Chương 722:
Anh suýt chút đã đánh rơi điện thoại, anh không thể đọc tiếp nội dung của tài liệu trên tay mà đứng lên chạy về phía cửa phòng làm việc. Anh chợt dừng bước chân, quay đầu nói với Tự Như Linh: “Cô mang theo Tiểu Đoàn Từ đi cùng với tôi.”
Tự Như Linh vẫn chưa rõ đang xảy ra chuyện gì: “À… được!”
Rất nhanh, Kính Thiếu Khanh cũng nhận được cuộc gọi.
Mục Đình Sâm liên hệ Ôn Ngôn: “Lâm Táp nhập viện rồi, em qua đây chăm sóc cho Tiểu Đoàn Tử đi, anh sẽ dẫn theo nó đến bệnh viện! Lát sau anh sẽ gửi địa chỉ cho em.” Nói xong anh liền cúp máy rồi vứt điện thoại cho Tự Như Linh đang bé Tiểu Đoàn Tử ngồi ở ghế sau: “Cô nhắn địa chỉ bệnh viện cho vợ của tôi, tôi sợ em ấy sẽ tìm nhầm địa chỉ. Tôi đang lái xe nên không tiện nhắn tin.”
Tự Như Linh lập tức làm theo, sau khi gửi địa chỉ xong, cô để ý đến màn hình điện thoại của Mục Đình Sâm là bức ảnh Ôn Ngôn đang bé Tiểu Đoàn Tử. Ôn Ngôn trong bức ảnh này không hề trang điểm tỉ mỉ mà là hình tượng bình dị ở nhà, cô chỉ mặc một bộ đồ thường mà thôi. Một người đàn ông quan tâm gia đình và yêu thương vợ con như vậy thật không giống với vẻ ngoài lạnh băng của anh…
Ôn Ngôn nhận được cuộc gọi liền cùng Trần Mộng Dao vội vã chạy đến bệnh viện. Ôn Ngôn có một loại dự cảm rằng sinh mệnh của Lâm Táp đã đến đường cùng rồi. Đã đến khoảnh khắc này thì bước vào bệnh viện chẳng khác gì bước vào quỷ môn quan, anh có thể vượt qua ngày hôm nay hay không cũng không ai dám chắc.
Đợi đến khi mọi người đã có mặt đông đủ ở bệnh viện thì Lâm Táp vẫn đang trong quá trình cấp cứu. Ôn Ngôn vừa vào đã trông thấy Tự Như Linh bế Tiểu Đoàn Tử, Tự Như Linh ý thức được bản thân bế Tiểu Đoàn Tử không đúng lắm liền đi đến trước mặt Ôn Ngôn: “Mục phu nhân, vừa nãy Mục tổng vội đến bệnh viện nên chưa kịp chuẩn bị ghế trẻ em nên chỉ có thể kéo tôi theo cùng. Công ty vẫn còn việc chưa bận xong nên tôi đưa Tiểu Đoàn Tử lại cho cô, tôi về công ty trước đây.”
Ôn Ngôn ôm Tiểu Đoàn ôm vào lòng, hơi cong môi: “Ừ, cảm ơn.
Trong lòng cô vẫn có chút không thoải mái, Mục Đình Sâm có thể bảo Đới Duy đi cùng chứ không nhất thiết phải nhờ đến Tự Như Linh. Trừ khi lúc anh nhận được tin Lâm Táp xảy ra chuyện thì Tự Như Linh đang ở gần anh…
Trong thời điểm này thì chuyện quan trọng nhất vẫn là tình hình của Lâm Táp, cô sẽ không lời qua tiếng lại với Mục Đình Sâm vào lúc này. Có một số việc cần phải tạm thời gác qua một bên.
Cấp cứu vẫn chưa kết thúc, người trong Lâm gia nghe tin liền chạy đến bệnh viện. Lúc Lâm Táp vẫn còn sống khỏe mạnh thì bọn người của Lâm gia luôn bày ra vẻ mặt ghét bỏ, giờ đây người cũng sắp chết rồi mới đến đông đủ không sót một ai, đây rõ ràng là có ý đồ. Mà kỳ lạ nhất chính là Lâm Thái Vy cũng đi cùng với người của Lâm gia.
Khuôn mặt của Kính Thiếu Khanh tối sầm, anh ngăn cản bọn người kia lại: “Các người tới đây làm gì?”
Người của Lâm gia nào dám chọc vào Kính Thiếu Khanh, bọn họ không dám làm càn. Bố của Lâm Táp giả vờ bình tĩnh: “Cậu làm gì? Muốn ra tay với chúng tôi đúng không? Con trai tôi đang ở trong phòng cấp cứu, tôi đến thăm một chút cũng có vấn đề sao? Các cậu là bạn của nó, còn đây là chuyện trong nhà của chúng tôi, tôi không muốn phiền đến các cậu nữa. Các cậu đi được rồi!”
Kính Thiếu Khanh nghiến răng nói: “Cậu ấy đã rời khỏi Lâm gia rồi nên một chút quan hệ với Lâm gia cũng không có. Hậu sự của cậu ấy đã giao cho tôi sắp xếp, người phải đi là các người.
Đừng có ở đây mà làm phiền đến giây phút cuối cùng của cậu ấy nữa. Hãy để cậu ấy được bình yên, cút đi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!