CHƯƠNG 801
Lưu Thiên Hàn đang trầm mình trong cảm xúc của bản thân thì giọng nói giận dữ của Nhan Nhã Tịnh chợt vang lên bên tai anh.
Anh bất giác cười giễu: “Sao nào? Gặp đàn ông là quấn lấy không buông, cô không phải gái bán hoa, lẽ nào còn là phụ nữ trung trinh tiết liệt?”
Nhan Nhã Tịnh rất yêu Lưu Thiên Hàn, nhưng cô cũng biết phát bực chứ.
Cô tưởng anh chết rồi, cô đau lòng không biết bao ngày bao đêm, cuối cùng cô cũng nhìn thấy anh, vậy mà anh chẳng nói được một câu ấm lòng mà còn coi cô thành loại phụ nữ ấy, cô không nhịn được!
“Đúng, em chính là loại phụ nữ không sạch sẽ đấy!”
Nhan Nhã Tịnh đứng dậy khỏi mặt đất, đôi mắt cô đỏ hoe, mang theo nét tủi thân của cô gái nhỏ, tức giận hét lên với Lưu Thiên Hàn: “Anh Lưu, em nói anh biết, em chính là loại phụ nữ đó đấy!”
“Anh không cần em nữa chứ gì? Trong lòng anh chỉ có Cung Tư Mỹ thôi phải không? Được lắm! Tối hôm nay em sẽ đi tìm người đàn ông khác, bẩn thỉu dơ dáy!”
Mới đầu Nhan Nhã Tịnh nói lời này còn có sức lực tràn trề lời lẽ hùng hồn. Nhưng nói tới sau cùng, trong lòng cô quá khó chịu quá tủi thân, giọng của cô không nhịn được mà nức nở.
Sợ Lưu Thiên Hàn nhìn thấy nét yếu đuối trên khuôn mặt cô, nhìn ra cô miệng hùm gan thỏ, cô hoảng loạn quay mặt đi, nghẹn ngào nói: “Anh Lưu, nếu anh đã không cần em, em cũng chẳng cần anh nữa! Tối hôm nay, em sẽ cho anh cả một rừng sừng!”
Nhan Nhã Tịnh cảm thấy chỉ nói những câu này thôi vẫn chưa đỡ giận. Cô hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Ừm, em đi tìm hai người đàn ông, không, em tìm hẳn mười người, hai mươi người đàn ông luôn, cho anh nhiều sừng nhất Vân Hải!”
“Anh Lưu, anh nghe cho rõ đây, tối nay em chắc chắn sẽ cho anh cái đầu nhiều sừng nhất đất Vân Hải này!”
Nói rồi, Nhan Nhã Tịnh ném luôn chiếc áo khoác voan đang mặc rồi xoay người đi thẳng tới cửa lớn Lam Điều.
Thực ra, Nhan Nhã Tịnh thực sự không có dũng khí xông vào Lam Điều tìm nhiều đàn ông như vậy. Cô đang đánh cược, cô cược Lưu Thiên Hàn cho dù mất ký ức cũng không thể nhìn cô trầm mê trụy lạc.
Có thế nào Lưu Thiên Hàn cũng không ngờ Nhan Nhã Tịnh sẽ quăng chiếc áo voan đi mất, bây giờ cô đang mặc một chiếc áo dây màu trắng, không tới mức hở cái không nên hở. Nhưng nhìn cô ăn mặc như vậy vẫn khiến anh khó chịu không nói được thành lời.
Anh biết, một gái ngành như cô, cơ thể chắc chắn đã bị vô số người đàn ông nhìn thấy rồi. Nhưng giờ này phút này, anh không chịu nổi việc cô ăn mặc như vậy đi tìm bao nhiêu đàn ông như thế.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!