Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nam Hậu Pháo Hôi Của Bạo Quân

Tiết Dao vừa nghe nói Tịch phi cho mời, liền run sợ trong lòng, sợ nàng không thể từ chối lời mời của Hoàng đế đi du ngoạn.

Trên đường đến Thanh Khung điện, Tiết Dao đã chuẩn bị xong tâm lý cho tin tức xấu nhất.

Nếu như không có cách nào trợ giúp mẹ con Tịch Phi tránh né trận kiếp số này, vậy nên tính toán làm sao ổn định tính cách Thất hoàng tử, không cho hắn trở nên lạnh lùng tàn bạo.

Tiết Dao quay đầu nhìn về phía xe kéo. HunhHn786 bé mập mạp đang ngồi ở trên ghế tựa ngủ say, mặt bánh bao ngẩng lên trời, đặc biệt kiêu ngạo.

Rất vô tư không buồn không lo.

Thật hy vọng Điện hạ có thể vẫn luôn đơn thuần như vậy mà lớn lên.

Tiết Dao móc ra khăn tay giúp bé mập mạp lau nước ở khóe miệng, ánh mắt càng sầu lo.

Tịch Phi tại Thiên điện ngồi không yên. Vừa nghe có động tĩnh, nàng liền lập tức đứng lên đi xem.

Tiết Dao sắc mặt trắng bệch, bước nhanh đi vào trong điện, gật đầu thỉnh an Tịch Phi.

"Sự tình có biến... Ta đang tâm lý rất hoảng loạn, liền mời ngươi tới đây!"

Tịch Phi tiến lên hai ba bước, nắm lấy tay Tiết Dao. Giống nắm nhánh cỏ cứu mạng, đem hắn kéo ngồi vào ghế, bất tri bất giác xem "tiểu thần đồng" là chỗ dựa vào.

"Nương nương đừng nóng vội, luôn có biện pháp ứng đối. Hoàng thượng đề nghị nương nương cùng ngài đi du ngoạn phải không?"

"Mấy ngày trước đã đề cập."

Tịch Phi cau mày nói:

"Ngài ấy muốn ta cùng đi Ba Thục ngắm cảnh, may mà ngươi sớm một bước nhắc nhở ta. Ta giả bộ sợ cao, cật lực từ chối, lại chọc giận Bệ hạ. Bữa cơm trưa không dùng hết, Bệ hạ liền nhăn mặt đi. Đó là chuyện bốn ngày trước, Bệ hạ cũng không lại tìm đến ta!"

Tiết Dao ánh mắt sáng lên, nghĩ thầm tình huống này so với trong tưởng tượng tốt hơn nhiều lắm rồi, liền vui vẻ nói:

"Bệ hạ không có ép buộc nương nương bồi giá, đây là chuyện tốt. Long nhan không thích cũng là nhất thời. Tránh thoát tai nạn này, nương nương về sau có thể an tâm sinh sống, vinh sủng nên có sớm muộn sẽ trở về."

"Ta cũng nghĩ như vậy, nhưng ngươi có biết không? Hôm qua Nghi Quý Nhân mẫu thân Lão Tứ đến điện gặp ta, đem bí mật Xuân Phương trước đây vốn hầu hạ Đông Phi nói cho ta biết! Nha đầu Xuân Phương đã được chính Đông Phi sắp xếp đến hại ta. Nếu không phải ngươi nhắc nhở trước, ta sẽ không tin lời Nghi Quý Nhân nói. Hiện tại quả nhiên là chứng cứ xác thực. Lão Tứ từ nhỏ đã theo bên cạnh Lão Tam, từng ở chỗ Đông Phi gặp qua Xuân Phương."



Tiết Dao cũng không kinh ngạc:

"Ta đây cũng đoán được. Chỉ là lúc trước không xác định được vị chủ nhân phía sau Xuân Phương là ai. Ta ngay cả Trữ Tú cung ở phương vị nào cũng không rõ ràng, khó giải thích được lý do nàng mưu hại ta, nhất định là bị người sai khiến. Nương nương hôm nay tìm ta là cố ý báo cho ta biết Xuân Phương là nội gián?"

"Không!"

Tịch Phi nói:

"Nghi Quý Nhân không phải vô cớ đến tiết lộ bí mật, mà chính vì nàng muốn cùng bồi giá đi du ngoạn!"

"Cái gì?"

