Chu Tiêu Đồng gửi xong mấy tin, thấy Nữu Gia vẫn không hé răng, mới thở phào nhẹ nhõm!
--- Xem ra Nữu Gia thấy tin nhắn cô gửi, đang chờ cô nói.
Vì thế Chu Tiêu Đồng tiếp tục gõ bàn phím.
Hội trưởng Thượng Hải – Đồng Tâm Đồng Thoại: "Tiêu Tiêu, fanclub không chỉ có mình cậu, vì sao có người không hợp ý, cậu lại muốn người ta từ chức? Như vậy có quá đáng không hả?"
Tiêu Tiêu sửng sốt! Đồng Tâm Đồng Thoại này lại dám trực tiếp nhằm vào cô ta?! Không lầm chứ?!
Chu Tiêu Đồng giả ngốc bạch ngọt trước mắt Tiêu Tiêu đủ lâu rồi, bây giờ cô đã ngồi vững vị trí quan to địa phương, mà căn cơ của Tiêu Tiêu lung lay sắp đổ, cho nên cô chẳng cần tránh mũi nhọn nữa.
Lời nói làm Tiêu Tiêu cảm thấy càng quá đáng còn ở phía sau cơ!
Hội trưởng Thượng Hải – Đồng Tâm Đồng Thoại: "Tiêu Tiêu, sao tớ lại thấy cậu đang khích tướng, muốn để Nữu Gia rời đi? Cậu luôn nói Nữu Gia nhằm vào cậu, sao tớ thấy chính cậu mới đang nhằm vào Nữu Gia thế!".
Tiêu Tiêu: "!!!"
Cô ta đúng là đang khích tướng, nhưng cô ta cho rằng người khác không nhìn ra! Cô ta suy nghĩ về thế cục phức tạp của fanclub sau này, ép Nữu Gia chủ động giao ra vị trí Hội trưởng Bắc Kinh mới giúp cô ta loại bỏ được nỗi lo, đáng lẽ chỉ có cô ta mới biết, sao người khác có thể nghĩ ra chuyện này chứ! Đồng Tâm Đồng Thoại này thông minh đến quá đáng đi!
Sau khi Chu Tiêu Đồng nhắn tin, những người vẫn luôn theo dõi không dám lên tiếng trong tầng quản lý bỗng giật mình.
Dù sao cũng là tầng quản lý, tuổi tác mọi người không còn nhỏ, phần lớn đã ra trường, đi làm, trẻ nhất cũng là sinh viên. Bởi vì đã qua tuổi không phân xanh đỏ đen trắng mà xông lên, nên mọi người đều tương đối lý trí, gặp chuyện cãi nhau, không vội vã gia nhập chiến tranh, mà khuyên nhủ hai bên đừng khắc khẩu, nếu khuyên không được thì im lặng.
Hôm nay Tiêu Tiêu và Nữu Gia cãi nhau thành như vậy, có mắt đều thấy là do Tiêu Tiêu vô cớ gây sự. Nhưng chuyện Tiêu Tiêu phát giận lớn như hôm nay cũng có thể giải thích, chịu quá nhiều áp lực nên suy sụp tâm lý chẳng hạn. Người mà, sao có thể không có cảm xúc chứ?
Nhưng Đồng Tâm Đồng Thoại vừa nói ra, mọi người kéo lại lịch sử trò chuyện, cũng thấy không hợp lý. Đồng Tâm Đồng Thoại nói đúng! Nữu Gia đâu có gây sự, người gây sự là Tiêu Tiêu mà! Nữu Gia chỉ lặp lại muốn Tiêu Tiêu cho một lý do hợp lý; Tiêu Tiêu lại nói muốn làm thì làm, không làm thì biến. Hơn nữa còn dùng đủ loại cách thức cường điệu chuyện: Nhanh chóng từ chức đi!
---- Đây còn không phải là khích tướng à?
