Trương Ý Nhi siết chặt lấy ga giường, thân thể bị hắn trêu chọc đến nóng hừng hực, ưỡn ngực, cong eo cùng hắn triền miên, lần đầu tiên hắn hôn chỗ đó của cô, thật sự rất ngại ngùng, thẹn đến mức nghiêng mặt chôn sâu vào trong gối.
Tiếng cười khe khẽ của hắn vang lên bên môi, cằm được hắn nắm lấy, bốn mắt xoáy sâu vào đối phương, hắn cắn môi cô, nở nụ cười trêu ghẹo: “Em xấu hổ gì?” Nghĩ ngợi hắn nói thêm: “Lần đầu tiên tôi làm chuyện này.” Dường như cảm nhận bản thân nói ra vấn đề này có hơi kỳ cục, hắn khựng lại nhìn cô gái đang tròn mắt mà ngắm mình, hắn khẽ cười, bàn tay dày vò phía dưới của cô, môi lần nữa mút lấy cái miệng nhỏ bé đang khẽ mở ra.
Vần nhau một hồi cuối cùng hắn cũng đi vào, không vội vàng, không kích động, không mạnh bạo cũng không nhẹ nhàng, tất cả đều bình bình nhưng chính cái bình bình đó càng khiến Trương Ý Nhi khó chịu, hơi vặn vẹo eo, lại bị hắn nắm chặt nhấn mạnh.
Cô không biết mình đã trôi dạt tới phương nào, chỉ đến khi bị hắn đặt nằm phía trên mới có chút tỉnh táo, cô nhìn hắn một cách ướt át, thấm đượm lửa tình, trong tâm trí hiện lên lời nói hùng hổ lần đó của hắn: “Vậy cô nói thử phụ nữ cưỡi trên người tôi trong lúc làm tình cũng là vô lễ à?”
Miệng mấp máy vài cái, cuối cùng nằm rạp trên ngực hắn thủ thỉ: “Từng có người phụ nữ nào ở trên ngài chưa?”
Lời này của cô khiến hắn mất vài giây mới hiểu rõ, hắn cười cười nhéo ngực cô khàn giọng nói: “Không ai dám, mà tôi cũng không cho phép.” Chợt hắn dừng lại, bàn tay ngay ngực gia tăng lực. “Cho em làm người đầu tiên cũng là người duy nhất.”
Chẳng phải là một câu tỏ tình, chẳng phải lời nói đàng hoàng, lãng mạn, tất cả chỉ đơn giản là sự dịu dàng hiếm có xuất phát trong cơn mê tình của hắn, thế nhưng Trương Ý Nhi biết tất thảy con tim, tất thảy thân thể, thậm chí cả một đời này cô sẽ chẳng thể yêu được một ai khác, chỉ có hắn, duy nhất người đàn ông Frederick Nhược Đông tàn nhẫn và vô tình.
Cô ôm lấy mặt hắn, lần đầu tiên trong đời thì thầm: “Nhược Đông, em yêu anh.” Khoảnh khắc ấy cô nhìn được tia sáng ấm áp hiện lên trong đôi con ngươi xanh lục trong suốt, vô thực hơn của những dải cực quang nơi lạnh nhất thế giới.
Đáp lại cô là một nụ hôn cháy bỏng và dài lâu.
Trương Ý Nhi không có kinh nghiệm trong chuyện nữ trên, nam dưới nhưng đã từng xem phim AV, cảm thấy cứ làm theo bản chất nguyên thủy của con người là cách tốt nhất. Trước ánh mắt trông chờ của người đàn ông dưới thân, Trương Ý Nhi cắn môi, không chút xấu hổ mà đưa ***** *** như thanh kiếm cứng cõi của hắn vào trong cơ thể mình.
Cô đau nhưng khi nhìn rõ hàng mày của hắn khẽ nhíu lại, cơ thể hắn căng cứng, cô bắt đầu thả lỏng rồi chuyển động nhẹ nhàng. Khi đã quen với tư thế mới, cùng với sự phối hợp của ngài Fred, Trương Ý Nhi càng thuận lợi chuyển động nhịp nhàng hơn. Hai thân thể không kẽ hở tạo nên sự kết hợp thân mật nhất.
Cuối cùng Trương Ý Nhi mệt đến mức không cử động được nữa mà nằm dài trên người hắn. Frederick Nhược Đông cong môi vuốt ve tấm lưng nhẵn nhụi đầy mồ hôi, hắn yêu thương mà ôm cô như thế một lúc, đợi khi cô cử động hắn mới ôm cô ngồi dậy.
Còn ra dáng một người đàn ông tốt lấy khăn giấy lau những mật ngọt sau trận kích tình vừa rồi.
Đêm đó hắn nói sẽ trừng phạt cô nguyên đêm và hắn chưa bao giờ nói chơi, ngoại trừ một lần ở vị thế chủ động còn lại Trương Ý Nhi chỉ như con nai không chút sức lực khi đứng trước con sư tử ăn thịt không biết no là Frederick Nhược Đông.
Lần đầu hắn dùng tất cả những tư thế mà hắn biết trên người Trương Ý Nhi, trên giường hai trận, hắn lại ôm cô quay trở lại chiếc ghế đế vương cuồng nhiệt, kết thúc hắn giúp cô tắm qua nước nóng một lượt, rồi tại phòng tắm mà chiếm hữu cô hai lần, sức lực con gái dù sao cũng thua kém so với đàn ông nhiều, đến lần thứ năm ý thức của Trương Ý Nhi đã hoàn toàn rơi vào trạng thái nửa mơ nửa tỉnh. Nhưng Frederick Nhược Đông đêm nay không rõ là bị cái gì kích thích, có lẽ hắn không nhận thức được rằng chính mình đã bị động tâm bởi câu “Nhược Đông, em yêu anh” của cô nhóc đó, chính vì thế hắn không sao dừng lại ham muốn nuốt chửng lấy cô, nuốt chửng không được thì ra sức mà kết hợp làm một với cô, chỉ có như vậy mới làm dịu đi phần kích động hiếm hoi xuất hiện trong hắn.
Lần thứ sáu kết thúc tại sô pha dài, hắn bế cô nằm trên đùi mình, vừa ngắm khuôn mặt đẫm mồ hôi của cô, vừa hít sâu hương vị cô toát ra, bụng ngón tay dịu dàng gạt đi từng giọt mồ hôi đang không ngừng tuôn chảy trên cái trán đầy đặn, khóe miệng không khống chế được mà luôn nâng lên một độ cong vừa phải, hắn đang vui, nếu ai nhìn thấy đều sẽ bị dọa sợ, bởi vì nụ cười lúc này của hắn chẳng phải nụ cười nửa miệng hay nụ cười khẩy khinh thường thế gian, mà nụ cười ấy chất chứa những tình cảm mà chính hắn cũng không nhận ra. Nó xuất phát từ tâm khảm, thông qua trái tim lạnh giá và tỏa ra bao vây lấy toàn bộ thân thể cô gái trong ngực. Hắn không biết rằng nụ cười ấy chỉ xuất hiện đối với người phụ nữ mà hắn thật lòng yêu.