Tiết Dao có chút phát ngốc.

Chuyện này có liên quan gì tới mẹ Tứ hoàng tử?

Tịch Phi lập tức đem thỉnh cầu của Nghi Quý Nhân đối với mình tỉ mỉ nói một lần.

Tiết Dao nghe xong ngây ngẩn cả người.

Sự tình sao sẽ phát triển đến bước này?

Hoàng thượng sao đi tìm một Quý Nhân lãnh cung làm kẻ thế mạng?

Với trí thông minh đó xem xét chọn lựa người trong hậu cung không ra, nhất thời bị rơi thế bí chọn bừa.

Tịch Phi muốn vị tiểu thần đồng nhìn xa trông rộng chỉ điểm cho mình, không nghĩ tới Tiết Dao lại lộ ra vẻ mặt trẻ con thần thái mờ mịt.

"Hoàng thượng qua vài ngày có thể sẽ nguôi giận, có lẽ lại muốn tới tìm ta bất cứ lúc nào."

Tịch Phi nói:

"Ta trực tiếp đem thỉnh cầu của Nghi Quý Nhân muốn bồi giá chuyển cáo cho bệ hạ, vậy có được không?"

Tiết Dao há miệng, còn chưa có cân nhắc rõ ràng tình hình.

Tịch Phi lẩm bẩm nói ra băn khoăn của mình:

"Chuyện này thực sự khiến ta khó xử. Nếu ta không biết chuyến đi này phía sau giấu giếm cạm bẫy, chắc chắn sẽ không ngăn cản phi tần khác bồi giá. Nhưng ngươi đem hết thảy nói cho ta biết rồi. Nghi Quý Nhân lại vội vã đến nhảy vào hố lửa, ta lại không thể nói rõ cho nàng biết, trong lòng luôn cảm giác có lỗi với nàng. Ngươi hiểu phải không Tiết Dao?"

"A!"

Tiết Dao lấy lại tinh thần, vội vàng trả lời:

"Nương nương tâm địa bồ tát có thể thông cảm. Bất quá, ta cảm thấy Nghi Quý Nhân cùng đi sẽ không gặp nạn."

Tịch Phi sững sờ:

"Tại sao? Ngươi không phải nói..."

"Bởi vì nàng cùng nương nương tình huống không giống nhau."



Tiết Dao nói:

"Nói lời này ra khả năng bất kính với Nghi Quý Nhân. Nhưng nàng xác thực không có đủ sắc đẹp tạo thành tội danh khiến quốc vương mê hoặc làm việc sai lầm. Ta phỏng đoán Hoàng thượng cũng không phải là thật tâm mời nàng bồi giá đi du ngoạn. Hoặc là thuận tiện nói lời khách sáo, hoặc là..."

Tiết Dao suy nghĩ một chút, nói.

"Ta còn chưa nghĩ rõ nguyên nhân cụ thể. Mà nương nương không cần bởi vì không có ngăn cản Nghi Quý Nhân bồi giá mà cảm thấy áy náy. Chuyện này có xảy ra ảnh hưởng tới nàng rất nhỏ. Trong hậu cung, ngoại trừ nương nương, chỉ có Đông Phi có thực lực thay Hoàng thượng mang tiếng xấu. Mà Hoàng thượng hẳn là sẽ không dễ dàng chọn nàng."

"Nói cho đúng là Hoàng thượng vẫn hi vọng ta bồi giá đi du ngoạn?"

Tịch Phi thất vọng hỏi.

Tiết Dao nhíu mày thấp giọng nói:

"Không chỉ là hi vọng. Chỉ e sợ thời điểm đến, Hoàng thượng sẽ trực tiếp hạ chỉ chọn người bồi giá, trong đó tất nhiên sẽ có nương nương. Trừ phi Bệ hạ chính miệng đáp ứng để nương nương lại ở trong cung. Bây giờ Bệ hạ trốn tránh không gặp, chuyện này khó rồi, có lẽ sợ nương nương kiếm cớ từ chối..."

"Thì ra hắn là cố ý trốn tránh ta!"

Tịch Phi vỗ bàn trà đứng lên, oán hận nói:

"Ở ngay trước mặt ta còn luôn nhu tình mật ý, lại từng bước ép sát, nửa đường lui cũng không chừa cho ta! Nam nhân quả nhiên đều không phải thứ tốt!"

