CHƯƠNG 237
Hách Trung Văn là con người tràn ngập tế bào lãng mạn. Anh ta tưởng tượng mình ngụy trang thành hàng chuyển phát nhanh gửi cho Nhan Nhã Tịnh là sẽ chạm tới trái tim thiếu nữ của cô, khi cô nhìn thấy anh ta nhất định sẽ vui đến bật khóc, bổ nhào vào lòng anh ta.
Đến lúc đó, anh ta có thể oai hùng hào sảng ôm lấy cô, nói một câu, ‘Chị đại, đừng khóc’.
Lãng mạn biết bao!
Anh ta ảo tưởng vô số lần những phản ứng của Nhan Nhã Tịnh khi nhìn thấy mình nhảy ra khỏi thùng, lần nào cũng là Nhan Nhã Tịnh rưng rưng nước mắt. Không hề nghĩ rằng niềm vui bất ngờ mình khổ công tạo dựng lại không được cô đón nhận với gương mặt rưng rưng cảm động, mà là con dao chặt thịt sắc bén loang loáng.
Hách Trung Văn bị con dao trong tay Nhan Nhã Tịnh dọa cho giật thót, không tự chủ được lùi lại từng bước: “Chị đại, đừng kích động nhé! Kích động là mất khôn đấy!”
Lúc này Nhan Nhã Tịnh cũng nhận ra Hách Trung Văn, không nhịn được mà thốt lên: “Hách Béo đấy à? Sao lại là cậu? Tôi còn tưởng…”
Nhan Nhã Tịnh sợ mình ngộ thương đến Hách Trung Văn, bèn vội vàng đặt con dao sang một bên. Sáng nay cô kiểm tra lại cơ thể mình lần nữa, vô cùng chắc chắn đêm trước đó chưa phát sinh quan hệ với Lưu Thiên Hàn. Nhưng dù là như vậy chăng nữa, cô cũng rất khó tiếp nhận Hách Trung Văn.
Cô rất nỗ lực để yêu Hách Trung Văn, nhưng cô nhận ra mình đã thất bại rồi. Nếu đã không yêu, cưỡng ép ở bên nhau sẽ chỉ làm dày vò thương tổn cho cả hai mà thôi.
Cô đành để hai đứa trẻ phải thất vọng.
Đương nhiên, Nhan Nhã Tịnh sẽ không nói những lời này trước mặt cả Lưu Thiên Hàn và Hách Trung Văn, cô phải tìm lúc nào nói chuyện nghiêm chỉnh với Hách Trung Văn mới được.
“Chị đại, tôi đây, tôi về sớm!”
Vừa rồi lúc đi ra không ôm được Nhan Nhã Tịnh khiến Hách Trung Văn hơi hụt hẫng, mà cái ôm đã đánh mất đương nhiên phải bổ sung lại. Anh ta phóng khoáng dang rộng hai tay, muốn ôm lấy Nhan Nhã Tịnh.
Hách Trung Văn nhắm mắt lại, vô cùng say mê sáp lại gần Nhan Nhã Tịnh, nhưng anh ta còn chưa kịp đụng vào Nhan Nhã Tịnh thì đã bị Lưu Thiên Hàn ngăn cản.
Hách Trung Văn hồn nhiên không phát hiện ra Lưu Thiên Hàn ngăn cản, ra sức ôm chầm lấy Lưu Thiên Hàn, ghé môi tới gần mặt cậu mình.
Nhan Nhã Tịnh bất đắc dĩ nhìn Hách Trung Văn, nếu Hách Trung Văn hôn trúng anh Lưu, anh Lưu hung tàn như thế không biết có cắt luôn miệng của Hách Trung Văn không nữa?
“Chị đại, sau này mỗi tối đều có thể ôm em rồi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!