Tỳ nữ phụ trách làm món chè hạt sen và đưa tới điện cho Tuy Linh bị triệu tập gặp Ma Quân.
Một số vị quan đại thần cũng đang có mặt trước cửa chính điện bàn tán và theo dõi tình hình của Ma Hậu.
Ngạn Phong trước sự tình vô cùng tức giận, hai ty nữ vô cùng sợ hỡi quỳ gối cầu xin.
"Các ngươi đã làm gì khiến phu nhân trúng độc"
"Nô tỷ không có.."
A Mộc khua tay lắc đầu.
Tỳ nữ làm đồ ăn cho Tuý Linh tên là Tiểu Tinh.
Còn tỳ nữ lúc phát hiện ra nàng bị thương là A Mộc.
"Ma Quân, nô tỳ thực sự bị oan"
Tiểu Tinh nữ dập đầu phía dưới mũi chân Ngạn Phong, kết quả hẳn đá bay người ả ta.
Tiểu Tinh ngã nhào trên nền nhà, ả lại trườn người tới gần người Ngạn Phong, quỳ xuống.
"Ma Quân, thật oan cho tỳ nữ quá..."
"Câm miệng!"
Tiểu Tình sợ hãi đến tột cùng, sự kinh hoàng lan tràn trong đáy mắt ả ta.
Thân thể ả không ngừng run rẩy, nước mắt nước mũi chảy tùm lum trên gương mặt.
.
Bạn đang đọc truyện tại # TRUМt rцyen.
M E #
A Mộc đỗi lại chỉ quỳ gối cúi đầu, không làm thì đã nói không làm.
Bộ dạng bình tĩnh đến mức Ngạn Phong tin tưởng.
"A Mộc"
"Vâng, Ma Quân cho gọi nô tỳ"
Nghe tiếng Ngạn Phong gọi, A Mộc ngẩng đầu xoáy sâu vào đôi mắt hản trả lời lại.
Tuy nhiên, trong đôi mắt của A Mộc đã không giấu nổi sự lo lắng.
Ngạn Phong cau mày tức giận nhìn A Mộc, giọng điệu vô cùng lạnh lẽo "Lúc ngươi tới, phu nhân đã có những biểu hiện gì?"
A Mộc nhớ lại tình hình lúc mình chạy vào đại điện.
Y phát hiện Tuý Linh ngất trên bàn trà, một ngụm máu tươi phun ra dính lại dưới mặt bàn đá và trên khoé môi nàng.
A Mộc đặt tay dưới cánh mũi nàng, hơi thở của Tuý Linh lúc đó rất yếu đến mức làm cho A Mộc vô cùng hoảng hốt.
A Mộc trả lời Ma Quân "Lúc nô tỳ tới, Ma Hậu đã ngất đi và độc đã tái phát"
Ngạn Phong chưa lên tiếng, Ngạn Phong liền trả lời lại.
Nét mặt của Ngạn Phong kiểu "Ông không thể chọn loại độc nào cỏ độc tính nhẹ hơn chút sao?"
Quan Phùng nhướn mày một cái ám hiệu.
Sau khi phát hiện người của mình quỳ gối dưới đất, Tinh Khâm Sứ cứng đờ khoé miệng.
Lão ta chưa kịp lên tiếng thì Ngạn Phong đã dứt khoát ra lệnh."Người đâu, toàn bộ đồ ăn chứa độc trong bát đều đem nhét vào miệng tiện nhân này"
Tiểu Tinh lập tức sợ hãi đập đầu cầu xin, đến mức ả ta choáng váng và thân một mảnh trước trán.
Tinh Khâm Sứ hành lễ, nói "Ma Quân, chuyện còn chưa rõ không thể tuỳ tiện giết người được"
Ngạn Phong liếc xéo lão, đáy mắt hẳn lên những tia máu đỏ ngầu "Tinh đại nhân, đến nước này ngài còn muốn điều tra?"
"Tinh đại nhân, ngài nên biết rằng là ả tự tay chuẩn bị đồ ăn và phụ trách mang tới cho Ma Hậu"
Quan Phùng lên giọng cảnh cáo Tình Khâm Sứ.
Lão ta cứng họng thật sự, nhưng không ngờ tới người của mình lại dám tuỳ tiện hành động hại Ma Hậu.
"Ma Quân, mọi sự định đoạt nghe theo lời ngài"
Tiểu Tinh hoảng hốt lùi về sau, trong khi hai tên tay sai đang tiến đến.
Một người giữ chặt người Tiểu Tinh, người còn lại bóp miệng đổ toàn bộ đồ ăn thừa trong bát vào miệng ả và không cho ả cơ hội nhả ra.
"Ọc.."
"C...ứu...đại....n...nhân"
ả hướng ánh mắt cầu cứu Tinh Khâm Sứ, nhưng chỉ nhận lại một sự thờ ơ đến đau lòng.
Tiểu Tinh nuốt xuống ừng ực, hai tên tay sai liền thả người.
Ả ôm lấy cổ mình ra sức nôn khan, kết quả bất thành.
Nước mắt rơi dày như mưa trút xuống cùng sự sợ hãi đến tột cùng xuất hiện từ đáy mắt.
Một ngụm máu tươi phun ra, cơn đau đớn truyền đến, ánh mắt ả sắc lạnh chú ý trên người Tinh Khâm Sứ "Tinh...!
đại...nhân".