Cách dỗ người của Lệ Cảnh Minh không khác gì dỗ mèo con chó con, đối với anh, cơn tức giận của Thẩm Tri Ý vô cùng nhẹ nhàng.
“Ai làm loạn với anh chứ?”
“Được rồi, em không làm loạn, ăn cơm đi, em không muốn ăn kẹo hồ lô thì thôi, sau này em sẽ không mua cho em nữa”, anh còn tưởng Thẩm Tri Ý sẽ thích.
…
Lệ Cảnh Minh không định kéo Thẩm Tri Ý đi xem phim nữa. Tâm trạng của Thẩm Tri Ý không tốt, cơm cũng chẳng ăn được nhiều, cô muốn ngủ nên anh đưa về cô nhà.
Vừa lên xe cô đã dựa vào thành xe, nhắm mắt lại, cô buồn ngủ là do uống thuốc bác sĩ tâm lý kê cho.
Về đến nhà, cô vẫn chưa tỉnh dậy. Lệ Cảnh Minh định bế cô vào nhà, nhưng ngón tay vừa chạm đến eo cô, cô đã tỉnh dậy ngay.
Cô nhìn chằm chằm vào anh bằng đôi mắt cảnh giác, như một phản xạ có điều kiện. Lệ Cảnh Minh nhìn thấy đủ loại cảm xúc trong ánh mắt của Thẩm Tri Ý, có sợ hãi, thờ ơ, cảnh giác, nhưng lại thiếu đi sự vui thích từng có.
“Anh thấy em ngủ say nên định bế em vào”.
Thẩm Tri Ý không nhận lòng tốt của anh, loạng choạng bước xuống xe, mở cửa ghế sau lấy quà ra.
Vì giữ nguyên một tư thế ngủ suốt quãng đường nên cả người cô đau nhức, nhất là cổ, vừa ngẩng đầu lên, tiếng xương cốt đã kêu răng rắc.
Lúc Lệ Cảnh Minh lùi xe vào nhà để xe, Thẩm Tri Ý đã cầm chìa khóa mở cửa. Cô đi thẳng lên phòng ngủ trên tầng hai, lấy ra từng món quà mà cô cầm theo.
Tất cả đều không phải thứ gì đáng tiền, nhưng đây là tấm lòng của những đứa nhỏ, chưa kể đây là lần đầu tiên cô nhận được nhiều quà như vậy.
Những món quà thủ công này đều là do mấy đứa nhỏ cùng nhau làm. Thẩm Tri Ý lấy ra một lọ điều ước có kích thước bằng hai nắm tay, bên trong đầy ắp những ngôi sao nhiều màu sắc được gấp từ ống hút, Thẩm Tri Ý lắc chiếc lọ, nhìn thấy một hàng chữ nhỏ ở đấy chiếc lọ.
Trên mỗi món quà đều viết tên những đứa nhỏ, nghĩa là do chính tay chúng làm ra.
Trong lòng Thẩm Tri Ý dâng lên cảm giác ấm áp. Cô cất lần lượt những món quà này vào ngăn kéo dưới tủ, cuối cùng nhìn thấy một đôi bông tai “kẹo hồ lô”, rõ ràng không phải đồ thủ công.
Thẩm Tri Ý lấy nó ra khỏi hộp, nhìn thấy hai chữ “Bạch Thu” được viết dưới đáy hộp.
Đây chỉ là hai chữ bình thường nhưng cô lại cảm thấy hụt hẫng, như có một bàn tay to lớn đang bóp chặt trái tim cô.Đọc nhanh tại TruyenApp.Online
Nếu quay trở lại một tháng trước, Thẩm Tri Ý sẽ không bao giờ dám tin cô lại quan tâm đến một người ngốc nghếch chỉ mới gặp một lần.
…
Người giúp việc Lệ Cảnh Minh mới thuê tên Chu Tiêu, hai mươi ba tuổi, tốt nghiệp cử nhân, gia cảnh nghèo khó, tự lập từ nhỏ, không có gì cô ta không biết làm. Vốn dĩ, cô ta đến Lệ thị ứng tuyển vị trí thư ký, kết quả lại bị Triệu Tiền điều tới đây làm người giúp việc, thật không biết trọng nhân tài.
“Rốt cuộc Triệu Tiền đã dùng cách gì để lừa cô tới đây làm người giúp việc vậy?”, một nhân tài bị ép tới đây làm người giúp việc, Thẩm Tri Ý chỉ có thể nghĩ đến là do bị lừa.
Nói đến đây, Chu Tiêu tỏ vẻ thờ ơ: “Còn có thể là gì nữa, đương nhiên là tiền rồi. Lương giúp việc ở đây một tháng còn gấp đôi tôi làm việc ở công ty”.
Người giúp việc Lệ Cảnh Minh thuê với giá cao, không chỉ có khả năng nấu nướng, dọn dẹp, mà chủ yếu là có thể nói chuyện bầu bạn cùng Thẩm Tri Ý.
Chu Tiêu đang ở trong bếp nấu ăn theo công thức dinh dưỡng do bệnh viện kê đơn. Tài nấu nướng của cô ta rất giỏi, cộng thêm tài ăn nói, chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủi, cô ta đã biết được khẩu vị của Thẩm Tri Ý và những thứ cần kiêng.
“Cô Thẩm, tôi thấy tổng giám đốc Lệ đối xử với cô rất tốt. Bên ngoài có tin đồn tổng giám đốc Lệ đã có người trong lòng, kết hôn với cô chỉ là vì lợi ích giữa các gia đình giàu có, nhưng bây giờ tôi lại không nghĩ như vậy”.
Trong phòng khách đang mở ti vi, Thẩm Tri Ý ngồi đọc sách, nhưng cô không hề tập trung. Nghe Chu Tiêu nói vậy, ngón tay cô cứng đờ: “Tại sao?”
Chu Tiêu trả lời: “Vì… Nếu anh ấy không yêu cô, có lẽ sẽ ly hôn với cô. Nhưng mấy ngày làm việc ở đây, tôi lại thấy tổng giám đốc Lệ rất quan tâm đến cô, thường xuyên tìm tôi hỏi một ngày cô làm những gì, anh ấy còn hỏi tôi địa điểm hẹn hò giữa các cặp đôi, chắc khi nào nghỉ ngơi sẽ đưa cô đi chơi cho thoải mái”.
Cô ta nhìn ra được tình cảm của Lệ Cảnh Minh đối với Thẩm Tri Ý, nhưng lại cảm thấy Thẩm Tri Ý không thích Lệ Cảnh Minh nhiều như những gì trên mạng lan truyền.
Thẩm Tri Ý yên lặng nghe, sau đó mới nói: “Thì ra trong mắt cô đối tốt với một người thì là thích à?”
Cô nói câu này rất nhẹ nhàng, gần như không mang theo cảm xúc, đôi mắt khép hờ, trông vô cùng thờ ơ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!