Mai Chi tíu tíu khen nhà đẹp, khen ngợi Lê Hương quay quảng cáo bàn tay và quảng cáo cho mỹ phẩm Sattain được nhiều người thích... Lê Hương cảm thấy ngại nhưng cũng thích được khen, mải mê nói chuyện với Mai Chi.
Đang buôn hăng say thì điện thoại của Mạc Tuân đổ chuông. Hắn nghe máy, vâng vâng dạ dạ mấy câu rồi tắt đi, nói với Lê Hương.
- Bố em hỏi mình có về nhà chuyển nốt sách và ghế mát xa mà em thích đi không hay để hôm khác để bố mẹ còn nấu cơm.
Lê Hương nhìn đồng hồ, lắc đầu.
- Trưa đến nơi rồi, đồ đó để khi khác chuyển đi ạ. Còn nhiều thứ lặt vặt trong nhà phải mua lắm.
Mai Chi nghe nói, biết ý hỏi: - Có cần tôi đi cùng không?
- Không cần đâu, toàn đồ lặt vặt thôi. Cảm ơn bà nha.
Mai Chi cười toe toét, đứng lên.
- Không cần khách sáo, có gì cần tôi giúp thì cứ nói nhé. Tôi về đây, hôm khác rảnh sẽ đến chơi.
- Được.
Lê Hương tiễn Mai Chi ra cửa rồi quay vào lấy ví tiền, mặc áo dài.
- Mình đi siêu thị đi. Mua luôn đồ ăn dự trữ.
- Ừ, để anh bảo Huỳnh Tôn từ từ hãy mang đồ của anh đến.
Mạc Tuần nói như chuyện đương nhiên khiến Lê Hương tròn mắt nhìn.
- Anh đùa hay thật vậy? Em có cho anh ở cùng đâu?
- Thì anh cũng chỉ mang vài bộ quần áo để thỉnh thoảng ở lại thôi mà...
Hắn làm mặt lạnh, lườm Lê Hương một cách hờn dỗi khiến cô câm nín, xuống nước.
- Thôi được, em chỉ cho anh ở nhờ những hôm lỡ xe lỡ việc thôi đó.
- Anh biết rồi.
Mạc Tuần cười thích thú, kéo Lê Hương lại hôn một hồi rồi mới buông ra.
Họ đi siêu thị mua đồ như những cặp vợ chồng mới cưới, vô cùng vui vẻ. Mạc Tuân nhặt dầu gội, sữa tắm, kem đánh răng vào xe đẩy một cách tự nhiên khiến Lê Hương muốn tống trở lại giá. Hắn định thực sự ăn vạ ở nhà cô rồi, mua hết những vật dụng cần thiết như vậy sao? Lê Hương thở dài lắc đầu lườm Mạc Tuần nhưng hắn không thèm để tâm, cứ ôm eo, khoác vai, cười hi hi với cô để dỗ mỗi khi cô muốn phản đối cái gì đó.
Mạc Tuân mua cả máy pha cafe và máy xay sinh tố. Đến khi xe đẩy đầy chặt đồ, không thể để được nữa họ mới ngừng lại, ra chỗ thanh toán.
Bởi vì mua sắm hết nhiều thời gian nên buổi trưa họ ăn hàng ở ngoài rồi về chung cư sắp xếp đồ đạc. Buổi chiều Huỳnh Tôn mang hai vali lớn. đựng quần áo của Mạc Tuân đến cùng với quà tân gia sau đó ở lại giúp chuẩn bị bữa tối.
Lê Hương mại Đồng Quyên, Thẩm Hoa, Thẩm Lăng đến ăn mừng nhà mới vì cô thân thiết
với họ. Cô cũng muốn mời Dực Minh nhưng Mạc Tuân thưởng cho Lê Hương một khoảng lặng như muốn đóng băng tất cả mọi thứ khiến cô không dám ho he đến câu thứ hai.
Huỳnh Tôn nghe nói Lê Hương mời bạn cùng công ty thì nghĩ đó là những người mẫu làm cùng nên cứ xoay quanh bếp giúp việc cho Lê Hương và Mạc Tuân, nói toàn chuyện vui vẻ. Đến khi bên ngoài có tiếng chuông cửa, Huỳnh Tôn nhanh nhẹn chạy ra mở, sững người khi nhìn thấy Thẩm Hoa đang đứng bên ngoài cùng Đồng Quyên và Thẩm Lăng. Huỳnh Tôn tái mặt lắp bắp.
- A... mời vào. Lê Hương đang nấu bữa tối ạ. Đồng Quyên cười tươi hớn hở. - Huỳnh Tôn, cậu cũng ở đây à?
Thẩm Hoa mỉm cười với Huỳnh Tôn, không hề tỏ ra ngạc nhiên. Thấm Lăng cũng vậy, rất lịch sự. bắt tay Huỳnh Tôn rồi đi vào nhà. Huỳnh Tôn đóng cửa lại, nhìn chằm chằm vào gáy Thẩm Hoa, không hiểu cô đã biết chuyện y là bạn của Lê Hương từ lúc nào? Hay là cô biết y là tài xế của Mạc Tuân?