Lê Hương nghỉ việc ở công ty giấy mà không hề nói cho bố mẹ. Cô nghĩ Mạc Tuân khi đã biết cô đi làm người mẫu sản phẩm sẽ dùng chuyện này để uy hiếp cô hoặc mách bố mẹ, ngăn cản Lê Hương nhưng không, hắn chẳng làm gì cả. Sáu ngày đầu tiên trôi qua trong yêm ả, Lê Hương chào tạm biệt mọi người để ngày hôm sau sang shop công sở. Cô tan làm vào lúc năm giờ chiều, ra thang máy thì vô tình thấy Hân Lạc và Mai Chi bên trong. Cô bước vào, mỉm cười chào hỏi.
- Xin chào, hai người cùng về sao?
- Chỉ là đi cùng thang máy thôi mà.- Hân Lạc nói với giọng điệu nhấn nhá chua lòm, tỏ vẻ kênh kiệu.
Mai Chi hừ lạnh.
- Cô ở bên shop đồ nam bán được nhiều hàng nhỉ.Tôi ngưỡng mộ lắm.
Nghe giống như Mai Chi đang mỉa mai Hân Lạc vậy. Lê Hương ngạc nhiên nhìn từ người này sang người kia. Hân Lạc vênh mặt đáp trả.
- Cũng được. Shop công sở mà cô đứng ế ẩm như vậy liệu có trụ được đến tháng sau không đấy? Nghe nói hai người kia bán khá lắm mà.
Nghe nói? Nghe ở đâu?
Shop của ai người đó đứng, không được ra ngoài trừ lúc đi mua cơm trưa thì có thể nghe ở đầu được? Cạnh tranh mà chị Tống Nhã nói là đây sao?
- Trụ được hay không cuối tháng biết ngay. - Mai Chi khó chịu lườm lại. - Đừng thấy mình bán được nhiều hơn người khác dăm ba bộ quần áo mà đắc ý.
Thang máy xuống đến tầng một, cửa mở. Lê Hương lập tức bước ra ngoài, Mai Chi theo ra. Hân Lạc chắc lái xe đến nên ấn đóng cửa, xuống tầng hầm. Lê Hương tò mò hỏi:
- Hai người quen nhau à?
- Không quen, có va vào nhau hôm đi tuyển dụng thôi. Con nhỏ này nghe nói là bồ bịch gì của sếp tổng họ Dực ở trụ sở chính ấy. Kéo toàn anh em họ hàng đến mua đồ cho shop, bán được nhiều lắm.
Lê Hương lạnh gáy. - Cái gì? Là bồ của Dực... tổng à?
Tí nữa thì cô gọi tên Dực Minh ra. Mai Chi gật đầu, tỏ vẻ khinh thường.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!