Hội trưởng Thượng Hải – Đồng Tâm Đồng Thoại: "Tớ không cảm thấy Nữu Gia nói gì sai, Tiêu Tiêu, cậu và Thuyền Buồm ôm chuyện vào người, nhưng lại bắt mọi người cùng chịu trách nhiệm, quá không hợp lý! Nữu Gia chỉ muốn một câu trả lời, Quả Hạnh của fanclub Bắc Kinh cũng muốn một câu trả lời, câu trả lời này ngoài cậu ra còn ai có thể trả lời thay đây!"
Hội trưởng Thượng Hải – Đồng Tâm Đồng Thoại: "@ Hội trưởng Bắc Kinh – Nữu Gia, cậu không được từ chức. Cậu từ chức cũng là làm được việc gì. Giờ cậu là Hội trưởng Bắc Kinh, cậu có thể vì Bắc Kinh mà lên tiếng, nếu cậu đi rồi, đổi người khác lên, người đó là ai cậu biết không? Có thể phụ trách thay cậu không? Chuyện hiện tại giải quyết được không? Cho nên cậu không được từ chức!"
Chu Tiêu Đồng là tiểu thuyết gia, tốc độ tay luyện nhiều năm nhanh hơn bình thường rất nhiều, cô gửi một đống tin nhắn vào trong nhóm, mọi người vừa xem xong một lại có thêm một, người khác không thể chen ngang.
Nữu Gia nhìn tin nhắn Chu Tiêu Đồng gửi đến, ngẩn ra trong chốc lát, đầu óc lập tức sáng suốt hơn hẳn!
Vừa rồi cô bị Tiêu Tiêu nói đến u mê. Tiêu Tiêu nói cô làm Hội trưởng Bắc Kinh thì không có tư cách nói ra nói vào. Vì thế cô liền nghĩ, cô không thèm làm Hội trưởng Bắc Kinh nữa, cô có chính kiến, cô muốn phát biếu! Nhưng nếu cô từ chức, cô còn có thể phát biểu ý kiến à? Cô càng nói càng không có lý thì có!
Hơn nữa cô đi rồi, ai sẽ là người lên thay chứ! Tiêu Tiêu khó chịu với cô như vậy vì cô không nghe lời. Nếu tìm người kế nhiệm, chắc chắc tuyển người không có chủ kiến, chỉ biết chịu trách nhiệm mà không dám nổi giận!
Cô bỏ không làm, nhất thời sảng khoái, nhưng vui vẻ thoải mái qua rồi, chuyện khó chịu liền kéo đến. Không chỉ cô khó chịu, các bạn nhỏ của fanclub Bắc Kinh cũng khó chịu, chỉ có Tiêu Tiêu thoái mái thôi!
Một lát sau, Nữu Gia bình tĩnh lại nhắn tin.
Hội trưởng Bắc Kinh – Nữu Gia: "Đồng Đồng nói đúng. Tớ không từ chức. Tiêu Tiêu, tớ có một vấn đề muốn hỏi cậu, cậu cho tớ một thời gian cụ thể, khi nào công khai sổ sách?"
Hội trưởng Thượng Hải – Đồng Tâm Đồng Thoại: "Không từ chức là tốt rồi!!".
Hội trưởng Thượng Hải – Đồng Tâm Đồng Thoại: "Nếu muốn nói đến trách nhiệm của tầng quản lý, tớ thấy chúng ta nên càng làm càng tốt, như vậy nhóm Quả Hạnh mới tin tưởng, gia nhập fanclub, đây mới là trách nhiệm của tầng quản lý. Hiện giờ có người nghi ngờ fanclub, biện pháp nói cho có lệ không phải biện pháp giải quyết, mà phải cho người ta một đáp án tin phục, đây mới là biện pháp lâu dài!".
Hội trưởng toàn quốc – Tiêu Tiêu: "..."
Hội trưởng toàn quốc – Tiêu Tiêu: "Đồng Tâm, cậu đang dạy tôi làm việc thế nào ấy hả?"
Hội trưởng Thượng Hải – Đồng Tâm Đồng Thoại: "Tớ cho rằng cách làm của cậu có vấn đề, cho nên đưa ra ý kiến. Cậu cảm thấy tớ nói không đúng, mọi người có thể cùng thảo luận".
