Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

NĂM ĐÓ GIÁP SẮT ĐỘNG ĐẾ VƯƠNG



“Cuối tuần này em muốn đến M Thành.” Cuối cùng Lý Vũ Hân lại nói.
“Vậy thì cuối tuần này đi xem đi, nhà thì phải có mới được, lúc nào em rảnh thì lúc đó anh đi xem với em.” Diệp Lăng Thiên nói như chém đinh chặt sắt.
“Vậy được rồi.” Cuối cùng Lý Vũ Hân lựa chọn thỏa hiệp.
“Tiền quyên góp cho trường học hai ngày nay anh sẽ để Trịnh Long liên hệ với chính quyền địa phương trong thôn cùng với đơn vị giáo dục, chờ bọn họ thành lập một tài khoản rồi sau đó anh sẽ trực tiếp chuyển tiền vào trong tài khoản của bọn họ, lần này em trở về M Thành, để Tiểu Lâm sắp xếp học sinh dẫn em đến đó nói lời tạm biệt với học sinh, chuyện này cứ để anh xử lý.” Diệp Lăng Thiên suy nghĩ rồi lại nói.
“Nói tới chuyện này em mới nhớ đến trên người của anh có tổng cộng mười lăm tỷ, anh vẫn định dùng mười lăm tỷ này để đầu tư vào công ty thực phẩm, hiện tại anh lại dùng sáu tỷ để quyên góp cho trường học còn công ty thực phẩm thì sao đây?”
“Anh đã nghĩ về vấn đề này rồi, không phải là em đã nói rồi hả, bên phía công ty thực phẩm vẫn còn chờ thêm mấy tháng nữa, mấy tháng này anh vẫn có thể lấy tiền lương, cho nên chắc là cũng không sao đâu.


Được rồi, trong lòng anh đã có tính toán về chuyện này rồi, em cũng không cần phải quan tâm đâu.” Diệp Lăng Thiên thờ ơ nói.
“Anh chuẩn bị không ăn không uống mấy tháng có đúng không hả, được rồi, những chuyện này anh cứ chờ sau khi em trở về từ M Thành rồi hẵng nói sau.” Nói xong, Lý Vũ Hân trực tiếp đi ra khỏi phòng làm việc của Diệp Lăng Thiên.
Buổi chiều, lúc sắp tan việc, Diệp Lăng Thiên lái xe chở Tiểu Lâm đến căn nhà mà Tiểu Lâm đã thuê cho Lý Yến.

Căn nhà nằm ở trung tâm thành phố, cách chỗ Lý Yến đi làm cũng không tính là quá xa, đi đường cũng chỉ có hai mươi phút là có thể đến rồi, đây thật sự là một khoảng cách khá ngắn trong đô thị quốc tế như thế này.

Nơi mà Tiểu Lâm thuê là một khu chung cư độc lập cao cấp, ở dưới có một tiểu khu nhỏ, Diệp Lăng Thiên nhìn một hồi, nhìn thấy cơ sở vật chất ở chung cư cũng không tệ, ít nhất là về khoảng an toàn được thực hiện rất tốt.

Diệp Lăng Thiên mang theo đồ đạc của Lý Yến đi lên thang máy, cầm chìa khóa mở cửa ra, căn phòng rất tốt, đồ vật ở trong phòng đều đã đầy đủ mọi thứ, diện tích không lớn, chỉ có chín mươi mét vuông, một phòng ngủ chính, một thư phòng với diện tích không nhỏ, còn lại là phòng khách và ban công, phòng bếp cùng với phòng vệ sinh.

Đây là chung cư độc thân tiêu chuẩn, cách trang trí cùng với sắp xếp vô cùng tinh xảo, Diệp Lăng Thiên rất hài lòng.
“Tôi đã trực tiếp tìm một công ty môi giới lớn, tôi nói yêu cầu, sau đó bọn họ đã dẫn tôi đến đây để xem căn phòng này, chủ căn phòng này cũng là một người phụ nữ độc thân, tuổi cũng không lớn lắm, hơn ba mươi tuổi, cũng chưa đến bốn mươi tuổi, thoạt nhìn như là một người cao quý thanh bạch.

Sau đó lúc ký hợp đồng thì tôi hỏi tình huống của cô ta một chút, cô ta nói với tôi cô ta là phó tổng giám đốc của một công ty ở nước X, mấy năm trước đã kết hôn một lần, sau đó lại ly hôn, cũng không có ý định kết hôn nữa, một mình sống ở thành phố này cho nên đã mua chung cư độc thân, gần đây công ty điều cô ta đến châu âu để làm việc, cô ta cũng không biết là mình phải đi cụ thể bao lâu, cho nên căn phòng này cũng không bán, trước tiên để cho thuê, hơn nữa người phụ nữ này rất dễ nói chuyện.


