CHƯƠNG 1697
“Tôi còn thực cảm thấy, người làm hại Tinh Tỉnh, là Tôn Đại Sơn anh!” Trong mắt nữ phóng viên mang theo chán ghét rõ ràng, từng câu từng chữ nói.
“Đồng chí phóng viên, lời này của cô là ý gì?!” Mấy ngày nay, Tôn Đại Sơn đã quen với cảm giác được phóng viên săn đón, bây giờ đột nhiên bị chất vấn như vậy, sự khó chịu trong lòng hắn ta không kiêm chế nổi nữa.
Hắn chỉ vào mũi phóng viên nọ măng, “Cô là Nhan Nhã Tịnh với Lê Mặc dùng tiên thuê đến để tẩy trắng có phải không?! Cô có lương tâm hay không?! Cầm tiền bẩn rồi liền có thể điên đảo thị phi? Tôi xem lương †âm của cô đều bị chó ăn mất rồi!”
Tôn Đại Sơn lui về phía sau một bước, hắn †a đi tới trước mặt Tinh Tinh, kéo mạnh cổ tay áo của cô bé, ‘Các người nhìn xem! Đây chính là tên ác ma đó đánh Tinh Tinh của chúng tôi!”
“Tinh Tinh của chúng tôi vẫn còn là một đứa bé mài Hắn dựa vào đâu đánh con bé như vậy! Những vết thương này đều sẽ để lại sẹo đấy! Trời nóng như vậy, Tỉnh Tinh của chúng tôi ngay cả áo dài tay đều không dám mặc!”
“Vết thương trên cơ thể, có một ngày còn có thể lành lại, nhưng vết thương trong lòng Tỉnh Tinh của chúng tôi, mãi mãi cũng không lành được, thứ mà hắn để lại cho Tỉnh Tinh của chúng tôi, là tổn thương suốt đời cũng không cách nào phai mờ được!”
Lúc hắn tóm lấy cánh tay của Tinh Tinh, gương mặt nhỏ của Tỉnh Tỉnh trắng bệch, thân hình nho nhỏ của cô bé run rẩy như lá rụng trong gió.
Tôn Đại Sơn tương đối vừa lòng với biểu hiện của cô bé, hắn ta một bộ dáng vẻ của người bị hại, “Ai đến cứu Tinh Tinh của chúng tôi với! Ai có thể giúp chúng tôi trừng trị ác ma?! Tại sao thói đời này lại không nguyện ý lên tiếng vì người bị hại chứ, ác ma ngược lại lại thành người tốt?I Như thế này không công bằng!”
Một vị nam phóng viên trẻ tuổi nhìn không nổi Tôn Đại Sơn diễn kịch như vậy nữa, anh †a đưa điện thoại trong tay giơ tới trước mặt hắn ta, “Tôn Đại Sơn, chúng tôi bị anh dân dắt sai lệch, hết lần này đến lần khác công kích Lê Mặc và Nhan Nhã Tịnh, như vậy với thực sự là không công bằng!”
“Anh nhìn cho rõ, người thực sự ngược đãi con gái anh, không phải là Lê Mặc và Nhan Nhã Tịnh, mà là Tôn Đại Sơn anh!”
“Không, loại ác ma như anh, căn bản không xứng xưng là cha, dưới gầm trời này làm gì có người cha nào đem con gái của chính mình ép đến đường cùng chứi”
“Tôn Đại Sơn, anh đây rõ ràng chính là ác ý hãm hại Lê Mặc và Nhan Nhã Tịnh, chúng tôi biết, anh thiếu không ít nợ cờ bạc, nói, rốt cuộc là ai cho anh chỗ tốt, để anh hãm hại người vô tội như vậy?!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!