Khi gã làm được một nửa, rượu phát huy tác dụng, Dương Huế nóng bừng hết cả người miệng rên rỉ, thân thể uốn éo. Bọn chúng xé nốt váy và áo Con của cô ta ra, thi nhau sờ soạng, dùng ngực cô ta để kích thích, bắt cô ta dùng miệng phục vụ. Dương Huế bị thứ rượu xuân dược kia điều khiển, đầu óc trống rỗng, hoàn toàn tuân theo bản năng nguyên thủy.
Ba tên lưu manh thay nhau làm, cứ nửa tiếng lại đút rượu cho Dương Huế uống khiến cô ta từ bị cưỡng bức hóa thành tự nguyện quan hệ, cứ như vậy quằn quại suốt ba giờ đồng hồ.
Mạc Tuân đưa Lê Hương về khách sạn, dỗ cô ăn uống, tắm rửa, bôi thuốc và các vết xước trên Cơ thể và lòng bàn chân cho cô, khuôn mặt nhăn lại vì xót xa. May mà mặt Lê Hương không bị xây
xước gì, nếu không ngày mai đoàn làm phim sẽ nhận ra dị trạng ngay.
Lê Hương được bôi thuốc xong, lại chui vào ngực Mạc Tuân, ôm ghì lấy hắn.
Cả hai đời chưa từng trải qua sự sợ hãi kinh hoàng như vậy, Lê Hương nhất thời không hồi phục được ngay. Mạc Tuân ôm cổ, xót xa hỏi:
- Chúng có đánh em không? Lê Hương lắc đầu nguầy nguậy.
- Em bị xịt thuốc mê, ngất lịm đi. Đến khi tỉnh lại thấy mình bị trói trong kho những người không đau nhức, không xây xước gì cả. Chiếc xe thuê mà chúng cướp lái đầu rồi anh?
- Bị bỏ lại ven đường. - Mạc Tuân nhẹ nhàng hôn lên trán cô, mắt lóe sáng tà ác nhưng giọng nói cực kỳ nhẹ nhàng. - Cảnh quay ngày mai em có thực hiện được không? Nếu cảm thấy không cố được anh sẽ đưa em về Hoàng Đô luôn.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!