Hội trưởng Thượng Hải – Đồng Tâm Đồng Thoại: " 'cậu đang dạy tôi làm việc thế nào ấy hả?' Cậu nói như vậy không khác gì dùng mắt nhìn từ trên xuống, ngầm nói với tớ là 'Cô có tư cách dạy tôi sao?'. Chẳng lẽ cậu là hội trưởng toàn quốc, chúng tớ không thể có ý kiến à? Có lý thì nói rõ, có chuyện thì thảo luận, áp đặt thế không gọi là thảo luận!"
Hội trưởng toàn quốc – Tiêu Tiêu: "........."
Hội trưởng toàn quốc – Tiêu Tiêu: "Cho nên cậu không chỉ dạy tôi phải làm thế nào, tôi nói thế nào cậu cũng quản hả?"
Mọi người đang nhìn trộm chuyện trong nhóm sốt ruột tim đều tọt lên cổ họng rồi!
Mọi người chưa từng gặp chuyện lớn như vậy trong nhóm quản lý, nếu là mặt đối mặt, chắc giây tiếp theo sẽ cầm gạch lao vào đập nhau quá!
Nữu Gia với Tiêu Tiêu lúc này có cãi nhau, nhưng Nữu Gia nói chuyên, Tiêu Tiêu vô cớ gây sự "Từ chức thì từ chức đi, không từ chức thì im lặng", không đến mức công kích nhau. Nhưng Đồng Tâm Đồng Thoại vừa đứng ra, câu nào cũng nhằm vào Tiêu Tiêu, không uyển chuyển tránh đi, mà chính diện đâm tới đó!
Kíƈɦ ŧɦíƈɦ! Quá kíƈɦ ŧɦíƈɦ!!
Hội trưởng Thượng Hải – Đồng Tâm Đồng Thoại: "Tớ nói câu nào không đúng, mong cậu chỉ ra!"
Hội trưởng Thượng Hải – Đồng Tâm Đồng Thoại: "Nếu cậu không chỉ được tớ nói sai ở đâu, vậy đừng lảng tránh đề tài "trách nhiệm" này. Tớ tin rằng mọi người đều đồng ý chia sẻ trách nhiệm, hy vọng mình có thể làm gì đó cho fanclub. Như vậy cũng mong Hội trưởng đại nhân đừng đem nồi không minh bạch ném lên đầu mọi người, có việc tất cả mọi người cùng xử lý!"
Tiêu Tiêu mang theo ý đồ kéo Chu Tiêu Đồng ra khỏi chuyện này. Nếu Chu Tiêu Đồng trả lời: "Đúng, tôi muốn dạy cậu làm thế nào đấy" hoặc là "Tôi không dám dạy cậu" thì đề tài đã bị kéo sang chuyện khác. Tiêu Tiêu mang theo đề tài mới, tranh chấp giữa hai người đã thành vấn đề khác, ai cũng không có lý.
Nhưng Chu Tiêu Đồng tử thủ trận địa, kiên quyết không đổi hướng. Quay một vòng, chọc thủng bẫy của Tiêu Tiêu, lập tức quay lại chủ đề ban đầu.
Tiêu Tiêu tức đến mức muốn đập di động!
Cô ta phát hiện ra, cô ta đã nhìn lầm Đồng Tâm Đồng Thoại! Ngốc bạch ngọt gì chứ? Ngốc cái rắm! Bạch cái rắm! Ngọt cái cmn! Đây chính là một kẻ xấu bụng! Kẻ này giả thành một người ngọt ngào dễ thương, cuối cùng thì sao? Há miệng ra là ăn thịt người, mỗi câu đều đẩy cô ta đến vực sâu, muốn chỉnh cô ta đến chết!
Tiêu Tiêu run run gõ chữ, vì giận mà tay phát run, đánh sai vài lần, một câu nửa ngày mới gõ xong.
Hội trưởng toàn quốc – Tiêu Tiêu: "Tốt, cậu lợi hại! Lời của cậu đều là lời hay!".
Hội trưởng toàn quốc – Tiêu Tiêu: "Tôi ném nồi lên đầu các cậu bao giờ? Tôi đã đồng ý công khai sổ sách thì sẽ công khai! Có phải tôi không được có thời gian ăn ngủ nữa không? Phải làm việc không ngừng nhỉ?"
