Sân khấu biểu diễn là sân tròn trên quảng trường, mấy trăm mét vuông toàn bộ được trang trí thành sân khấu, khán giả đứng ở lan can tầng một xem diễn.
Chu Tiêu Đồng nói xong quy định liền dẫn nhóm Quả Hạnh qua đó, sớm chiếm một chỗ đẹp, tránh vào muộn chỗ đẹp đều hết.
Bảy giờ, lan can tầng một đã vây ba lớp người.
Vòng trong phần lớn là nhóm fan nghệ sĩ biểu diễn hôm nay. Bọn họ biết tin, muốn đến xem idol nhà mình, đương nhiên sẽ đến sớm chọn vị trí đẹp. Còn vòng ngoài phần lớn là người qua đường tới xem náo nhiệt. Nơi này vốn là khu phố thương mai, đông người, có nhiều người thấy có sân khấu liên dừng lại hóng hớt.
Sau bảy giờ, buổi biểu diễn bắt đầu.
Lúc này, Lý Hi Hạnh đang ở trong phòng chờ.
Buổi biểu diễn này mời đến mười mấy nghệ sĩ, Lý Hi Hạnh lên sân khấu vào nửa sau chương trình. Chương trình yêu cầu cô trong khoảng thời gian này chờ ở phòng nghỉ, ki nào đến lượt ban tổ chức sẽ thông báo.
Đây là buổi biểu diễn đầu tiên của cô sau khi cuộc thi kết thúc, không thể không nói, trong lòng cô quả thực căng thẳng. Cô ôm ghita trong góc, tùy tiện gảy vài âm.
Sau khi mỗi nghệ sĩ đi ra, cô có thể nghe thấy tiếng hoan hô cùng tiếng thét chói tai. Cô nghĩ, không biết hôm nay có ai tới xem cô hát không. Chút nữa đi ra, lỡ không có ai đó vỗ tay cho mình, chắc chắn cô sẽ thấy thất vọng.
Đúng lúc này, di động của cô rung lên.
Cô lấy ra, là tin nhắn của Chu Tiêu Đồng.
Chu Tiêu Đồng gửi cho cô một ảnh chụp hiện trường. Trên ảnh chụp Chu Tiêu Đồng quay lưng với lan can, di động trong tay cô giơ cao, sau lưng cô phía sân khấu quảng trường là một nhóm người đỏ tươi. Cô nhìn vào ống kính, cười tươi rói, giơ ngón cái sát gương mặt.
"Mọi người đều đang chờ cô lên sân khấu đó. Sắp không chờ được nữa rồi!".
Lý Hi Hạnh nhìn ảnh chụp, không nhịn nổi nở nụ cười, tâm tình yên tĩnh lại, căng thẳng cũng giảm đi rất nhiều.
Cô trả lời: "Cám ơn. Sẽ không để mọi người thất vọng đâu".
"Cố lên!" Chu Tiêu Đồng nói, "Chờ mong cô biểu diễn!".
Chu Tiêu Đồng gửi tin nhắn cho Lý Hi Hạnh xong, cất di động đi, tiếp tục xem biểu diễn. Một nghệ sĩ vừa biểu diễn xong, nhóm người bên cạnh nào đều hào hứng vỗ tay reo hò cổ vũ.
Chu Tiêu Đồng ngoái đầu nhìn quanh, vẻ mặt ai cũng hưng phấn. Bầu không khí được đẩy lên rất cao.
Khen ngợi khi thấy người khác biểu diễn xuất sắc là bản năng của con người, nếu đầu đường có người hát rong hát hay, phần lớn người đi đường sẽ dừng lại xem, chân thành vỗ tay. Mà được tập đoàn kinh doanh mời đến biểu diễn, toàn là nghệ sĩ chuyên nghiệp, sao có thể kém? Ca sĩ chuyên nghiệp, dàn nhạc chuyên nghiệp, phương tiện âm nhạc xịn, ánh đèn lấp lánh... Không khí hào hứng như vậy, nếu ai đó có vẻ mặt lạnh nhạt mới là không bình thường.
