- Cậu chỉ được mời tới nhà Thẩm Hoa ăn Cơm thôi, ra mắt cái gì. Mà họ mời sáu giờ lận, bây giờ mới ba giờ chiều, cậu thừa thời gian đuổi theo chiếc xe kia hai vòng quanh thành phố ấy chứ.
Dực Luân quắc mắt nhìn chiếc xe phía trước, tức giận bừng bừng. Huỳnh Tôn thở dài.
- Có thể Huy Nam chỉ đi với đồng nghiệp thôi.
- Công ty của Huy Nam làm gì có đồng nghiệp nữ nào xinh đẹp rực rỡ, đi xe xịn như vậy. Đây chắc chắn là con hồ ly tinh nào đó muốn cầu Huy Nam của tôi, rủ rê đi đâu đó hẹn hò. Bám theo cho
tôi, tôi phải xem đôi cẩu nam nữ này định cắm sừng tôi như thế nào.
Huỳnh Tôn cạn lời.
- Dực tổng, có phải anh nhạy cảm quá rồi không? Chỉ ngồi cùng xe ô tô với nhau, còn chưa rõ đi đâu mà anh đã nghĩ họ cắm sừng anh rồi.
- Gần đây Huy Nam cứ kêu bận, không chịu gặp tôi. Tôi về biệt thự của em ấy ăn dầm ở dề thì em ấy ít khi về nhà, toàn làm cái quỷ gì ở công ty rồi qua đêm tại đó luôn. Đáng nghi vô cùng. Thế nhưng tôi theo dõi mãi vẫn không bắt được quả tang. Hôm nay mới tóm được một màn đi cùng xe thế này đấy.
Huỳnh Tôn bật cười khùng khục trong cổ họng.
- Anh không tin tưởng Huy Nam, cậu ấy sẽ mệt mỏi.
- Không phải là không tin, chỉ là hơi hơi nghi ngờ thôi.
Lý lẽ của Dực Luân không có chút thuyết phục nào khiến Huỳnh Tôn chỉ biết lắc đầu lè lưỡi.” và Thẩm Hoa dựa vào sự tin tưởng lẫn nhau mà bình yên ở bên cạnh nhau suốt sáu năm nay. Có tranh luận, có cãi vã nhưng chưa từng thực sự chia tay lần nào. Thẩm gia thấy Thẩm Hoa nhiều tuổi rồi nên gọi Huỳnh Tôn về ăn cơm, cho y cơ hội ra mắt gia đình nhà vợ. Chắc sớm thôi, Huỳnh Tôn sẽ cầu hôn Thẩm Hoa và tổ chức đám cưới với cô.
- Chiếc xe đỏ phía trước nháy xi nhan, rẽ vào bệnh viện. .
Dực Luân điếng người, trừng mắt nhìn. Huỳnh Tôn cũng câm nín, liếc nhìn Dực Luân, sợ hắn sẽ nổi điên lên.
Họ chờ Huy Nam và cô gái trẻ xinh đẹp kia ra khỏi xe, đi vào bên trong bệnh viện mới từ từ ra ngoài, bám theo.
Huy Nam và cô gái đi vòng về tòa phía sau chứ không vào thắng tòa phía trước, hướng tới khoa sản. Dực Luân nhíu mày, mắt đỏ ngầu lên. Huỳnh Tôn rên rỉ.
- Chuyện gì thế này? Họ tới khoa sản làm gì?
- Khám thai, phá thai...- Dực Luân lẩm bẩm trong miệng, ngực phập phồng, hơi thở nặng nề, khuôn mặt đẹp trai vặn vẹo vô cùng khó coi khiến Huỳnh Tôn hoảng..
Y nghĩ mình nên bám sát Dực Luân kẻo gã nổi điên lên đánh người thì hỏng.
Huy Nam và cô gái đi cầu thang bộ lên tầng hai, rẽ qua một ngã rẽ. Hành lang toàn những người bụng to vượt mặt, đi qua đi lại nhăn nhó chờ sinh. Dực Luân không còn nghĩ được gì nữa, tai ù đi, mắt đỏ ngầu lên, hai hàm nghiến chặt, rảo bước đi theo.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!