Vòng một vòng lớn, lại trở lại chuyện ban đầu, Tiêu Tiêu không còn bài để đánh, chỉ có thể tiếp tục dùng chiêu kể khổ, để mọi người thông cảm.
Hội trưởng Thượng Hải – Đồng Tâm Đồng Thoại: "Sao phải mệt vậy? Tớ ở Thượng Hải cách cậu không xa. Gần đây cũng không có việc gì làm, nếu không thể hỗ trợ qua internet thì tớ sẽ tới tận nơi giúp. Giúp sửa hóa đơn, đối chiếu chi tiêu, hỗ trợ giao hàng, tớ đều có thể làm!"
Tiêu Tiêu: "..."
Đường lui kể khổ cuối cùng cũng bị người ta chặn mất!
Hội trưởng Thượng Hải – Đồng Tâm Đồng Thoại: "Lúc trước, tớ có hỏi qua nhà xưởng nào may đồ, cậu không nói. Sau đó khi nào có vấn đề, cậu lại kêu khổ, kêu mệt, chính cậu không chịu phân công công việc, vì sao thế? Là do cậu không muốn phân công, hay không dám giao cho người khác làm?"
Hội trưởng toàn quốc – Tiêu Tiêu: "Tôi không phải không phân công công việc! Lúc trước không đủ người, chuyện gì tôi cũng phải làm. Việc thì tôi và Thuyền Buồm đã làm một nửa, nếu tìm người khác đến, vấn đề lại nhiều thêm ra! Tôi nói lại lần nữa, người không làm thì không biết có bao nhiêu rắc rối, đừng đứng bên cạnh khoa chân múa tay nữa!"
Hội trưởng toàn quốc – Tiêu Tiêu: "Đủ rồi! Ra tiền, bỏ sức đều là tôi, lời khen chả thấy đâu, còn bị nghi ngờ, chịu đủ rồi!".
Hội trưởng Thượng Hải – Đồng Tâm Đồng Thoại: "Không phân công công việc, ý kiến người khác đưa ra thì không chịu dùng, phương án giải quyết cũng không đưa ra được. Kêu khổ kêu mệt là giải quyết được vấn đề à?"
Hội trưởng Thượng Hải – Đồng Tâm Đồng Thoại: "Nếu năng lực cùng sức khỏe không đủ, thì cậu nên suy nghĩ đến việc từ chức đi. Không cần vất vả thế đâu."
Tiêu Tiêu: "........................."
Không lâu trước, cô ta khích tướng Nữu Gia, hiện giờ có người y như đúc trả lại cho cô ta!
Yêu cầu cô ta từ chức! Đùa gì thế!!!!!
Tiêu Tiêu bị dẫm đến giới hạn, giận không kìm được!
Hội trưởng toàn quốc – Tiêu Tiêu: "Đồng! Tâm! Cô có ý gì?! Cô đang nghi ngờ năng lực và nhân phẩm của tôi à?"
Hội trưởng Thượng Hải – Đồng Tâm Đồng Thoại: "Tôi chỉ muốn giải quyết vấn đề. Vấn đề phải được giải quyết đúng không?"
Hệ thống thông báo: Hội trưởng Thượng Hải – Đồng Tâm Đồng Thoại bị Hội trưởng toàn quốc – Tiêu Tiêu đá ra khỏi nhóm.
Hội trưởng Bắc Kinh – Nữu Gia: "!!!"
Hội trưởng Quảng Châu – Thích Ăn Người Hồ Kiến: "................."
Hội trưởng Phúc Kiến – Đừng Ăn Tôi: "............."
Hội trưởng Tứ Xuyên – Hắc Bạch: "???"
Chu Tiêu Đồng đang gõ chữ một nửa trơ mắt nhìn cửa sổ chat biến mất, sau đó thu được thông báo bị đá ra khỏi nhóm, không khỏi sửng sốt.
Nhưng cô không tức giận, chỉ lắc đầu, thở dài một hơi.
Đối phương bị cô áp bức đến nóng nảy rồi!
Tiêu Tiêu lần này bị ép đến cực hạn.
