CHƯƠNG 06: MÙI NƯỚC HOA CỦA NGƯỜI PHỤ NỮ KIA
Không thể nào, sao khuy măng sét của Phương Tinh Nghị lại chạy vào trong túi của cô?
Phương Tinh Nghị nhiều tiền như vậy, chắc là sẽ không để ý tới một chiếc khuy măng sét này đâu.
Dương Yến nghĩ như vậy, đem chiếc khuy măng sét kia nhét lại vào trong túi, đạp lên giày cao gót đi vào công ty.
Thật không may, cô ngẩng đầu lên liền bắt gặp Phương Dịch Chung và cả người phụ nữ Tần Mai Nghi kia nữa đang đi cùng nhau, hai người cười cười nói nói rất vui vẻ.
Dương Yến nhìn người phụ nữ đó thêm mấy lần.
Chính là người phụ nữ tối hôm qua cô nhìn thấy cùng Phương Dịch Chung lăn lộn cùng một chỗ.
Lúc sau Phương Dịch Chung cũng nhìn thấy Dương Yến, trong nháy mắt sắc mặt anh ta thay đổi, ở trong trí nhớ của anh ta, không phải lúc này Dương Yến đang đi công tác ở Munich sao? Trở về lúc nào? Hay vốn là không đi?
Lúc này, người phụ nữ đi cùng Phương Dịch Chung kia tiến đến trước mặt anh ta, cũng không biết đã nói cái gì, mới thu hồi lại sự chú ý của Phương Dịch Chung, sau khi nhìn nhau, người phụ nữ kia liền quay người đi vào thang máy.
Trên cổ cô ta vẫn còn dấu hôn nhàn nhạt, khi đi qua người Dương Yến còn hơi nhướn lông mày, giống như là đang cười nhạo cô.
Dương Yến giận tái mặt.
Xem ra, bọn họ đã sớm ‘Quan hệ từ lâu’.
Phương Dịch Chung nhìn Dương Yến đang đi tới, hai người ai cũng không nói chuyện với ai, tiến vào một chiếc thang máy khác.
Sau khi cửa thang máy đóng lại, Phương Dịch Chung không hề kiêng kỵ mở miệng nói: “Người kia là cấp trên của anh, cô ấy vừa mới hỏi anh tình hình công việc đầu tuần. Đúng rồi, không phải em nói em đi công tác ở Munich sao?”
Dương Yến nắm chặt túi xách của mình, trong lòng đang không thoải mái lại thêm một số cảm xúc khác.
Bởi vì chuyện khi còn học đại học kia khiến trong lòng cô có chướng ngại tâm lý, sau khi kết hôn với Phương Dịch Chung cũng đã thử mấy lần đều không được, hai người chưa bao giờ sinh hoạt vợ chồng.
Phương Dịch Chung là một người đàn ông bình thường, lâu như vậy chắc chắn là không nhịn được.
Nghĩ đến chuyện này, cảm giác sảng khoái trong lòng cô vì hôm qua tìm người trả thù Phương Dịch Chung cũng biến mất không còn một chút xíu.
Dương Yến cắn môi dưới, khẽ nói: “Tối hôm qua là kỷ niệm tròn một năm ngày chúng ta kết hôn, em từ chối việc đi công tác, muốn cùng anh ăn mừng thật đàng hoàng, nhưng sau khi biết anh phải tăng ca nên không đến công ty tìm anh nữa.”
Sắc mặt Phương Dịch Chung biến đổi, sau khi sờ thấy chiếc hộp trong túi, sắc mặt anh ta mới lại khôi phục như bình thường.
“Thật xin lỗi, ngày lễ quan trọng như vậy mà anh lại quên mất, nhưng mà…” Phương Dịch Chung lấy chiếc hộp từ trong túi mở ra, bên trong là một chiếc nhẫn kim cương: “Anh đã chuẩn bị quà cho em.”
Dương Yến nhìn chiếc nhẫn, cùng với kiểu dáng bông tai trên lỗ tai cấp trên của anh ta rất giống nhau.
Đoán chừng đây cũng là chuẩn bị đưa cho người phụ nữ kia.
Trong nháy mắt, Dương Yến có chút ngăn cách, tay còn rụt về sau.
Phương Dịch Chung đưa chiếc nhẫn cho cô hơi khó hiểu nói: “Sao vậy, em không thích chiếc nhẫn này à?”
“Thích, nhưng bây giờ đang ở công ty, bị người khác nhìn thấy không hay đâu.” Dương Yến nói, mượn cơ hội lấy chiếc nhẫn từ trong tay anh ta.
Phương Dịch Chung không nghi ngờ độ chân thật trong lời nói của Dương Yến, tay anh ta khoác vào vai Dương Yến: “Tối nay cùng đi ăn cơm đi, anh sẽ đền bù cho em xứng đáng.”
Trên người anh ta nhiễm mùi nước hoa của người phụ nữ kia, có chút gay mũi, Dương Yến nhíu mày, vừa định đem người đẩy ra.
Tinh một tiếng cửa thang máy mở ra, bên ngoài có một người đồng nghiệp đang đứng.
Người đồng nghiệp kia đang định đi vào, thấy Phương Dịch Chung và Dương Yến thân mật như vậy, trong phút chốc đứng lại, tò mò nhìn bọn họ.
“Cô Dương , đứng vững một chút.” Phương Dịch Chung phản ứng rất nhanh, tay rời khỏi vai Dương Yến, còn giải thích với người đồng nghiệp kia Dương Yến mang giày cao gót chênh vênh, anh ta lịch sự giúp đỡ một chút.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!