Bị lọt vào vùng ảnh hưởng của pháo quét đến, nam nhân nào đó ngây người, Tiết Dao:

"..."

Tịch Phi quay đầu nhìn thấy Tiết Dao vẻ mặt vô tội, vội vã giải thích:

"Ta không phải nói ngươi. Ngươi ở trong mắt ta không tính là nam nhân!"

Lòng tự trọng bị sỉ nhục, nam nhân Tiết Dao:

"..."

"Ta là nói..."

Tịch phi còn muốn giải thích.

"Tiểu nhân đã rõ!"

Tiết Dao vội vàng giơ tay ngăn cản mẹ Long Ngạo Thiên tiếp tục đâm thêm đao, ôn hòa khuyên:

"Nương nương bình tĩnh đừng nóng. Hiện tại oán ai cũng không làm nên chuyện gì, chỉ có thể chờ đợi Hoàng thượng có động tác kế tiếp. Nếu như trước khi ban chỉ Hoàng thượng đến gặp nương nương, có lẽ còn có khả năng chuyển biến tốt."

Tịch Phi càng thêm lo âu:

"Vậy thời điểm nào ban chỉ? Đường đi Thục phải tu sửa mất mấy năm, ta chẳng phải cũng lo lắng sợ hãi trong mấy năm? Còn không bằng chết sảng khoái!"

Tiết Dao bỗng nhiên bị câu nói này nhắc nhở. Trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng mơ hồ, lại không thể lập tức bắt giữ lấy. Hắn trước tiên vội vàng khuyên bảo:

"Nương nương đừng lo lắng, Hoàng thượng nhất định sẽ tuyên bố tu sửa đường Thục trước danh sách chỉ định bồi giá."



Lời này càng thêm kích thích Tịch Phi.

Mỹ nhân thiên hạ hiếm thấy giờ khắc này mắt rưng rưng, khăn trong tay sắp bị vặn nát. Nếu như đổi lại ở thời đại Tiết Dao trước kia, sẽ có nhiều đại gia nguyện ý vì mỹ nhân như thế che gió chắn mưa.

Nhưng hôm nay người duy nhất có thể che gió chắn mưa cho nàng, nam nhân kia lại thành đầu sỏ cố ý triệu hoán sấm sét đến trút xuống đầu nàng.

Đế vương quả nhiên tâm địa sắt đá.

Tiết Dao mềm lòng khi nhìn thấy mỹ nhân khóc. Hắn cũng không ngẫm lại chính mình bây giờ chỉ tám tuổi vai có thể gánh nổi cái gì, đứng lên lớn tiếng nói.

"Nương nương không cần quá mức sầu lo. Có ta ở đây, trời sập xuống, ta cũng sẽ bò lên trên bàn, chống đỡ thay nương nương cùng Thất điện hạ."

Tịch phi vừa nghe lời này, quay người lại nhìn hắn, nước mắt lập tức liền tuôn trào như vỡ đê. HunhHn786

Không nghĩ tới thời điểm khó khăn này, chỉ có đứa bé tám tuổi thành tâm cật lực bảo vệ mẹ con nàng.

Mặc dù đối với Tiết Dao không có trông đợi gì, Tịch Phi vẫn rất cảm động. Nàng đi tới, khom người ôm đứa nhỏ vào lòng khóc thút thít.

Tiết Dao xuất cung về phủ, trong đầu luôn nhớ tới ý tưởng lúc trước chợt lóe lên trong đầu.

Tịch Phi nói một câu thức tỉnh hắn.

"Đường đi Thục phải tu sửa mất mấy năm, ta chẳng phải cũng lo lắng sợ hãi trong mấy năm?"

Đường đi Thục phải tu sửa mấy năm...

Trong đầu Tiết Dao vẫn luôn lặp đi lặp lại câu nói này.

Tu sửa đường Thục mấy năm mới có thể hoàn thành, hắn cũng không biết. Trong nguyên tác sửa chữa hai ba năm liền xảy ra đình công, bởi vì oán than dâng trào, xuất hiện tạo phản.

Tuy rằng khi đó dân gian kháng nghị còn chưa ra thể thống gì, lại kinh động Đại hoàng tử.

Đại hoàng tử!

Trong đầu Tiết Dao một bóng đèn tròn đột nhiên sáng ngời.
Nhấn Mở Bình Luận