Cho dù cô ta biết nết dùng quyền lực đá người khỏi nhóm chắc chắn bị phê bình, nhưng bị phê bình thì sao?! Nếu để Đồng Tâm Đồng Thoại tiếp tục nói hươu nói vượn, vị trí Hội trưởng toàn quốc cô ta còn không ngồi yên đây!! Thà rằng mạnh mẽ một lần, vượt qua cửa ải khó khăn này, người khác có ý kiến, từ từ trấn an là được.
Hội trưởng toàn quốc – Tiêu Tiêu: "Tôi đuổi người đi".
Hội trưởng toàn quốc – Tiêu Tiêu: "Sổ sách hai ba tuần nữa tôi sẽ công khai. Chuyện tôi đáp ứng tôi sẽ làm được!".
Hội trưởng toàn quốc – Tiêu Tiêu: "Mọi người đừng tưởng tôi không tiếp thu ý kiến nên đá người. Thứ nhất, vị trí Hội trưởng Thượng Hải của Đồng Tâm Đồng Thoại danh không chính, ngôn không thuận, là Na Na tự ý nhường. Cô ta không qua kiểm tra đánh giá của fanclub, cho nên không được tiếp tục làm. Thứ hai, chuyện gì nói chuyện đó, cô ta lặp đi lặp lại vấn đề, công kích nhân phẩm tôi, ảnh hưởng đến đoàn kết của fanclub! Nếu cô ta không công kích tôi, mà là người khác, tôi cũng không chịu được hành vi này! Fanclub là nơi vì yêu mến mà thành lập, không được để người lòng dạ xấu xa làm không yên ổn, cả ngày chửi bới nhau!"
Hội trưởng Bắc Kinh – Nữu Gia: "A!"
Hội trưởng Bắc kinh – Nữu Gia: "Giờ lại nói cô ấy danh bất chính ngôn bất thuận? Lúc cô ấy giúp cô làm đồ tiếp ứng thì sao? Không hợp liền đá người ta à? Lợi hại!".
Hội trưởng toàn quốc – Tiêu Tiêu: "Tôi còn lời này, Nữu Gia, nếu cô không muốn làm thì đi đi!"
Hội trưởng Bắc Kinh – Nữu Gia: "Có thể. Tôi đi!"
Hội trưởng Quảng Châu – Thích Ăn Người Hồ Kiến: "Đừng!"
Hệ thống thông báo: Hội trưởng Bắc Kinh – Nữu Gia đã rời khỏi nhóm.
Hội trưởng Quảng Châu – Thích Ăn Người Hồ Kiến: "Tớ đi...."
Tiêu Tiêu lạnh mặt nhìn tin tức trong nhóm.
Cô ta đã đến nông nỗi phải sử dụng quyền thế. Đây đúng là hạ hạ sách, chính cô ta cũng biết, nhưng không còn cách nào khác.
Đồng Tâm Đồng Thoại ở vị trí Hội trưởng Thượng Hải không thua gì vị trí Hội trưởng Bắc Kinh, nhưng không có căn cơ, còn chưa làm Hội trưởng được mấy ngày, hơn nữa cách lên nắm quyền danh không chính, ngôn không thuận. Cô ta muốn mạnh tay tước quyền của Đồng Tâm Đồng Thoại, dễ hơn so với Nữu Gia rất nhiều. Nữu Gia thì vẫn dùng phép khích tướng, để cô thành thật giao quyền binh ra thì tốt rồi.
...... Nữu Gia chắc là sẽ giao ra chứ?
Chu Tiêu Đồng sau khi bị đá ra liền lập tức gọi điện thoại cho Nữu Gia.
Tiếng chuông vang lên mấy tiếng, đối diện mới nhấc máy.
Chu Tiêu Đồng mở miệng, câu đầu tiên chính là: "Nữu Gia! Đừng xúc động!"
Chu Tiêu Đồng hiểu tính tình Nữu Gia, Nữu Gia là người có tâm huyết chính nghĩa. Mình bị đá, Nữu Gia cũng không tiếp tục để im được. Nếu Nữu Gia cũng từ chức, fanclub chắc chắn rồi loạn chết!
