CHƯƠNG 868
Mùa xuân ở Vân Hải thường xuyên có mưa phùn liên miên, nhưng mưa to như vậy thực sự hơi hiếm.
Nhan Nhã Tịnh lái xe, chạy như điên trong màn mưa xối xả, tưởng tượng đến bây giờ Lưu Thiên Hàn đang dịu dàng ôm Cung Tư Mỹ vào lòng, cẩn thận yêu thương quan tâm cô ta, tim cô lập tức đau đến mức sắp không thở nổi.
Lúc sắp đến Tầm Viên, có một đoạn đường gồ ghề bùn lầy. Cho dù trong lòng cô rối loạn đến khó chịu thì cũng không dám tiếp tục lái xe quá nhanh.
Nhan Nhã Tịnh nghe di động đổ chuông, biết là Nhan An Bảo hoặc là Nhan An Mỹ gửi tin nhắn đến. Cô vừa định xem bọn trẻ nói gì thì bỗng nhiên chú ý tới có một người nằm trong vũng bùn phía trước xe thể thao của cô.
Trong lòng Nhan Nhã Tịnh run lên, cô lập tức phanh xe, mới không cán qua người kia.
Nhan Nhã Tịnh không dám chần chừ mở cửa xe, đi xuống.
“Anh bị sao vậy? Anh có bị thương không?”
Nương theo đèn xe sáng tỏ, Nhan Nhã Tịnh có thể nhìn rõ tình hình trước mặt. Cô đỡ người đàn ông kia lên, lúc thấy rõ gương mặt người kia, cô khiếp sợ đến nổi không kìm được kêu thành tiếng.
“Minh Tự!”
Không phải Nhan Minh Tự.
Người đàn ông này thật sự rất giống Nhan Minh Tự, nhưng Nhan Nhã Tịnh lại có thể xác định, anh ta không phải em trai Nhan Minh Tự của cô.
Bây giờ Nhan Minh Tự còn đang nằm trên giường bệnh trong bệnh viện, không thể nào bỗng nhiên xuất hiện ở chỗ này được. Quan trọng hơn là rõ ràng cơ thể người đàn ông này cường tráng hơn Nhan Minh Tự hàng năm nằm trên giường nhiều.
Tuy có câu lương y như từ mẫu, nhưng Nhan Nhã Tịnh càng ghét xen vào việc của người khác.
Xã hội bây giờ, có lòng tốt cứu người, cuối cùng rất có thể còn bị người ta trả đũa, rước họa vào thân.
Nhưng nhìn gương mặt giống Nhan Minh Tự bảy tám phần này, dù thế nào Nhan Nhã Tịnh cũng không thể thấy chết mà không cứu được.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!