Mặt khác, người ta còn là tiến sĩ, căn cứ vào quan sát của tôi người phụ nữ này có chất lượng rất cao về các phương diện tố chất, chắc là sẽ không xuất hiện vụ tranh chấp gì khác đâu.” Tiểu Lâm chậm rãi giải thích tình huống cho Diệp Lăng Thiên.
“Diệp Lăng Thiên gật đầu, sau đó hỏi: “Những đồ điện gia dụng trong căn nhà này đều là của cô ta hả?”
“Đúng vậy, đều là của cô ta, cô ta nói cứ tùy tiện dùng tất cả mọi thứ.”
“Có thể nhìn ra được đây cũng là một người phụ nữ có tiền, máy pha cà phê, máy ép nước, máy nướng bánh gì gì đó, còn có rượu vang đỏ.” Diệp Lăng Thiên nhìn những thứ này, cười cười, sau đó lại hỏi: “Ký hợp đồng trong bao lâu vậy, tiền thuê nhà bao nhiêu một tháng?”
“Dựa theo yêu cầu của cô ta, cô ta đi ít nhất cần một năm, cho nên phải thuê ít nhất một năm, tôi đã ký hợp đồng một năm với cô ta, thanh toán tiền nhà một lần cho cô ta, ngoài ra cô ta cũng đã nói một năm sau nếu như cô ta không trở lại thì căn phòng này có thể cứ tiếp tục ở, mỗi tháng gửi tiền thuê vào trong thẻ ngân hàng của cô ta là được rồi, lúc bàn bạc với nhau là mười hai triệu một tháng, tiền thuê nhà một năm cộng tiền đặt cọc và tiền hoa hồng cho công ty trung gian, tổng cộng là một trăm chín mươi lăm tỷ, đây là hợp đồng thuê nhà, hợp đồng đặt cọc và giấy biên nhận của công ty trung gian.” Tiểu Lâm đưa tất cả những thứ này cho Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên không nhìn, nói thẳng: “Vậy được rồi, sáng ngày mai đến công ty tôi sẽ chuyển khoản vào trong thẻ của cô, cảm ơn cô.

Tiểu Lâm, đi thôi, trước tiên đi xuống lầu, tôi đưa cô về nhà rồi lại đi đón bạn của tôi.”
Sau khi Diệp Lăng Thiên đưa Tiểu Lâm về nhà rồi anh mới đến cục cảnh sát chờ, anh tan làm sớm cho nên lúc anh đến cục cảnh sát Lý Yến vẫn còn chưa tan làm, đợi một hồi, đợi đến lúc cửa cục cảnh sát bắt đầu có một phần lớn người đi ra anh mới gọi điện thoại cho Lý Yến, nói với Lý Yến là mình đang đợi cô ta ở dưới lầu.
Không bao lâu sau liền nhìn thấy Lý Yến mặc đồng phục cảnh sát đi ra.
“Anh Diệp đến đón đội trưởng của chúng tôi hả?” Lúc này, lão Vương cũng đi ra, nhìn thấy Diệp Lăng Thiên đang đứng ở cổng thì cười nói.
“Đúng vậy.” Diệp Lăng Thiên cười cười.
“Ngày mà hai người kết hôn tôi còn phải xử lý vụ án, còn trực ban, cho nên không đi được.

Anh Diệp, ly rượu mừng này đến lúc nào đó hai người phải bổ sung cho tôi nha, tiền mừng của tôi đều đã nhờ người ta gửi tới đó, nếu như mà không uống rượu mừng thì tôi bị thua thiệt rồi.” Lão Vương cười đùa.

Trò đùa của lão Vương làm cho Diệp Lăng Thiên và Lý Yến có chút mất tự nhiên.
“Nhất định mà, tìm thời gian bổ sung thôi.” Diệp Lăng Thiên cũng không thể nói không, cũng không thể giải thích với anh ta là anh đã ly hôn với Lý Yến rồi, chỉ có thể phụ họa thôi.
“Cũng không phải là một mình tôi nha, đội cảnh sát hình sự của tôi ngày hôm đó trên cơ bản không có mấy người đi hết, đội trưởng Lý cũng không thông báo cho anh em ở phía dưới, hai người sợ ảnh hưởng không tốt, chuyện này tôi có thể hiểu được, nhưng mà các anh em đồng loạt muốn uống rượu mừng của hai người.

Coi như anh đã hứa với tôi rồi đó, thời gian địa điểm để tôi quyết định, đến lúc đó tôi gọi điện thoại cho anh đó.

Đi trước nha, tạm biệt.” Lão Vương cười nói sau đó đi ra ngoài.
“Lúc nào Lão Vương cũng nhiều chuyện như vậy đó.” Lý Yến cau mày nói.
“Người ta là có ý tốt, người ta cũng không thiếu ăn không thiếu uống, người ta thật sự mừng cho chúng ta.” Diệp Lăng Thiên thờ ơ nói, sau đó khởi động xe.
“Sao vậy? Không phải là anh chuẩn bị mời người ta đó chứ?” Lý Yến hơi kinh ngạc.
“Không mời thì làm sao bây giờ đây? Mọi người đều đã biết anh là chồng của em, đều là đồng nghiệp và bạn bè của em, nếu như anh không đồng ý thì không phải là ném mất mặt mũi của em hả? Em cũng không thể chạy đến giải thích với mọi người là hai người chúng ta đã ly hôn rồi, đúng không? Được rồi, cũng không có chuyện gì nhiều, chỉ là ăn một bữa mà thôi, cứ dựa theo sắp xếp của lão Vương, nếu như mấy người đồng nghiệp của em thật sự có ý này, thế thì anh cũng mời mọi người ăn một bữa cơm, nếu không thì sẽ để lại ấn tượng không tốt về em trong lòng của đồng nghiệp em.” Diệp Lăng Thiên thờ ơ nói..


Nhấn Mở Bình Luận