"Hai giây trước khi tớ nhận điện thoại", Nữu Gia nói: "Tớ vừa rời nhóm Áo bông nhỏ".
"..........."
Chu Tiêu Đồng xoa huyệt thái dương, bất đắc dĩ nói: "Cậu..."
"Yên tâm, tớ biết cậu lo cái gì". Nữu Gia nói, "Tớ chỉ rời nhóm, biểu đạt bất mãn, tuyên bố sau này không nghe cô ta nữa. Nhưng không hề nói tớ sẽ bỏ vị trí Hội trưởng Bắc Kinh".
"....."
"Nếu Tiêu Tiêu có thái độ, tớ liền tạo phản! Bắc Kinh độc lập, không chơi cùng cô ta nữa!"
"Ha ha ha ha được!" Hàng lông mày đang cau lại của Chu Tiêu Đồng giãn ra, "Đúng là vậy!"
"Cậu sao rồi?" Nữu Gia hỏi: "Chức vụ Hội trưởng Thượng Hải thì sao giờ?"
"Tớ sẽ tiếp tục làm".
"Được. Tốt".
"Nhưng chuyện cậu rời nhóm quản lý đừng nói với fanclub Bắc Kinh vội". Chu Tiêu Đồng nói, "Fanclub tốt nhất vẫn luôn là một thể, đừng làm lớn chuyện, biến thành xé xác nhau".
Nữu Gia hỏi: "Nhưng Tiêu Tiêu..."
"Sẽ giải quyết được". Chu Tiêu Đồng chắc chắn nói, "Tầng quản lý mâu thuẫn, để chính chúng ta giải quyết thôi! Đừng để nhiều người cùng tham dự, tổn thương tình cảm. Hiện giờ cậu chỉ cần quản tốt nhóm Bắc Kinh, đừng vì Tiêu Tiêu lừa dối hai câu mà ngốc nghếch từ chức là được".
"Được". Nữu Gia nghe ra Chu Tiêu Đồng đã có cách. Cô thoải mái đáp: "Không thành vấn đề".
Vừa tắt điện thoại của Nữu Gia, Chu Tiêu Đồng nhìn icon QQ lập lòe, mở vào xem. Là thành viên fanclub Thượng Hải – Đạo cụ nhắn tin cho cô.
Đạo cụ: "Đồng Đồng, có đó không?"
Đồng Tâm Đồng Thoại: "Có đây".
Đạo cụ: "À... Tớ vừa nhận được tin nhắn của Hội trưởng toàn quốc – Tiêu Tiêu, cô ấy hỏi tớ có muốn lên làm Hội trưởng không... Tớ ngốc luôn, Hội trưởng Thượng Hải không phải cậu à? Có chuyện gì thế?"
Động tác của Tiêu Tiêu rất nhanh, vừa đá Chu Tiêu Đồng ra, chân sau đã tìm kiếm người mới, có thể thấy quyết tâm đá Chu Tiêu Đồng đi của cô ta rất mạnh mẽ. Đạo cụ là một Quả Hạnh hoạt động khá mạnh, vì thế Tiêu Tiêu tới tìm cô ấy.
Nhưng Tiêu Tiêu không biết, tuy Chu Tiêu Đồng ngồi trên ghế Hội trưởng không lâu, nhưng trước đâu Na Na bận học, công việc Hội trưởng đều do Chu Tiêu Đồng làm, uy vọng của cô trong fanclub Thượng Hải cũng không kém. Đạo cụ bị Hội trưởng toàn quốc tìm tới cửa, phản ứng đầu tiên không phải vui vẻ suиɠ sướиɠ, mà là hoang mang, cho nên vội tìm Chu Tiêu Đồng hỏi thăm.
Đồng Tâm Đồng Thoại: "Vừa rồi tớ vì chuyện áo đồng phục và sổ sách cãi nhau một trận với Hội trưởng toàn quốc, bị đá ra. Nếu cậu tin tưởng tớ, thì đừng nhận lời cô ấy. Chuyện này tớ sẽ giải quyết, tớ vẫn muốn tiếp tục làm chức vụ này".
Đạo cụ: "...."