Đương nhiên không phải ai cũng cam tâm tình nguyện cổ vũ cho idol nhà khác. Lúc bắt đầu cũng có những người lạnh mặt không chịu, nhưng Chu Tiêu Đồng đã phổ biến quy định, cho nên những người keo kiệt cả những cái vỗ tay không thể chỉ trích đồng đội của mình. Một nhóm quan trọng nhất là bầu không khí, nếu tất cả mọi người quanh mình đều tỏ ra cay cú và ghét bỏ, thì chính mình cũng chẳng vui vẻ gì; nhưng nếu mọi người ai cũng vui vui vẻ ve, một mình mình lạnh mặt cũng chẳng phải việc dễ dàng. Dần dần, một vài người bị cả nhóm ảnh hưởng, thấy rằng sao mình phải bày ra cái vẻ mặt ủ ê ghét bo ấy làm gì, kệ đi, người ta hát mình cũng hát, không hát thì lắc lư theo giai điệu, hoàn toàn đắm chìm vào buổi biểu diễn.
Quả Hạnh phấn khích vui sướng nhưng những người khác chưa chắc đã được vậy.
Khán đài hình tròn, vây xung quanh sân khấu, fan các nghệ sĩ chiếm đóng một cung tròn nhỏ. Hôm nay chương trình mời tới mấy nghệ sĩ từ chương trình tìm kiếm tài năng, fan mấy nghệ sĩ này đều có tinh thần tranh đua hơn các nghệ sĩ truyền thống, có mấy nhà bủn xỉn không muốn vỗ tay reo hò cho nghệ sĩ nhà khác. Tuy rằng người qua đường đằng sau bất chấp cổ vũ cho tất cả, nhưng trong vòng fan đứng sát lan can thì rất rõ ràng, thế nên phần lớn thời gian các nghệ sĩ lên sân khấu, trong vòng tròn fan thường xuyên có vài đoạn cung tròn tỏ ra lạnh nhạt, khiến người khác khó chịu.
Không bao lâu sau, Ngụy Thiến lên sân khấu.
Chu Tiêu Đồng hét to một tiếng "Ngụy Thiến", vẫy que sáng về phía sân khấu. Bên cạnh cô nhóm Quả Hạnh cũng cổ động hoan hô, cho Ngụy Thiến thanh thế không nhỏ.
Ngụy Thiến vừa ra, chỉ thấy khán đài nghìn nghịt người, nhất thời không phân biệt được đâu là fan nhà mình, theo bản năng nghệ sĩ, ai vỗ tay cho cô cô vẫy tay hướng đó, vì thế nên cô vẫy tay với nhóm Quả Hạnh, sau đó mới tìm thấy vị trí "Hạt Súng" nhà mình, vừa vẫy tay vừa hôn gió.
Chờ Ngụy Thiến xuống sân khấu, Hạt Súng bên kia đều bàn luận chuyện vừa nãy.
"Ôi, nhóm Quả Hạnh bên kia thân thiện ghê, lúc Thiến Thiến xuất hiện họ cũng cổ vũ hết mình luôn ấy".
"Đều xuất thân từ Super Voice mà, chắc Lý Hi Hạnh với Thiến Thiến quan hệ không tệ đâu".
"Đợi chút nữa Lý Hi Hạnh ra, chúng ta hay là cũng tiếp ứng cho cô ấy chút?".
Người phụ trách nhóm fan ở Thượng Hải của Ngụy Thiến lên tiếng: "Chút nữa Lý Hi Hạnh ra, chúng ta cũng nhiệt tình chút! Đều là tuyển thủ cùng nhà, đừng để người ta nói nhà mình keo kiệt!".
Hôm nay tới đây biểu diễn cũng có nhiều tuyển thủ đến từ chương trình tìm kiếm tài năng, nhưng không phải ai cũng đến từ Super Voice, cũng có một số người đến từ chương trình khác. Tâm lý con người rất kì lạ, ở trong một cái vòng nhỏ hẹp lại muốn đem người cũng ở trong cái vòng nhỏ hẹp ấy xem như đối thủ. Nhưng thoát ra khỏi cái vòng nhỏ hẹp đến một cái vòng lớn hơn, lại xem nhưng đối thủ ở trong cái vòng nhỏ hẹp ấy là đồng bọn.
Trưởng nhóm fan nhỏ này nói xong, Hạt Súng truyền tai nhau, mọi người đều sôi nổi tỏ vẻ hiểu rõ, dồn sức chờ đợi.
