CHƯƠNG 752
Dáng vẻ tủi thân đó trông còn đáng thương hơn lúc anh ta gào khóc.
Anh ta co người lại bên cạnh Nhan Nhã Tịnh, rõ ràng là đang lẳng lặng cầu cứu Nhan Nhã Tịnh.
Nhan Nhã Tịnh vô cùng dễ mềm lòng, lúc An Bảo còn bé xíu xiu thì thường làm nũng với cô như vậy.
Nhan Nhã Tịnh tức giận trừng mắt nhìn Lưu Thiên Hàn một cái, gỡ bàn tay to lớn của Lưu Thiên Hàn ra, sau đó nói với Hách Trung Văn vô cùng dịu dàng: “Hách béo, đừng khóc nha đừng khóc nha! Chúng ta không quan tâm đến người đầu óc có vấn đề làm gì! Tôi hát cho cậu nghe, chúng ta đi ngủ có được không?”
“Được đó!” Hách Trung Văn lập tức nở nụ cười: “Tôi không những muốn nghe chị đại hát, tôi còn muốn nghe chị đại kể chuyện nữa.”
“Được, đêm nay tôi kể chuyện Cô bé quàng khăn đỏ cho cậu.” Giọng nói của Nhan Nhã Tịnh dịu dàng như gió thoảng: “Ngày xửa ngày xưa có một cô bé tên là Cô bé quàng khăn đỏ. Một hôm cô bé tới nhà bà ngoại, gặp phải sói xám…”
Hách Trung Văn nghe tới thích thú, khóe miệng Lưu Thiên Hàn run rẩy, Hách Trung Văn chính là con sói xám kia đấy! Sao Nhan Nhã Tịnh lại không nhận ra cơ chứ!
Nhưng hiển nhiên Hách Trung Văn không cho rằng mình là sói xám, sau khi anh ta nghe hết câu chuyện Cô bé quàng khăn đỏ bèn nhướng mày thị uy với Lưu Thiên Hàn: “Sói xám!”
Nhan Nhã Tịnh cười khẽ: “Đúng rồi, Hách béo thật giỏi, hôm nay còn nhận ra được cả sói xám nữa! Hách béo, cậu còn muốn nghe câu chuyện nào nữa?”
“Tôi còn muốn nghe chuyện công chúa Bạch Tuyết.” Không đợi Nhan Nhã Tịnh bắt đầu kể, Hách Trung Văn đã vui vẻ nói rằng: “Lần trước chị đại kể cho tôi nghe, tôi nhớ kết cục rồi, hoàng tử và công chúa sống hạnh phúc bên nhau.”
“Chị đại, tôi chính là hoàng tử, chị đại là công chúa có đúng không?”
“Đúng.”
“Không đúng!”
Hai giọng nói vang lên cùng lúc, Lưu Thiên Hàn lạnh lùng sửa lại lỗi sai của Hách Trung Văn: “Cậu mới là hoàng tử, cháu là người lùn!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!