Chương 725:
“Không ngờ viện sĩ Khâu lại phái cô tới, tôi bảo đài D đến cùng làm chuyên mục với cô. Đài D mày trước kia là radio chúng tôi làm khảo nghiệm, vẫn bỏ hoang, không có bất kỳ trụ cột lưu lượng và người nghe, nhưng nhìn cô toan tính giỏi như thế, chắc cô sẽ không ngại bắt đầu lại từ đầu nhỉ?” Dạ Huỳnh cười lạnh nói.
Dạ Huỳnh giao cho Lệ Yên Nhiên đài A hot nhất, nhưng lại cho Liễu Lê Hương đài D phế nhất, chỉ chừng đó cũng thấy phân biệt đối xử cũng quá rõ ràng.
Đôi mắt sáng của Lê Hương dâng lên ý cười, cô nhướng chân mày lá liễu tinh xảo: “Ò, tôi không ngại, các người vui vẻ là được rồi.”
Câu cuối “các người vui vẻ là được” kia của Lê Hương làm mẹ con Dạ Huỳnh Lệ Yên Nhiên trong nháy mắt biến sắc, bọn họ cảm giác mình như đắm vào vải bông.
“Trưởng đài, nếu như không có chuyện gì, tôi đến đài D trước.”
Nói xong, Lê Hương xoay người rời đi.
Lệ Yên Nhiên nhìn bóng người Lê Hương đi xa, tức giận cắn chặt răng mình, cô ta ghét nhất dáng vẻ Lê Hương vân thanh phong nhạt như vậy, bình tĩnh ung dung, thật giống như… cô chỉ xem trò vui, mà cô ta lại là vai diễn ngang ngược tàn á?
c “Yên Nhiên…” Lúc này Dạ Huỳnh giữ cô ta lại: “Lê Hương tới đây không phải chuyện xấu, chí ít nó làm cái gì đều ở dưới mí mắt mẹ, phóng tầm mắt ra xa một chút, đừng phí thời gian trên người nó, việc con cần phải làm nhất bây giờ chính là xuất ra thành tích, để mình càng thêm ưu tú.”
Lúc này Lệ Yên Nhiên mới hết giận, cô ta biết chuyện của Lê Hương không cần cô ta động thủ, có ông ngoại và mẹ ở đây, Lê Hương không thể nào nhắc được sóng to gió dữ gì.
Nơi này là viện khoa học, cô ta còn phải kiêng ky Lê Hương? “Đã biết mẹ, vậy con đến đài A.” Lệ Yên Nhiên mang theo Phạm Điềm rời đi.
Lê Hương đến đài D, nơi này đúng là hoang phế, trong phòng làm việc tất cả đều là bụi và rác rưởi, mỗi quét dọn không cũng phải mắt hơn một ngày.
Lê Hương không hề oán giận, cô cỡi áo khoác ra, xoắn tay áo lên dọn dẹp.
Lấy cái ghế ra, cô bị bụi băm xông vào mặt, ho sặc sụa, có chút chật vật.
“Ha ha ha…” lúc này Lệ Yên Nhiên đứng ở cạnh cửa vui vẻ cười nói: “Lê Hương, một mình cô muốn dọn đến khi nào, như vậy đi, nếu cô cầu xin tôi thành ý thì tôi liền suy nghĩ giúp có.
Đài A của Lệ Yên Nhiên phối trí đều là cao cấp nhất, chỉ nhân viên vệ sinh cũng đã có ba người, cô ta hoàn toàn có thễ ở chỗ này chê cười cô.
Lê Hương căn bản không đếm xỉa đến Lệ Yên Nhiên, gạt “Đã biết mẹ, vậy con đến đài A.” Lệ Yên Nhiên mang theo Phạm Điềm rời đi.
Lê Hương đến đài D, nơi này đúng là hoang phế, trong phòng làm việc tất cả đều là bụi và rác rưởi, mỗi quét dọn không cũng phải mất hơn một ngày.
Lê Hương không hề oán giận, cô cỡi áo khoác ra, xoắn tay áo lên dọn dẹp.
Lấy cái ghế ra, cô bị bụi băm xông vào mặt, ho sặc sụa, có chút chật vật.
“Ha ha ha…” lúc này Lệ Yên Nhiên đứng ở cạnh cửa vui vẻ cười nói: “Lê Hương, một mình cô muốn dọn đến khi nào, như vậy đi, nếu cô cầu xin tôi thành ý thì tôi liền suy nghĩ giúp có.
Đài A của Lệ Yên Nhiên phối trí đều là cao cấp nhất, chỉ nhân viên vệ sinh cũng đã có ba người, cô ta hoàn toàn có thễ ở chỗ này chê cười cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!