Rốt cuộc, sau khi một nghệ sĩ biễu diễn xong, Lý Hi Hạnh ôm đàn ghita lên sân khấu.
Cho dù đã chuẩn bị tâm lý trước, nhưng khi từ trong bóng tối bước ra sân khấu đầy ánh đèn, cô vẫn không tránh khỏi căng thẳng. Cho dù cô không phải người cần tiếp năng lượng từ quần chúng cho, nhưng người ưu tú thế nào cũng chỉ là người bình thường, không ai không hy vọng được người khác công nhận. Cô nghe thấy những người nghệ sĩ khác lên sân khấu đều được nhiệt liệt reo hò, nếu như đến lượt cô lại yên ắng lạnh lẽo... Thế thì thực xin lỗi tập đoàn mời cô đến biểu diễn, cũng thực xin lỗi những người cố ý đến xem cô biểu diễn rồi.
Nhưng nháy mắt khi cô hoàn toàn đứng dưới ánh đèn sân khấu, trên khán đài bạo phát cơn sóng thần tiếng hét chói tai và tiếng vỗ tay.
Toàn bộ khán đài hình tròn, không khí nhiệt liệt, không có một chỗ nào im lặng!
Lý Hi Hạnh ngẩn người, nở nụ cười.
Cô đến trước micro, điều chỉnh vị trí micro, ra hiệu với dàn nhạc đệm phía sau, âm nhạc liền vang lên.
Nhóm người trên khán đài đều yên tĩnh, tất cả nghiêm túc nghe cô biểu diễn. Ai biết lời thì cùng cô hát, ai không biết thì lắc que sáng theo nhịp.
Na Na kinh ngạc, vừa nhìn Lý Hi Hạnh trên sân khấu, vừa đến bên Chu Tiêu Đồng nhỏ giọng thì thầm: "Trời ạ, mọi người ai cũng cổ vũ nhiệt tình ghê, tớ đang lo chúng ta cổ vũ cho người ta, người ta lại mặc kệ mình. Không nghĩ tới những nhà khác lại tốt như vậy đấy!".
Chu Tiêu Đồng mỉm cười.
Tuy rằng không ai cũng nguyện ý chủ động bày tỏ ý tốt của mình cho người khác, nhưng phần lớn người được người khác giúp đỡ, sẽ đồng ý bày tỏ lại ý tốt của mình. Bọn họ là Quả Hạnh, mặc áo của fanclub Lý Hi Hạnh, đèn còn giơ tên Lý Hi Hạnh, họ yêu mến ai nhìn qua là thấy, không cần cố tình ghét bỏ nghệ sĩ khác để tỏ lòng trung thành. Hơn nữa đây là biểu diễn thương mại, ban tổ chức mời nghệ sĩ tới, cố ý thuê sân khấu ở nơi náo nhiệt, mục đích đương nhiên là muốn náo nhiệt thu hút người khác, chứ ai quan tâm nghệ sĩ nào được hoan nghênh, fan nhà nào tiếp ứng chứ. Cho người ta mặt mũi, người ta có lý do gì làm mất mặt bạn đây?
Lý Hi Hạnh hát hai bài, kết thúc biểu diễn, trên khán đài lần nữa điên cuồng hoan hô reo hò!.
Không nghi ngờ gì cả, những nghệ sĩ được biểu diễn đến giớ, người được cổ vũ cuồng nhiệt nhất là Lý Hi Hạnh!
Ánh mắt Lý Hi Hạnh lướt qua một vòng, khoảng cách xa, ánh đèn chói mắt, cô không thấy rõ người trên khán đài. Cô phất tay một vòng 360 độ cám ơn khán giả, cuối cùng cũng thấy tên cô được giơ lên, một mảng đỏ rực.
Cô cười vui vẻ.
Lý Hi Hạnh xuống sân khấu, người vây xung quanh đều xì xào bàn tán.
"Vừa nãy là ai thế? Hát hay ghê ấy, là ngôi sao lớn à? Đâu cũng thấy fan cô ấy, hét đến điếc tai tôi luôn!".
"Cậu không xem Super Voice năm nay à? Đấy là Lý Hi Hạnh của Super Voice đấy!".
