Chương 867:
Lúc này vang lên tiếng đập cửa, ngoài cửa truyền đến giọng Mạc Tuân, mang theo nụ cười thản nhiên: “Trốn bên trong làm cái gì, mở cửa ra đi.”
Lê Hương nhanh chóng thu hồi suy nghĩ của mình: “Em…em tắm.”
“Anh cũng muốn tắm, chúng ta cùng tắm.” Mạc Tuân tự nhiên mà nói.“
..” Lê Hương cạn lời, ai muốn cùng tắm với anh? Mạc Tuân nghe bên trong không có tiếng động, bàn tay to đặt lên chốt cửa, muốn cửa phòng tắm mở ra, nhưng xoay một vòng liền phát hiện cửa bị khóa trái.
Mạc Tuân nhếch đôi môi mỏng, mang theo vui vẻ mà cưng chiều: “Lê Hương, em khóa cửa làm gì, em cởi quần áo rồi? Mau mở cửa để anh vào ngắm nào!”
Lê Hương khẽ cắn răng lên môi, thuận tay cầm một vật, trực tiếp ném về phía cửa.
Đồ va vào trên cửa phát ra tiếng động, còn kèm theo giọng nói xấu hỗ và giận dữ của Lê Hương: “Cút!”
Mạc Tuân buông lỏng chốt cửa, anh lười biếng tựa lưng trên vách tường cạnh cửa, sau đó giơ tay lên kéo cà vạt tren cổ.
Lúc này cà vạt phất phơ trên cổ anh, anh một tay đút vào túi quần, hoàn mỹ giải thích rõ sáu chữ “lưu manh giả danh tri thức” này.
Anh bật ra tiếng cười từ nơi cổ họng.
Lê Hương bên trong phòng tắm còn đứng trước đài rửa mặt, cô dĩ nhiên nghe được tiếng cười của anh, khóe môi của cô không tự chủ cũng nhéch lên, trong đôi mắt sáng nhộn nhạo tia sáng bể ra, rung động.
Lúc này giọng nói trầm thấp của người đàn ông từ từ truyền tới tai cô: “Khoảng thời gian này, cứ ở đây với anh, đừng suy nghĩ nhiều, nơi đây rất an tĩnh, sẽ không nghe được bất kì mưa giông gió bão gì đâu.”
Trong lòng Lê Hương mạnh mẽ chấn động: “Mạc Tuân…”
“??”
“Có một ngày, em sẽ già đi… Anh đừng phủ nhận, em biết anh rất nông cạn, chỉ thích cô gái trẻ trung xinh đẹp, anh cái tên tham sắc này, dĩ nhiên, tuổi này của anh vồn là tinh lực dồi dào, việc này cũng rất bình thường, anh nghĩ đi, nếu một ngày em già rồi xấu đi, anh còn có thể yêu thích em sao?”
Lê Hương không cho Mạc Tuân cơ hội mở miệng, hiện tại cách một cánh cửa, cô không thấy được khuôn mặt điển trai ấy, ngược lại có thể đem tất cả suy nghĩ trong lòng nói ra hết.
“Anh nói muốn cùng em hẹn hò, em cũng không dám, bởi vì em sợ có một ngày em già rồi, sẽ từ từ thấy được vẻ qua loa lấy lệ, lãnh đạm cùng sốt ruột của anh. Lòng người giỏi nhất là thay đổi, em còn sợ, sợ sau này anh sẽ tìm được một cô gái xinh đẹp trẻ tuổi hơn em, cô gái kia sẽ thay thế vị trí của em trong lòng anh, ngủ trên giường anh.”
Mạc Tuân nghe lời của cô, trái tim kiên nghị đột nhiên mềm đến rồi tinh rối mù. Cô gái mạnh mẽ của anh, mở mang bờ cõi, không gì không làm được, thế nhưng cô lại sợ, vì anh mà sợ.
Anh chưa bao giờ phủ nhận mình thích thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp, anh thích cô thanh xuân trong veo như nước của cô, anh thích khuôn mặt nhỏ nhắn lớn chừng bàn tay tuyệt sắc ấy của cô, anh thích cô thanh thuần, thích cô nũng nịu, cũng thích cô thỉnh thoảng lộ ra phong tình quyến rũ. Tất cả những gì thuộc về cô, anh đều thích.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!