- Có thể nó muốn hại bà đấy, nhưng mà không biết bà làm mẫu cho bộ sưu tập nào. Nó còn giả vờ hỏi tôi, tôi nói hình như bà có trang phục trong bộ sưu tập số chín hay sao ấy.
Lê Hương nheo mắt, khó chịu. - Thì ra... Đúng là đồ gian xảo, ác độc.
Vụ Hân Lạc đẩy ngã Lê Hương rồi ngụy trang thành tai nạn Lê Hương chưa tính sổ với cô ta, giờ Hân Lạc lại vì hại Lê Hương mà hại lây sang cả người mẫu khác và công ty, không thể tha thứ nổi. Cầu mong những công ty khác đừng nhận Hân Lạc để cô ta khỏi chạy đi hại người.
Dương Huế tìm đến cửa biệt thự của Dực Minh, người làm không biết vẫn mở cửa cho cô ta vào như thường. Khi Dực Minh về thấy Dương Huế đang chuẩn bị cơm trong bếp nhà mình thì sực nhớ ra chưa nói cho người làm biết. Hắn khó
chịu nói:
- Cố về đi, chúng ta chia tay rồi, từ nay cô đừng đến đây nữa.
Dương Huế đang xúng xính bên bếp cùng với người giúp việc, lập tức kêu lên.
- Dực Minh, em xin lỗi, em biết lỗi rồi, anh đừng giận nữa mà..
- Làm sao có thể không giận? Tôi nhịn cô như nhịn cơm sống bao lâu nay, giờ giọt nước tràn ly, không thể nhắm mắt cho qua như mọi lần nữa đâu. Tôi cũng thắc mắc không biết có phải tại tôi chiều chuộng mà cô đổ đốn ra như vậy không?
Giọng nói của Dực Minh lạnh lùng đến nỗi Dương Huế sững người mà thím giúp việc cũng ngơ ra không hiểu đã có chuyện gì.
- Dực Minh, anh không thể tha lỗi cho em được sao? Cũng đã ai bị tổn hại gì đâu? – Dương Huế cao giọng, cảm thấy oan ức vô cùng.
- Tôi chịu thôi, nếu tôi lại tha thứ cho cô, chẳng lẽ để đến lúc cô cầm dao đâm chết người tôi mới bỏ cô hay sao? Một lần sai, hai lần sai có thể tha thứ, nhưng cứ hết lần này đến lần khác, mọi chuyện ngày càng nghiêm trọng, tôi chán ngấy rồi. Cô đừng có cố chấp bám lấy tôi nữa. Thím Trương, tiền khách hộ cháu.
Thím giúp việc không động đậy, nhìn sang Dương Huế.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!