Quân Vực không thể xuống tay với mẹ mình.
Ánh mắt Quân Vực đối diện cùng Quân Tà.
Hồi lâu sau.
Quân Tà bỗng nhiên không còn hứng thú.
Tùy tay vung lên, khí đen liền biến mất không còn dấu vết.
Sau đó, không khí vặn vẹo.
Một nữ nhân mặc quần áo xanh lục xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Nữ tử đứng trong kim huyền điện, nhìn về phía người ngồi trêи ghế, bất mãn hỏi
“Chàng cầm tù ta?”
Trêи ghế, sắc mặt đồng chí Quân Tà so với nữ tử này còn khó chịu hơn.
“Nếu nàng có thể giảm bớt một chút nhiệt tình đối với nàng ta, có lẽ chúng ta không cần đi đến bước này.”
Quân Vực ở đằng kia mở miệng.
“Mẫu thân.”
Vị này nhìn qua tuổi còn trẻ, nếu đứng cùng Quân Vực như là hai chị em, nhưng đây chính là mẫu thân của Quân Vực, Vân Chi.