Đạo cụ: "Tớ hiểu rồi. Tớ sẽ kéo dài thời gian, chứ lỡ tớ từ chối cô ấy đi tìm người khác mất".
Lúc trước chuyện áo đồng phục khởi đầu từ nhóm Thượng Hải, cho nên Chu Tiêu Đồng không nói tỉ mỉ chuyện xảy ra, Đạo cụ cũng đoán được. Nhóm Thượng Hải rất đoàn kết, Tiêu Tiêu tính sai chuyện này rồi.
Bên này Chu Tiêu Đồng còn chưa nói chuyện xong với Đạo cụ, Chu Tiêu Đồng lại nhận được thông báo. Sau khi cô bị đá khỏi nhóm Áo bông nhỏ, càng nhiều người tìm cô!
Chu Tiêu Đồng mở một tin nhắn mới, thấy Lục Trì mở một nhóm nhỏ, kéo Chu Tiêu Đồng, chính cô ấy, Nữu Gia và Tiếu Khả Ngải vào.
Thích Ăn Người Hồ Kiến: "Huhu, Đồng Đồng, Nữu Gia, hai người đi rồi, chúng tớ làm sao giờ?"
Đừng Ăn Tôi: "Đúng thế... Tiêu Tiêu thật quá đáng...."
Thích Ăn Người Hồ Kiến: "Hay bốn người chúng ta khởi nghĩa! Tạo phản! Có thể lật đổ Tiêu Tiêu không?"
Lục Trì và Tiếu Khả Ngải tuy cũng khó chịu với Tiêu Tiêu, nhưng tính tình họ không mạnh mẽ như Nữu Gia, cho nên chưa xé rách da mặt với Tiêu Tiêu, còn trong nhóm Áo bông nhỏ chờ đợi. Nhưng cả đạo lý và tình nghĩa đều theo phía Chu Tiêu Đồng và Nữu Gia, nên tạm thời đảm đương chức vụ gián điệp, báo cáo tình hình sau khi hai người rời đi, thương lượng kế sách đối phó với Tiêu Tiêu.
Lục Trì đưa ra kế hoạch 'Tạo phản', người hưởng ứng nhiệt liệt nhất là Tiếu Khả Ngải, Nữu Gia cũng đồng tình. Ngược lại người bị Tiêu Tiêu áp bức nhất – Chu Tiêu Đồng, lại không nóng nảy.
Một lúc sau, Lục Trì báo cáo hướng đi mới nhất của Tiêu Tiêu.
Thích Ăn Người Hồ Kiến: "Tiêu Tiêu lại kêu khổ trong nhóm. Ai! Để tớ copy lại cho các cậu xem!".
Thích Ăn Người Hồ Kiến: "Hội trưởng toàn quốc – Tiêu Tiêu: "Vừa nhận được điện thoại của nhà xưởng, muốn cuối tuần tớ tới thêm một lần, bảo trong tay họ còn đồ bị hỏng, muốn tớ tới xem lại. Nếu không quá nghiêm trọng, có thể giảm giá. Chuyện cứ tới thêm thế này, tớ mệt chết mất! Tớ xin mọi người, đừng gây rối nữa, cám ơn".
Thích Ăn Người Hồ Kiến: "Cô ta nói lại muốn đến nhà xưởng, không biết đúng không, không phải cớ kéo dài thời gian chứ?"
Đừng Ăn Tôi: "Tớ thật sự sợ cô ấy đã động tay chân với sổ sách rồi. Lâu thế mà không lấy ra được..."
Nữu Gia: "Tớ cũng cảm thấy có vấn đề lớn rồi".
Đồng Tâm Đồng Thoại: ":)"
Thích Ăn Người Hồ Kiến: ".... Đồng Đồng, cái gương mặt tươi cười này sao có cảm giác âm hiểm thế?"
Đừng Ăn Tôi: "Đồng Đồng không phải lần đầu tiên gửi biểu cảm này, có cảm giác mỗi lần nhìn thấy gương mặt này là có chuyện..."
Nữu Gia: ".....?"
Đồng Tâm Đồng Thoại: "Tớ cảm thấy đến nhà xưởng là chuyện rất thú vị đó :)"