- Có làm đau chị không? – Huỳnh Tôn không dừng động tác, hông nhịp nhàng chuyển động.
Thẩm Hoa hít hà. - Không đau, nhưng... a...
Huỳnh Tôn mãnh liệt vận động khiến Thẩm . Hoa không thốt ra được nhưng thế nào.ghì chặt lấy thân hình đẹp tuyệt của cô thúc như vũ bão,
cảm thấy may mắn vì tự nhiên bị hiểu lầm thành trai bao. Ừ thì làm trai bao của Thẩm Hoa cũng chẳng sao, được làm tình với một người xinh đẹp, thành đạt thế này quả là trải nghiệm tuyệt vời. Huỳnh Tôn vận động một hồi, đổi tư thế, lật úp Thẩm Hoa xuống để cô quỳ trên giường, đâm từ Phía sau.
Âm thanh hoan ái tràn ngập căn phòng. Một đêm cảnh xuân tận sức.
Lê Hương tỉnh dậy lúc nửa đêm, đầu nặng như chì, toàn thân khó chịu. Cô bò dậy khỏi giường, không biết đây là đâu nhưng vẫn tìm được đường vào nhà vệ sinh. Dường như không khí phải lên đến bốn mươi độ, toàn thân cô nóng bức, nhớp nháp khó chịu. Lê Hương nhìn chằm chằm vòi hoa sen một hồi rồi cởi quần áo ra, xả nước tắm. Nước ấm khiến cô dễ chịu hơn, từ từ nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra. Hình như hồi nãy cô nhìn thấy Mạc Tuân nằm bên cạnh mình.
Lê Hương không rõ, liếc quần áo mà mình ném bồn rửa mặt, yên tâm rằng họ không xảy ra chuyện gì, tiếp tục tắm. Mạc Tuân là chính nhân quân tử, hắn sẽ không nhân lúc cô say mà dở trò đầu. Cô tin tưởng hắn,
Tắm xong, Lê Hương lau khô người, khoác áo choàng vào thì nghe Mạc Tuân gõ cửa.
- Lê Hương, em tắm à? Có vặn nước nóng
không đấy?
- Có ạ. - Ừ, quần áo sạch anh để trước cửa nhé. - Cảm ơn anh. -Cô mỉm cười, hé cửa ra.
Mạc Tuân lùi lại, thấy cô đã mặc áo choàng tắm rồi thì không đặt túi quần áo xuống như dự định mà đưa luôn cho cô.
- Của em này. Đồ thường thôi, mặc vào chắc cũng thoải mái.
Lê Hương đón lấy, thụt vào nhà tắm kiểm tra thấy có đồ lót bên trong, mặt cô nóng bừng lên. Cái tên lạnh lùng kia chu đáo đến mức khiến người ta phải xấu hổ.
Cơn chóng mặt lại ập đến, cô vội vã mặc đồ vào, sấy tóc rồi đi ra, lảo đảo bò về giường. Mạc Tuân bưng tới một ly nước chanh.
- Em uống cái này đi rồi hãy ngủ tiếp.
Lê Hương vội vã đón lấy, dựa lưng lên đầu giường hợp từng ngụm nhỏ.
- Đây là đâu ạ?
- Khách sạn Ninh Kiện Mai anh có cuộc họp ở đây nên ngủ lại cho tiện.
Hắn trả lời không chút do dự cũng không hề ngại ngùng nhưng làm cho Lê Hương ngại thay hắn, lẩm bẩm trách móc.
- Gần đây anh làm ăn thua lỗ ạ? Không thể thuê hai phòng sao?
1
Mạc Tuân bật cười.
- Có thể chứ, nhưng nếu thuê hai phòng, nửa đêm em tỉnh dậy ai sẽ chăm sóc?
- Em có thể tự lo cho mình. – Lê Hương cứng đầu phản bác, vẫn tiếp tục uống nước chanh.
- Nhưng anh không yên tâm. Ngoan, uống hết đi rồi ngủ, anh chỉ nắm tay thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!