"Ôi, tôi chưa coi. Để về nhà lên mạng coi, minh tinh này không tồi đâu!".
Đến lúc chương trình kết thúc, MC chương trình ra phát biểu. Lần này chương trình biểu diễn nhằm mục đích kỉ niệm mười năm thành lập tập đoàn ô tô, MC kể mười năm phát triển của tập đoan, lại nói phương hướng tương lai.
Rất nhiều người hết hứng thú, xem xong biểu diễn liền rời đi. Nhưng nhóm Quả Hạnh mà Chu Tiêu Đồng và Na Na dẫn dầu vẫn xem đến cuối, còn phấn chấn vui sướng hô tên tập đoàn ô tô. Những người qua đường đứng xem lúc này mới biêt à, đây là hoạt động của tập đoàn ô tô XX tổ chức.
Sau khi hoạt động chấm dứt, mọi người đều chưa đã thèm mà chia tay.
Đám người tản ra, công nhân vệ sinh sớm chuẩn bị mang chổi hót rác chạy tới. Mỗi lần có hoạt động, nhóm công nhân này đều phải tăng ca, bởi vì sau khi nhóm người đông đúc tan đi nhất định rác rưởi sẽ vất đầy đất. Nơi này là trung tâm mua sắm họ phải nhanh chóng quét sạch rác, tránh ảnh hưởng đến buôn bán.
Nhưng nhóm công nhân vệ sinh này đến nơi, lại thấy một hình cung sạch sẽ, dường như không có rác rưởi nào, khác biệt hoàn toàn so với những chỗ khác.
"Chỗ này lúc nãy không có người à? Sao sạch thế?" Có người hỏi.
"Sao lại không có, vừa rồi chỗ nào cũng có người! Tôi nhớ rõ chỗ này là một đám người áo đỏ rực".
Nhóm vệ sinh này đương nhiên không hiểu đó là quần áo của fan một nghệ sĩ, chỉ nhớ mang máng có một đám người mặc quần áo đỏ chói. Nhưng công nhân vệ sinh không hiểu, người khác lại hiểu.
Sau khi hoạt động kết thúc, người phụ trách hoạt động cũng ở ngoài sân, chỉ huy thu thập đạo cụ và an ninh cho các minh tinh rời đi.
Hoạt động biểu diễn thương mại như thế này, không phải do chính tập đoàn tổ chức, mà là tìm một công ty quảng cáo chuyên nghiệp phụ trách hoạt động và tuyên truyền. Công ty quảng cáo lập kế hoạch hoạt động cho các tập đoàn lơn, giao tiếp mỗi ngày với tập đoàn, xã giao tuyên truyền cho kế hoạch của họ.
Người phụ trách hoạt động giờ phút này đang đứng trên sân, anh ta nhìn nhân viên công tác bận rộn thu dọn, nghĩ ngợi rất lâu.
Khi họ đi mời minh tinh tới diễn, có những minh tinh nổi tiếng, họ biết fan tới rất đông, thế nên sẽ chủ động tìm fanclub, giải thích chương trình và những điều cần chú ý. Nhưng có những fanclub đối với họ lạnh nhạt, chê họ nhiều chuyện, cảm thấy mình chỉ đi tiếp ứng idol, quan tâm mặt mũi ban tổ chức làm gì, ban tổ chức sao dám khoa tay múa chân ngăn cản họ. Từ đó, các fan tới hiện trường, có thể do đứng không đúng chỗ, xung đột với nhân viên công tác. Chuyện này xảy ra, cho dù là nghệ sĩ có nổi tiếng đến đâu, nếu lần sau có dịp họ cũng tránh xa nghệ sĩ đó, ai lại mong rước phiền phức vào người chứ?
Nhưng lần này fan của Lý Hi Hạnh lại chủ động tìm họ, dò hỏi xem có chú ý đặc biệt nào không, thái độ tích cực khiến ai cũng thoải mái. Mà khi hoạt động tổ chức, trong rất nhiều fan, Quả Hạnh của Lý Hi Hạnh cũng rất xuất sắc.
Môt lúc sau, anh ta móc di động ra, gửi tin nhắn vào nhóm công việc.
"Lần sau có hoạt động thì mời Lý Hi Hạnh đi, Nghệ sĩ tốt, fan cũng tốt!".