Mạc Tuấn đưa Lê Hương về nhà để cô thay quần áo bẩn. Hắn xuống xe hỏi Lê Hương.
- Em có muốn ra ngoài ăn tối với anh không?
Lê Hương đang thắc mắc về Dương Huế nên gật đầu đồng ý.
- Được ạ.Vậy anh vào nhà chờ em một chút, em tắm đã.
Ù.
Mạc Tuân mỉm cười, trông khá tươi tắn. Lê Hương vào nhà chào bố mẹ rồi đi thẳng lên tầng, mở nước, vừa tắm vừa nghĩ ngợi linh tinh.
Mạc Tuân không quen Dương Huế thì bi kịch kiếp trước có lặp lại không? Liệu sau này hắn gặp, nói chuyện với Dương Huế có lại rơi vào lưới tình, yêu cô ta như kiếp trước không? Cứ cho là kiếp này Mạc Tuân chưa quen Dương Huế đi, với tính cách của Dương Huế, nếu cô ta gọi cho Mạc Tuân, nhờ vả vài lần mà hắn làm theo thì Dương Huế sẽ nhờ tiếp vài lần nữa, sau đó dính vào luôn. Thứ cô ta cần ở Mạc Tuân không phải tình yêu nam nữ mà chỉ là một người đàn ông đẹp trai, thành đạt sẵn sàng phục vụ cô ta, quan tâm, chăm sóc cô ta mọi lúc, mọi nơi, sẵn sàng vứt mọi thứ ra
sau đầu để chạy đến bên cạnh cô ta khi cô ta cần.
Nếu Dương Huế vì cuộc gặp gỡ hôm nay mà tức giận, xin số của Mạc Tuân để liên lạc lại, dùng trình độ diễn xuất thượng thừa của mình, đóng vai một đóa sen trắng tinh khiết để câu dẫn Mạc Tuân thì chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Lê Hương thở dài, ra khỏi nhà tắm, sấy tóc.
Cô giật mình khi nhìn thấy Mạc Tuân đang ngồi trên sofa trong phòng mình, bên cạnh là mấy túi đựng quần áo. .
Hắn ngước nhìn lên, thấy Lê Hương chỉ quấn khăn đi ra thì ngẩn người nhìn cô chằm chằm. Lê Hương bối rối, khẽ quát.
- Sao anh lại lên đây? Quay mặt đi. Mạc Tuân vội quay mặt đi chỗ khác.
- À... mẹ em bảo anh tránh lên trên này, có bà hàng xóm tọc mạch sang kiếm chuyện.
Lê Hương một tay giữ khăn, tay kia lấy mở tủ lấy quần áo, vội vàng chạy vào nhà tắm. Mẹ cũng thật là... chửi nhau với hàng xóm thì cứ chửi đi, đuối Mạc Tuần lên đây làm gì, xấu hổ quá đi mất. Giờ hai người họ chỉ mới quen nhau chứ có phải vợ chồng như kiếp trước đâu. Lê Hương vội mặc quần áo vào rồi ra ngoài lấy máy sấy tóc, sấy cho khô.
Mạc Tuân đi loanh quanh trong phòng, dừng lại trước giá sách, nhìn một lượt.
- Đây là lần đầu tiên anh vào phòng em đấy.
Lê Hương nghe loáng thoáng, hừ lạnh trong lòng, hạ giọng nhẹ nhàng.
- Lẽ ra anh không nên vào, nhất là lúc em đang tắm như vậy. Không lịch sự lắm đâu.
Mạc Tuần cứng người, tỏ ra khó xử. - Anh xin lỗi...Tại vì...
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!