Lê Hương bay đến thành phố Cẩm Ngọc, nhận khách sạn xong lập tức mang kịch bản ra đọc, học thuộc lời thoại, đào móc cả loại biểu cảm và sơ hở trong lời nói của Phương Lưu, phản diện ác độc mà cô thủ vai lần này. Phương Lưu luẩn quẩn bên cạnh nam chính, giúp đỡ anh ta làm bao nhiêu chuyện tốt, cứu nam chính khỏi hiểm cảnh không dưới hai lần nhưng phút cuối lộ ra bộ mặt thật rằng cô ta chỉ muốn lợi dụng nam chính để tìm kiếm kho báu của Phương gia đã bị chôn vùi trong lòng đất từ lâu.
Phương Lưu là một kẻ máu lạnh có vẻ bề ngoài ngọt ngào. Máu lạnh thì Lê Hương không có nhưng vẻ ngoài ngọt ngào thì cô có. Chỉ cần diễn lại chính bản thân mình trước năm hai mươi tuổi là có ngay vẻ ngọt ngào, thanh thuần, trong sáng. Phương Lưu còn được nam chính nhắc đến với nữ chính như một người chính trực và tốt bụng. Vậy thì ánh mắt phải là ánh mắt của nhân vật chính diện, đánh lừa cả độc giả, để tới phút cuối họ vẫn như nam chính, nghĩ cô ta là người tốt.
Lê Hương lăn lộn trong khách sạn hết ngày
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!