- Tôi tưởng Huy Nam kể cho cô nghe rồi? – Dực Luân ngạc nhiên. - Em ấy nói đã kể hết mọi chuyện với cô...
- Chúng tôi chỉ nói sơ sơ thôi.Vì sao anh và Huy Nam quen nhau thì tôi chưa hỏi bao giờ.
Dực Luân gật gù. - Vậy sao? Thế thì để tôi kể luôn vậy.
Gã châm một điếu thuốc, phóng tầm mắt nhìn vào hư vô, nhớ lại...
Tháng một năm ngoái.
Dực Luân lái xe từ nhà máy đang xây dựng cách ngoại ô thành phố Hoàng Đô ba mươi kilomet, hướng về nội thành. Hôm nay gã đi cùng đoàn kiểm tra nhưng có việc phải về trước nên chỉ ăn tối sơ sài rồi một mình lái xe về, hy vọng sẽ về đến nội thành lúc tám giờ tối. Gã có một cuộc hẹn với tân á hậu, lấy cớ là về giải quyết công việc.
Đường cao tốc chập tối thưa thớt xe cộ vì các lái xe đường dài đều dừng lại để ăn cơm. Dực Luận cứ phóng như bay, miệng ư ử hát theo một bản nhạc phát ra từ radio, trong đầu tưởng tượng ra vóc dáng nóng bỏng của á hậu mới mười chín tuổi, ngọt ngào, đúng gu của gã. Nếu thuận lợi, đêm nay Dực Luân sẽ thịt được cô em này... .
Đang vui vẻ thả hồn theo tưởng tượng thì đột nhiên xe ô tô của gã nghiến lên thứ gì đó, nhảy bật hai lần, một tiếng nổ vang lên ở cả bánh trước và bánh sau. Dực Luân hốt hoảng nhận ra bánh xe đã bị xịt lốp, giảm ga, đạp thắng. Chiếc xe mất lái lao vào vệ đường bên phải, đâm sầm vào rào chắn.
Túi cứu hộ phồng lên nhưng va chạm quá mạnh khiến đầu Dực Luân đập vào đâu đó, đau thấu óc, choáng váng. Gã kinh hoàng ngồi im một lát, cảm nhận máu đang bò dọc đầu mình, xuống đến thái dương, nhỏ tong tong lên vai. Suy nghĩ đầu tiên tóe lên trong đầu Dực Luân là chiếc xe sẽ phát nổ giống như trong các bộ phim hành động. Gã vội vã mở cửa, loạng choạng bò ra ngoài. Dực Luân nhìn thấy bên kia đường có một chiếc xe đen mười sáu chỗ đi ngược chiều từ từ đỗ lại, có một đám đàn ông trông rất hung dữ xuống khỏi xe, tay cầm gậy gộc. Ban đầu hắn định kêu cứu nhưng sau đó thấy bộ dạng hung thần ác sát và gây lăm lăm. trong tay của đám người kia thì vội vã chui qua rào chắn, chạy xuống con đường nhỏ bên dưới đường cao tốc. Đám người kia vội vã đuổi theo nhưng vì chúng phải tránh xe cộ qua lại và leo qua giải phân cách đường cao tốc nên Dực Luân có thêm thời gian để bỏ chạy.
Gã hoảng hồn nhìn trước ngó sau, thấy con đường này rất dài, bên lề đường phải là ruộng lúa, phía sau có một ngõ nhỏ thì vội vàng chạy ngược về ngõ đó, hy vọng có nhà dân để kêu cứu. Toàn thân gã đau nhức vì vụ tai nạn, nhất là một bên đầu trái chảy máu. Khi Dực Luân chạy khuất vào ngõ nhỏ, đám người kia bắt đầu lao xuống khỏi đường cao tốc, chỉ trỏ đuổi theo gã.
Ngõ nhỏ đúng là có nhà dân thật, còn có
những ngách nhỏ khác nữa, Dực Luân chạy qua ngách thứ nhất, vội vàng rẽ vào ngách thứ hai. Gã thấy ngách này có một ngôi nhà ba tầng đang mở Cổng thì lập tức xông vào bên trong. Đúng lúc đó có một thanh niên nhỏ nhắn mở cửa nhà tắm đi ra, Dực Luân nghe tiếng đuổi bình bịch xa xa, vội vã nhào về phía cậu thanh niên đó. Sân trước rất tối vì không có điện những ánh sáng từ trong nhà tắt hắt ra khiến cậu thanh niên nhìn thấy vết máu trên mặt Dực Luân, mắt mở lớn kinh ngạc.
Dực Luân vội vã kéo cậu thanh niên vào trong nhà tắm, đóng cửa cài chốt lại, ghì chặt lấy vai cậu ta, thì thầm.
- Làm ơn cứu tôi với. Có một bọn muốn bắt cóc tống tiền, chúng làm xe tôi nổ lốp, đâm vào rào chắn bên đường rồi đuổi theo tôi.
Cậu thanh niên nhìn máu chảy từ đầu Dực Luân xuống và bộ dạng sơ mi trắng, quần đen. đóng thùng, áo khoác da, đồng hồ đắt tiền của Dực Luân, lập tức tin lời hắn nói, vội vã vặn nước cho nó chảy ào ào ra chậu.
Tiếng bước chân bình bịch vang lên ở đầu ngõ, cậu thanh niên đẩy Dực Luân vào sát vách nhà tắm, cởi phăng quần áo ra dội nước ào ào lên người, ngâm nga hát mặc dù trước đó cậu ta đã tắm xong rồi. Toán người kia xông vào nhà, đám thanh niên trong nhà ngó ra hỏi:
- Ai đây?
- Các anh là ai? - Bố ơi, có người vác gậy vào nhà mình...