Kiếp này Mạc Tuân chỉ có mình Lê Hương thôi. Thân thể hắn hoàn toàn sạch sẽ, dành trọn cho cô. Lê Hương vừa hạnh phúc vừa cảm thấy kỳ lạ. Kiếp trước Mạc Tuân vẫn có bạn gái khác ngoài Dương Huế, hắn không nói cho cô biết rõ nhưng có nói sơ sơ về hai người bạn gái đã chia tay trước khi gặp cô.Vậy mà kiếp này hắn chẳng có ai, chỉ có mình Lê Hương, quả là khó tin.
Cô liếc sang một lần nữa, thấy ánh mắt Mạc Tuân nhìn mình tràn ngập yêu thương và cưng chiều thì bắt hắn thề.
- Anh thề đi, nếu không em chẳng tin.
- Anh thề. – Mạc Tuần nghiêm túc đưa tay lên. - Em là những lần đầu tiên của anh. Sau này anh sẽ đối xử tốt, yêu thương em và con.
- Thôi. - Lê Hương vội vã ngắt lời, mặt đỏ
bừng lên.- Con ở đầu ra vậy? Em chưa từng đồng ý lấy anh. Thậm chí...
Thậm chí họ còn chưa nói lời yêu nhau nữa. Cô chưa từng nói “em yêu anh” với Mạc Tuân và hắn cũng vậy. Lời tình cảm nhất mà hắn nói với cô là “anh nhớ em”.
Mạc Tuân không hề nao núng.
- Giờ không có, tương lai sẽ có. Hiện tại em không muốn lấy anh nhưng anh phục vụ tận tình như thế này, biết đâu tương lai em đổi ý thì sao? Ai biết trước được chuyện có thể xảy ra. Anh không cấm cản em, ủng hộ em hết mình trên con đường sự nghiệp. Em ra ngoài được mọi người tung hô, về nhà được anh chăm sóc, còn chuyện gì không hài lòng nữa? Em muốn anh chung thủy, anh sẽ chung thủy, em chán anh, xua đuổi, anh vẫn cứ chung thủy, bám riết không đi... kiểu gì em chẳng sinh cho anh một nhóc con trắng trắng tròn tròn.
Lê Hương bật cười thích thú, lòng như được rót mật và nắng vào.
Mạc Tuân cũng mỉm cười nhìn cô. Kiếp trước bảo bối của hắn vì Dương Huế mà chết, Lê Hương cũng chết tức tưởi, kiếp này hắn thề sẽ không để bị kịch lặp lại. Hắn có bằng chứng trong tay, thậm chí giăng sẵn bẫy rồi, nếu Dương Huế chui đầu vào bẫy, cô ta sẽ lập tức bị treo cổ.
Nghĩ đến con, Lê Hương cảm thấy vừa thích vừa không dám.
- Nhưng nếu sinh con sẽ phá dáng lắm. Sau đó em béo ú, xấu xí thì sao? Làm người mẫu thế nào được nữa...
- Khi nào em chán làm người mẫu, chúng ta sẽ nghĩ đến chuyện con cái. Hiện giờ sự nghiệp của em đang thuận lợi, em mới bước sang tuổi hai tư, không cần vội. Anh cũng không sốt ruột, cứ làm những điều em thích là được.
Lê Hương cảm thấy nhẹ nhõm, mỉm cười nói nho.
- Cảm ơn anh.
- Không cần cảm ơn.
Nếu Lê Hương mà biết hắn chính là Mạc Tuân kiếp trước trọng sinh, chẳng biết cô có tha thứ cho hắn mà đón nhận tình yêu của hắn không, hay sẽ đá hắn ra đường, bắt hắn phải trả giá cho những sai lầm trước kia. Mạc Tuần nhất định không để cho Lệ Hương biết được. Hắn phải sống để bụng, chết mang theo. Hắn hài lòng với cuộc sống hiện tại, hạnh phúc khi ở bên cô, không muốn bị bất cứ thứ gì chen vào kể cả quá khứ hay cha mẹ hắn.
Mẹ của Mạc Tuân vốn là một phụ nữ bảo thủ, nhìn nhận chuyện tình cảm không chính xác như công việc, hay bị chi phối bởi các yếu tố tiêu cực bên ngoài. Nếu bà không chấp nhận Lê Hương, hắn cũng chẳng bắt bà phải chấp nhận. Chẳng điều gì có thể khiến Mạc Tuân rời xa Lê Hương hoặc nhường cổ cho kẻ khác.